← Quay lại trang sách

Chương 915 Thần binh đại hội, nhân gian chi loạn (1)

Nhìn Kim Ưng đi xa, Hồ Uyên thầm mắng, hắn cảm nhận được khí tức của Tu Tiên giả, nói rõ Kim Ưng kia cũng chỉ là vật cưỡi.

Từ khi Tiên đạo mở ra, càng ngày càng nhiều linh sủng, vật cưỡi bắt đầu xuất hiện, Tu Tiên giả có thể thông qua thần thức trao đổi cùng linh sủng, vật cưỡi, cho nên càng ngày càng nhiều Yêu thú, Hung thú tiến vào trong ánh mắt của nhân tộc.

Hồ Uyên vừa định ngồi xuống, phát hiện Kim Ưng kia vậy mà quay đầu bay trở về, hắn lập tức lấy ra một thanh trường kiếm từ trong túi trữ vật, chuẩn bị chiến đấu.

Xông xáo nhiều năm, hắn trải qua không ít chiến đấu, nhưng nương tựa theo Kim Đan Đại Đạo cùng Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, hắn chưa bại một lần.

Bây giờ Tu Tiên giả càng ngày càng nhiều, cũng không phải hết thảy Tu Tiên giả đều ở trong Thần Du đại thiên địa, dù cho là người đồng đạo, cũng có thể vì lợi ích mà ra tay.

Rất nhanh, Kim Ưng bay tới vùng trời rừng núi, Hồ Uyên nhìn thấy một nam tử.

- Đạo hữu không đơn giản, vậy mà có thể hàng phục dị thú như thế, mà ta lại nhìn không thấu được tu vi của ngươi.

Nam tử trên lưng Kim Ưng chính là Khương Thiên Sinh đi ra ngoài lịch luyện, Cảnh Thiên Tông chuyển thế.

Người hắn mặc một bộ áo bào hiệp khách màu trắng, đầu đội mũ tơi, bên hông đeo lấy hai túi trữ vật cùng với một hồ lô, đón gió mà đứng, thụ nhãn trên trán đã bị ẩn giấu, chỉ hiển lộ ra một dòng đạo văn.

Hồ Uyên thấy đối phương có khí chất bất phàm, cẩn thận nói:

- Đa tạ đạo hữu tán dương, đạo hữu quay đầu, cần làm chuyện gì?

Không dễ chọc.

Giác quan của Hồ Uyên dị thường bén nhạy, hắn đã nhận ra một tia khí tức nguy hiểm từ trên người đối phương.

Điều này nói rõ đối phương có thể uy hiếp được hắn.

Khương Thiên Sinh cười nói:

- Đạo hữu chớ khẩn trương, tại hạ chẳng qua tò mò, muốn cùng ngươi kết giao thôi, ta hành tẩu thiên hạ, yêu thích kết bạn, cộng tham đạo pháp, mà không phải vì tư dục bản thân, tùy ý ra tay.

Hắn thả người nhảy xuống, đi vào trước mặt Thanh Ngưu.

Thanh Ngưu giương mắt, trong mắt trâu nhìn như lười biếng lóe lên hung quang.

Thấy Hồ Uyên yên lặng không nói, Khương Thiên Sinh bỗng nhiên nói:

- Kê cao gối mà ngủ Huyền môn cửu trọng thiên.

Hồ Uyên sáng mắt lên, lập tức đáp:

- Điểm hóa Đạo Môn lập thành tiên.

- Ha ha ha!

Hai người nhìn nhau cười to, quan hệ lập tức rút ngắn.

Mặc dù bọn hắn lẫn nhau xông xáo gặp được người đồng đạo là địch, nhưng đại bộ người phận đồng đạo vẫn hết sức thân thiện.

Hồ Uyên rơi xuống đất, cùng Khương Thiên Sinh bắt chuyện.

Khương Thiên Sinh che giấu dòng họ, hai người càng trò chuyện càng hợp ý.

Nhìn như trò chuyện hợp ý, trên thực tế Hồ Uyên từ đầu tới cuối duy trì cảnh giác.

Nghe nói Hồ Uyên muốn đi Long Cung, Khương Thiên Sinh biểu thị mình cũng muốn đi, không bằng cùng đường.

Long Cung tọa lạc ở Vô Tận Hải Dương, thái độ đối với các tộc rất khai phóng nguyện ý tiếp nhận Tu Tiên giả tiến đến mua sắm hoặc đổi vũ khí, bọn hắn thậm chí nguyện ý xuất ra một chút thần binh không tầm nhường để người có duyên tới thử, dùng cái này tăng trưởng danh tiếng Long Cung Thánh địa.

Hai người ăn nhịp với nhau, cùng nhau đi tới Long Cung, vùng cách Vô Tận Hải Dương đã không xa.

Chỗ sâu dưới đáy biển, trong Đông Long Cung.

Bạch Kỳ lười biếng nằm tựa ở trên ghế dựa, trên điện là Long Vương Ngao Đông đang đứng, hắn đã hoá hình, đầu rồng thân người, người mặc long bào, khí chất uy nghiêm, nhưng giờ phút này khom người kêu gọi nhóm nữ yêu bưng thức ăn, món ngon.

Bạch Kỳ vuốt vuốt tay áo, liếc qua rượu ngon trên bàn.

- Làm sao chỉ có ngần ấy? Chẳng lẽ ngươi còn không vừa lòng? Không vừa lòng ta không thành công ra mặt cho ngươi?

Ngao Đông cười khổ nói:

- Sao có thể, ngài vì chuyện của Long Cung, bản thân bị trọng thương, tiểu long hổ thẹn không thôi, huống hồ Thiên Đình có thể công đạo xử lý việc này, tất cũng xem ở mặt mũi của ngài.

Bạch Kỳ gật đầu, cười nói:

- Tính ngươi thức thời.

Ngao Đông đi theo mặt mày hớn hở, càng không ngừng vuốt mông ngựa.

Bạch Kỳ uống một chén rượu, hỏi:

- Gần đây Long Cung rất náo nhiệt?

Ngao Đông cười nói:

- Bắt chước luyện đan đại hội của Thiên Đình thôi, tiểu long khai mở thần binh đại hội tại Long Cung, không ít Tu Tiên giả đều đến đây tham gia, ngài muốn đi nhìn một không?

Bạch Kỳ lắc đầu nói:

- Không hứng thú, ta đều gặp qua pháp bảo của Đạo Tổ, há có thể cảm thấy hứng thú đối với phàm binh của Long Cung ngươi?

- Đúng thế, vẫn là lão nhân gia ngài lợi hại, có thể tự do tiến vào Tam Thập Tam Trọng Thiên, trên trời dưới đất, ai có thể so với ngài?

- Những lời này đừng đi ra nói lung tung.

- Tiểu long hiểu rõ!

Ngao Đông cười hắc hắc nói, hắn thật trung tâm đối với Bạch Kỳ, dù sao hắn trước kia cũng không phải Chân Long, là Bạch Kỳ cho hắn cơ hội hóa Long, hai vị Long Vương khác cũng như thế.

Tay phải Bạch Kỳ vung lên, một trang giấy rơi vào Ngao Đông trong ngực.

- Dược liệu phía trên, giúp ta thu thập, đây là Thiên Mẫu muốn.

Thiên Mẫu, là chỉ Mộ Linh Lạc, Thiên Chi Mẫu, nàng nhường vị trí Vương Mẫu cho hoàng hậu của Khương Tử Ngọc, Thiên Đình bắt đầu đổi xưng hô, gọi nàng là Thiên Mẫu.

Ngao Đông nghe xong, vội vàng cẩn thận xem xét.

Hắn khom lưng hành lễ, cấp tốc lui ra, bắt đầu giúp Bạch Kỳ thu thập dược liệu.

Bạch Kỳ cầm lấy một khỏa trái cây, cắn một cái, cặp mắt mị hoặc chúng sinh nhìn về phía ngoài điện, tự nhủ:

- Tiểu tử Thiên Tông kia sao lại tới đây?

Nàng cảm nhận được khí tức của Khương Thiên Sinh, nhưng nàng cũng không có đứng dậy.

Nàng không có hứng thú đối với sinh hoạt của phàm nhân, làm tồn tại duy nhất phục thị Đạo Tổ, nàng cũng không thể tùy ý xuất đầu lộ diện, đây là nàng yêu cầu cho chính mình, chỉ có đại nhân vật mới có thể gặp nàng.

Đến mức Khương Thiên Sinh?

Chờ hắn phong thần lại nói!

Một bên khác.

Trong chính điện Long Cung, ngàn vạn Tu Tiên giả tụ tập ở đây, bọn hắn nhìn chính điện Long Cung vàng son lộng lẫy, cùng với cự thú trong suốt ngao du ngoài bầu trời dưới đáy biển, từng người cảm thấy mới lạ.