Chương 922 Cửu âm tà tổ, Thái Sơ phật tổ (2)
Ánh mắt Diệp tộc lão tổ phức tạp, nói:
- Vị đó là Thái Sơ phật tổ, hắn xuất thế còn muộn hơn Thái âm tà tổ, nhưng trình độ uy hiếp của hắn đến Thần Võ giới không thua gì Cửu âm tà tổ, hắn sáng lập Phật Đạo, từng lưu truyền rộng rãi trong ba ngàn thiên địa, tuy bị Thần Võ giới trấn áp, nhưng lực ảnh hưởng của Phật Đạo quá lớn, đến nay vẫn có bóng dáng, ta từng cho rằng hắn đã chết khi bị Thần Võ giới vây công, không ngờ còn sống.
Trong lòng vị lão tổ thế gia vọng tộc này tràn ngập chấn kinh, hắn không ngờ đội hình lần này tiến công Thần Võ giới mạnh mẽ như thế.
Lữ Thần Châu tấm tắc lấy làm kỳ lạ:
- Thái Sơ phật tổ, ta nghe nói qua, đại biểu cho thiên tư trước Thái Thượng Côn Luân, nghe nói hắn tự sáng tạo phật triều, từng đánh rớt Thần Võ giới đến Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, đó là lần đầu tiên ba ngàn thiên địa tận mắt nhìn thấy diện mạo thật của Thần Võ giới, không ngờ hắn còn sống.
Diệp tộc lão tổ cảm khái nói:
- Không chỉ là Thái Sơ phật tổ, những người đang nói chuyện với bọn hắn thì cũng là tồn tại vang dội cổ kim.
Hắn bắt đầu nhất nhất giới thiệu, ngay cả Khương Trường Sinh đều lau mắt mà nhìn hắn, không ngờ kiến thức của hắn lâu đời như thế.
Xem ra, Diệp tộc lão tổ đã từng phụ thân trên người đệ tử Diệp tộc khác, mắt thấy thời đại này đến thời đại khác thay đổi.
Ngoại trừ Khương Trường Sinh, Diệp tộc lão tổ nhận biết mỗi một vị người thừa kế Đại Đạo, cái này khiến Diệp tộc lão tổ càng thêm tò mò về Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh cũng phát hiện điểm này, mặt người thừa kế Đại Đạo khác đều là đi ra từ bên trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, chẳng qua là đi vào Hư Không Vô Tận thu được cơ duyên truyền thừa của Đại Đạo khác, duy chỉ có hắn khác biệt, linh hồn hắn đến từ một mảnh thế giới không có lực lượng siêu phàm, dĩ nhiên, có lẽ là bởi vì vị trí của Địa Cầu quá thấp, không có tiếp xúc đến mảnh lực lượng siêu phàm trong vũ trụ kia.
- Kể từ đó, ta càng phải cẩn thận, không thể bại lộ điểm này.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, may mắn hắn biên cho mình người luân hồi vạn trí, dạng này truyền đi, Thần Võ giới sẽ chỉ đoán hắn là người nào trước kia.
Rất lâu, người tu hành các phương Đại Đạo riêng phẩn mình nghỉ ngơi, hư không lâm vào trong yên tĩnh.
Đợi một lần này chính là rất nhiều năm.
Trong đoạn thời gian này, Thiên Đình cũng hoàn thành điều chỉnh, sau khi đi qua lần thứ ba phong thần, về số Chính thần lượng đến ngàn, thiên binh thiên tướng càng vượt qua năm mươi vạn, tùy tùng Thần Giả thì vượt qua trăm vạn, đây còn không bao gồm thế lực phụ thuộc của đám tiên thần ở nhân gian.
Số lượng Chính thần tăng trưởng, cũng đại biểu cho nhân mạch Thiên Đình tăng trưởng.
Bản tôn Khương Trường Sinh thì bắt đầu tiếp tục luyện công, không có nhìn chằm chằm vào phân thân.
Mười mấy năm qua đi, phân thân Khương Trường Sinh cuối cùng đợi đến Mạc Vọng, Mạc Vọng mang tới giáo đồ Cựu Cổ giáo còn muốn nhiều hơn hắn dự đoán, số lượng vượt qua ba mươi vạn.
Giáo đồ Cựu Cổ giáo thật nhiều lắm, giết một đợt lại hiện ra một đợt.
Trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, Mạc Vọng không có vắng vẻ hắn, trước tiên tới chào hỏi hắn, nói:
- Đạo Tổ, chờ một chút còn có hai phe Đại Đạo không có đến, một khi tụ tập, chúng ta sẽ thương lượng đối sách tác chiến.
Khương Trường Sinh gật đầu, không có ý kiến, hai người nói chuyện phiếm trong chốc lát, Mạc Vọng rời khỏi, tiến đến bắt chuyện với đám người Thái Sơ phật tổ, Cửu âm tà tổ.
Thất Minh Vương mở miệng nói:
- Không ngờ hôm nay có thể nhìn thấy giáo chủ Cựu Cổ giáo.
Lữ Thần Châu gật đầu, thần sắc của hắn cũng hết sức phức tạp, sau khi trở thành Thần Võ tôn giả, hắn và Cựu Cổ giáo đánh qua không ít trận, không ngờ có một ngày sẽ kề vai chiến đấu.
- Cũng không biết thực lực hắn như thế nào.
Diệp Chiến tò mò nói.
Khương Trường Sinh đột nhiên nói:
- Đoạn thời gian trước, Thần Võ giới điều động một tôn Vạn Cổ Cự Đầu, cộng thêm năm vị Thông Diễn Sáng Tạo Võ, mười ba vị Nguyên Đạo Võ Tôn, tất cả đều chết ở trong tay hắn.
Vừa dứt lời, mọi người động dung, Diệp tộc lão tổ cũng như thế.
Thất Minh Vương cũng không để ý, hắn tận mắt thấy Đạo Tổ tru diệt Loạn Võ Tôn, Loạn Võ Tôn có địa vị cực cao trong Vạn Cổ Cự Đầu, thực lực càng khủng bố, Vạn Cổ Cự Đầu của Minh tộc hắn đều đối hết sức cung kính hắn.
Lại đại khái đợi năm năm, hai phe Đại Đạo còn lại đến, Mạc Vọng gọi Khương Trường Sinh tiến đến tụ họp.
Khương Trường Sinh một mình bay đi, cùng mười ba vị người thừa kế Đại Đạo đứng chung một chỗ, Cổ Ngọc trên người bọn họ bắn ra hào quang, ngăn cách bọn hắn nói chuyện với nhau, người tu hành các phương Đại Đạo chỉ có thể nhìn thấy thân hình của bọn hắn.
Tất cả mọi người hết sức hưng phấn, bọn hắn rõ ràng mình muốn làm gì, đồng thời tò mò thân phận của lãnh tụ Đại Đạo khác, trong đó Khương Trường Sinh được chú mục nhất, khí tức của hắn hư vô, hắn dẫn người ít nhất, sao có thể không làm cho người ta quan tâm.
Mạc Vọng giới thiệu cho mọi người một chút, sau đó bắt đầu giới thiệu Thần Võ giới, nói:
- Thần Võ giới có bảy tầng độc giới cùng với tổng giới, thất trọng độc giới sẽ do một phương Đại Đạo tiến công, còn lại theo ta tiến công tổng giới.
Sau khi đi qua thương thảo, đoàn người Khương Trường Sinh đi theo Mạc Vọng tiến công tổng giới, chủ yếu là hắn mang quá ít người, Mạc Vọng không yên lòng, người thừa kế Đại Đạo khác cũng không yên lòng. Trong lúc nói chuyện với nhau, Khương Trường Sinh rõ ràng cảm giác được Thái Sơ phật tổ đang chăm chú nhìn mình.
- Chẳng lẽ đối phương đang thôi diễn nhân quả?
Khương Trường Sinh âm thầm tò mò, hắn bất động thanh sắc, ngược lại hai bên không phải địch nhân, bất quá trong chiến đấu sau này, hắn sẽ đề phòng đối phương ra tay.
Mọi người tuy bị Thần Võ giói nhận định là dị số, nhưng dễ dàng đồng tâm hiệp lực, Khương Trường Sinh không tin.
Thật có dễ dàng như vậy, chỉ sợ Thần Võ giới sớm đã bị lật đổ.
Hắn thậm chí hoài nghỉ nơi này có nằm vùng của Thần Võ giói, giống như là Huyết Vực Thủy Tổ của Huyết Vực.