Chương 906 Sát kiếp nhân quả, bắt đầu tiêu diệt toàn bộ (2)
Nghe vậy, Khương Tú nhíu mày, có chút chần chờ.
Mặc dù Khương Thiên Sinh cũng không phải Thái Tử, nhưng là hài tử hắn thương yêu nhất, trật tự thiên hạ mặc dù đã được định, vẫn như trước có nơi không an toàn, tư chất tu tiên của Khương Thiên Sinh có ý nghĩa chiến lược đối với Thiên Cảnh.
- Phụ hoàng, đừng lo lắng, thực lực của nhi thần cũng không yếu, huống hồ tổ tông từng nói, đi thiên hạ, mới có thể cảm ngộ đạo pháp tự nhiên.
Khương Thiên Sinh cười nói, hắn biết phụ hoàng đang lo lắng cái gì, thế là dừng một chút, tiếp tục nói:
- Trước đó vài ngày, Bạch Kỳ tiền bối trên trời tặng cho ta không ít pháp khí, đan dược, bùa chú, lại bằng vào thực lực của ta, rất khó bỏ mình.
Khương Tú nghe xong, cho rằng gia gia hết sức quan tâm Khương Thiên Sinh, nếu như mình ép ở lại, gia gia như thế nào đối đãi hắn?
- Được thôi, cần người đi cùng?
- Không cần, độc hành thiên hạ, chẳng phải sung sướng?
Thấy hắn cố làm ra vẻ tiêu sái, Khương Tú buồn cười, tiểu tử này luôn tự tin như vậy.
Hai cha con trò chuyện trong chốc lát, Khương Thiên Sinh rời khỏi, hắn chuẩn bị hôm nay liền đi.
Khương Tú cảm khái nói:
- Tính tình này thật sự là một khắc cũng đợi không được.
Lúc này, một Bạch Y vệ bước nhanh đi tới, trình lên một phong thư, Khương Tú mở ra xem xét, vẻ mặt càng ngày càng âm trầm.
- Thật sự càn rỡ, hoàn toàn không để trẫm vào mắt...
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh lại bế quan hơn mười năm, hắn từ từ mở mắt, tay phải nâng lên, từ sau khi lần trước nghe đạo, hắn cảm ngộ về lực lượng nhân quả càng sâu, lại thêm trong khoảng thời gian này tu luyện, hắn đã có thể sơ bộ nắm giữ lực lượng nhân quả của mình.
Lực lượng nhân quả, không chỉ nhìn trộm gặp gỡ, thôi diễn tương lai, còn có thể dùng nhân quả bản thân đánh tan nhân quả của người khác, một khi không có chỗ có nhân quả, thiên địa không dung, quy tắc gạt bỏ.
Khương Trường Sinh nhìn về phía bên cạnh, nhân quả trên người Mộ Linh Lạc hết sức khổng lồ, rắc rối phức tạp, bất quá nhân quả nàng tạm thời không có chôn xuống kiếp số.
Hắn vừa nhìn về phía Bạch Kỳ, không khỏi nhíu mày.
Cái tên này.
Nhân quả của Bạch Kỳ không ngờ lại vượt xa Mộ Linh Lạc, tên này tiếp xúc nhân quả thật sự quá nhiều, phúc duyên nhiều, sát kiếp cũng nhiều.
Gần đây, Bạch Kỳ sẽ sẽ nghênh đón một trận sát kiếp, liên quan nhân quả không ngờ lại đến từ Thiên Cảnh.
Khương Trường Sinh hứng thú, theo hắn tiếp tục thôi diễn về nhân quả, kiểm nghiệm lực lượng diễn toán nhân quả của mình.
Bạch Kỳ cùng Long Cung, Thiên Cảnh đều có nhân quả, bởi vì Thiên Cảnh giáp giới Vô Tận Hải Dương, thế lực hai bên khó tránh khỏi có va chạm, đây là ngăn chặn không được, một hoàng tử Thiên Cảnh và long tử của Long Vương trong Long Cung xảy ra mâu thuẫn, đây cũng là lý do dẫn đến sát kiếp của Bạch Kỳ.
Theo mâu thuẫn càng sâu, thế lực hai bên chống chọi, xuống đài không được, thế là đưa tới đại họa, Bạch Kỳ làm chỗ dựa của Long Cung, không thể không hạ giới đi làm thuyết khách, muốn hóa giải họa này, kết quả hai bên đàm phán không thành, Thiên Cảnh cùng Long Cung đại chiến, ảnh hưởng đến Bạch Kỳ, đây cũng là sát kiếp của Bạch Kỳ.
Sát kiếp, cũng không phải tử kiếp, có thể hóa giải, dù sao giữa thiên địa tồn tại định số quá khó lường, biến số lớn nhất của Bạch Kỳ chính là Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh tiếp tục thôi diễn sát kiếp phía sau của Bạch Kỳ.
Yêu tộc chi kiếp, Ma tộc chi kiếp, Thiên Đình nội đấu.
Khá lắm!
Tương lai của tên này rất đặc sắc.
Càng tính toán, Khương Trường Sinh tính tới nhân quả càng mơ hồ.
Tính trong chốc lát, Khương Trường Sinh dừng lại, sau đó thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn, nhìn về phía ngoài Côn Luân giới.
Nhân quả trên người Bạch Kỳ trong mắt hắn không đáng giá nhắc tới, trong Côn Luân giới, Bạch Kỳ cho dù chết, hắn cũng có biện pháp phục sinh.
Lần này sở dĩ tỉnh lại, là bởi vì hắn cảm nhận được khí tức chiến đấu, khoảng cách Côn Luân giới rất xa.
Hắn suy đoán Thần Võ giới đang hành động.
Đưa mắt nhìn lại, ánh mắt Khương Trường Sinh rất mau đi đến Cựu Cổ đại thiên địa, quả nhiên, Thần Võ giới nghĩ thừa dịp Vạn Cổ Hàn Triều diệt trừ đối lập, một tôn Khai Quang Thánh Võ dẫn đầu năm vị Thông Diễn Sáng Tạo Võ, mười ba vị Nguyên Đạo Võ Tôn vây công vị nam tử áo bào xanh kia.
Hai bên tại bên trong Cựu Cổ đại thiên địa đang bộc phát chiến đấu, không kiêng nể gì cả, khiến cho Cựu Cổ đại thiên địa không ngừng sụp đổ, không ít sinh linh bị băng phong trực tiếp biến thành tro bụi.
Nam tử áo bào xanh mấy lần nghĩ muốn di chiến trường, nhưng thất bại.
Khai Quang Thánh Võ kia nắm giữ năng lực điên đảo càn khôn, mỗi khi nam tử áo bào xanh nhảy ra Cựu Cổ đại thiên địa, liền bị hắn chuyển trở về, nam tử áo bào xanh mặc dù không cách nào đào thoát, nhưng hắn nắm giữ cổ thuật vô cùng cường đại, độc đấu chúng địch, không rơi vào thế hạ phong, thậm chí để vị Khai Quang Thánh Võ kia chịu không ít khổ.Li ê n h ệ zl: 0 9 3 5 8 2 4 7 0 2
Khương Trường Sinh đang quan sát cách cổ thuật chiến đấu, cổ thuật mượn nhờ chính là lực lượng phù văn, cái gọi là phù văn, cũng là quy tắc lực lượng ngưng tụ phát động.
Bản chất ba ngàn Đại Đạo là vậy, chẳng qua là mượn nhờ, phương thức thi triển lực lượng khác biệt, thân thể nam tử áo bào xanh rất yếu, hắn không thể không thi triển đủ loại cổ thuật, để cho địch nhân không thể nhích lại gần mình.
Lực lượng cổ thuật của hắn có khả năng tan rã võ nguyên của võ giả, đây cũng là nguyên nhân Thần Võ giới một phương đánh lâu không xong.
Khương Trường Sinh thừa cơ diễn toán một thoáng.
Giá trị hương hỏa của nam tử áo bào xanh tại 1,5 thiên đạo hương hỏa giá trị, vị Khai Quang Thánh Võ kia thì là 1,4 thiên đạo giá trị hương hỏa, đều là Khai Quang Thánh Võ Tam Cực cảnh, chênh lệch không lớn.
Đúng lúc này.
Khương Trường Sinh bỗng nhiên nhìn thấy nam tử áo bào xanh gầm thét một tiếng, lại giang hai cánh tay, lồng ngực ngưng tụ ra một hắc động, hấp thu tất cả trong thiên địa, đại địa phá toái, biển mây tràn vào trong hắc động, khí thế đáng sợ để các cường giả Thần Võ giới lui lại.
Không đến mười hơi thời gian, toàn bộ Cựu Cổ đại thiên địa bị nam tử áo bào xanh hấp thu, khí tức của hắn trở nên cao thâm mạt trắc, trên mặt hiện ra phù văn màu đen, âm u đáng sợ.