← Quay lại trang sách

Chương 909 Kim Đan Đại Đạo, thiếu niên Trúc Cơ (1)

Loạn Võ Tôn cố nén kích động trong lòng, tiếp tục quan sát tình huống Côn Luân giới, hắn không vội ra tay, muốn nhìn xem tình huống cụ thể của phiến thiên địa này.

Có thể chống cự Vạn Cổ Hàn Triều, tất nhiên có lực lượng đặc thù bảo hộ, bất quá Loạn Võ Tôn cảm giác trong cũng không có phát hiện khí tức uy hiếp được của hắn, hắn không có chủ quan, cảm giác không đến, cũng không có nghĩa không có, có lẽ cường giả giới này nắm giữ lấy trận pháp đặc thù, ẩn nấp khí tức của mình.

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh nhìn Loạn Võ Tôn lén lén lút lút, khóe miệng khẽ nhếch.

Thần niệm của hắn điều tra qua hư không gần đó ngoại trừ Loạn Võ Tôn, lại không có người thứ hai, nói cách khác Loạn Võ Tôn đơn độc đến đây.

- Lần trước để ngươi chạy trốn, lần này không thể nào lại để cho ngươi trốn.

Trong lòng Khương Trường Sinh tự nói, hắn bỗng nhiên nhìn thấy nhân quả trên người Loạn Võ Tôn có một tia là tương liên cùng Côn Luân giới, cái này khiến hắn hơi kinh ngạc, hắn tính theo tơ nhân quả này, nhân quả một chỗ khác chính là bị Thất Minh Vương Kim Cô Chú hàng phục.

Thất Minh Vương cùng Loạn Võ Tôn nhận biết?

Thất Minh Vương tiến vào Côn Luân giới đã có một quãng thời gian, mặc dù cúi đầu, nhưng một mực không có tiến vào Thần Du đại thiên địa, dù sao vạn cổ thiên kiêu không cũng giống như Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương cho dù phục, cũng rất khó tín ngưỡng Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh tính toán một thoáng, nhân quả giữa Thất Minh Vương và Loạn Võ Tôn không tính sâu, cũng không có thù hận, cũng nói, hai người không phải địch không phải bạn, chẳng qua nhận biết.

Hắn lập tức có ý nghĩ, lúc này chuyển Thất Minh Vương khỏi cung điện của Lữ Thần Châu đến bên ngoài Côn Luân giới.

Thất Minh Vương rõ ràng cảm nhận được một cỗ lực lượng bao trùm mình, hắn vô ý thức mở mắt, phát hiện mình đang ở trong hư không bị băng phong.

Hắn nhíu mày, không rõ xảy ra chuyện gì, hắn đưa mắt nhìn lại, ánh mắt rất nhanh khóa chặt một đạo thân ảnh, đối phương cũng nhìn thấy hắn.

- Như thế nào là hắn?

Thất Minh Vương cùng Loạn Võ Tôn đồng thời suy nghĩ.

Loạn Võ Tôn đang muốn mở miệng, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, vô ý thức quay đầu nhìn lại, bốn mắt hắn đi theo trợn to, trong con mắt phản chiếu ra một vệt sáng.

Oanh một tiếng!

Loạn Võ Tôn bị một vệt sáng bao phủ, chùm sáng kia xé nát tầng băng trong hư không, tan biến tại phần cuối hư không, vạch ra một đường vết rách phía trên Côn Luân giới, giống như một phân thành hai hư không đóng băng.

Thất Minh Vương thấy thế thân thể cứng đờ, lúc chùm sáng vừa rồi kia lướt qua trước mặt hắn, hắn lại không kịp phản ứng, thậm chí có thể nói, hắn bị chấn nhiếp đến không dám nhúc nhích.

- Làm sao có thể, vừa rồi là cái gì?

Thất Minh Vương đổ mồ hôi lạnh, lúc này, hắn cảm giác kim cô trên đầu hơi xiết chặt, hắn đi theo suy nghĩ cái gì, nhìn lại phương hướng chùm sáng kéo tới, nhìn thấy một đạo thân ảnh.

Chính là Đạo Tổ.

Đạo Tổ ngồi trên thần tọa, bị thất thải hào quang che giấu hình dáng, mặc dù cách nhau rất xa, hắn cũng có thể cảm nhận được cảm giác áp bách thâm bất khả trắc.

Hắn thở dài một hơi, thì ra là Đạo Tổ, không sao.

Mà vừa rồi Loạn Võ Tôn là thật?

Thất Minh Vương trước kia gặp qua Loạn Võ Tôn, khi đó, địa vị hai bên chênh lệch cực lớn, Loạn Võ Tôn là tồn tại siêu nhiên mà Minh tộc đều muốn kính trọng, thực lực thâm bất khả trắc.

- Nếu như vừa rồi không phải là huyễn tượng, Loạn Võ Tôn thật bị Đạo Tổ giết chết.

Thất Minh Vương không dám tưởng tượng, hắn biết Loạn Võ Tôn chính là Vạn Cổ Cự Đầu, tồn tại áp đảo phía trên ba ngàn thiên địa.

Đúng lúc này, trước mắt hắn trời đất quay cuồng, lần nữa lúc thức tỉnh, phát hiện mình một lần nữa về tới trong thiên cung của Lữ Thần Châu.

Thất Minh Vương hít sâu một hơi, tâm tình không thể bình phục, hắn biết là lực lượng của Đạo Tổ đang thao túng hắn.

Vì sao Đạo Tổ để cho hắn thấy Loạn Võ Tôn chết?

Đi vào Thiên Đình lâu như vậy, Thất Minh Vương đã nghe qua rất nhiều truyền thuyết, hắn cảm thấy đáng sợ nhất chính là Đạo Tổ không gì không biết, có thể nhìn trộm lòng người.

Chẳng lẽ Đạo Tổ tính tới hắn nhận biết Loạn Võ Tôn? Thất Minh Vương càng nghĩ càng hoảng, đứng ngồi không yên.

Một bên khác.

Khương Trường Sinh về tới Tử Tiêu cung, năng lực của Loạn Võ Tôn quá quỷ dị, vì để tránh cho lần nữa lật xe, hắn trực tiếp đánh lén, xuất kỳ bất ý, thi triển thần thông là Đại Thiên Tru Đạo Chỉ.

Thần thông yen diệt hết thảy!

Cho dù lực lượng của Loạn Võ Tôn tương quan cùng quy tắc, đối mặt Đại Thiên Tru Đạo Chỉ cũng phải chết.

Hắn còn dùng hương hỏa diễn toán suy tính giá trị hương hỏa người vừa rồi mình giết chết, kết quả biểu hiện tra không ra nhân quả, nói rõ Loạn Võ Tôn triệt để chết hết.

Khương Trường Sinh lập tức thoải mái.

Nghiệp lực của Loạn Võ Tôn vượt xa Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương hai người, hắn cũng không dám thu, mà đối phương rõ ràng đánh chủ ý đến Côn Luân giới, hắn càng không thể chịu đựng.

- Đáng tiếc, không rõ ràng hắn nắm giữ lực lượng gì.

Khương Trường Sinh hơi tiếc nuối, nhưng cũng không có suy nghĩ nhiều, Khai Quang Thánh Võ đều có năng lực không tầm thường, thậm chí có khả năng sánh vai với thần thông, sau này có lúc sẽ gặp được lực lượng cổ quái kỳ lạ.

Một lát sau.

"Thừa Thiên năm bảy trăm bốn mươi ba, Loạn Võ Tôn để mắt tới Côn Luân giới, muốn chiếm lấy lực lượng Côn Luân giới, ngươi kịp thời ra tay, vượt qua một trường kiếp nạn, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, Tuyệt học tu tiên - Kim Đan Đại Đạo"

Kim Đan Đại Đạo?

Khương Trường Sinh hứng thú, lập tức tiếp nhận truyền thừa của Kim Đan Đại Đạo.

Kim Đan Đại Đạo chính là là một loại phương pháp tu tiên, tuyệt học của đạo môn, đạo thống ẩn chứa tâm pháp, trận pháp, độn thuật, phong thuỷ các loại tuyệt học, có thể chủ tu, cũng có thể kiêm tu, con đường này dùng Kim Đan làm chủ, đem thân thể luyện chế thành Kim Đan, sau khi đại thành, vạn kiếp bất diệt, vạn kiếp bất tử.