Chương 921 Cửu âm tà tổ, Thái Sơ phật tổ (1)
Ngài nói tới ai?
Diệp Chiến thấy lão tổ thất thố như vậy, vội vàng hỏi, Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương cũng nhìn về phía Diệp tộc lão tổ.
Ánh mắt Diệp tộc lão tổ phức tạp, nói:
- Từ xưa đến nay, luôn có người bởi vì bình cảnh võ đạo mà truy cầu con đường khác, trước khi Cựu Cổ giáo hoành không xuất thế, từng xuất hiện một dị số, nàng được xưng là Cửu âm tà tổ, Cửu âm tà tổ nắm giữ Cửu âm lực lượng, từng đại náo Thần Võ giới, khiến cho Thần Võ giới không làm gì được nàng, cuối cùng nghênh ngang rời khỏi.
- Trong thời gian dài về sau, Cửu âm tà tổ dùng Cửu âm lực lượng bản thân sáng tạo Cửu âm tộc, cũng đưa Cửu âm tộc lên đến ba ngàn thiên địa, qua thủ đoạn của nàng, Cửu âm tộc trở thành chủng tộc võ đạo bản nguyên tiếp nhận, mỗi một người Cửu âm tộc đều sẽ sinh ra Cửu âm Chi Linh.
Khương Trường Sinh càng thêm tò mò, hắn từng nghe nói Cửu âm tộc, Thái Hoang đã có, Thái Hoang Ma tộc một mực đang tiến đánh Cửu âm tộc, toan tính chính là Cửu âm Chi Linh, chẳng qua không ngờ Cửu âm tộc có lai lịch lớn như thế.
Thất Minh Vương nhíu mày hỏi:
- Nếu bị Thần Võ giới nhận định là dị số, vì sao Thần Võ giới không diệt trừ Cửu âm tộc?
Diệp tộc lão tổ thở dài một tiếng, nói:
- Bởi vì Cửu âm tộc chính là Cửu âm tà tổ vì Thần Võ giới mà sáng tạo, Cửu âm Chi Linh chính là vật đại bổ đối với võ giả mà nói, có thể làm cho võ giả lại càng dễ cảm ngộ lực lượng quy tắc, cho nên trong Thần Võ giới có không ít tồn tại phù hộ Cửu âm tà tổ, mặc kệ tùy ý làm bậy, Cửu âm tà tổ yêu thích máu huyết của người, sát lục vô số, ba triệu năm trước, mấy chục phương thế gia vọng tộc hợp lại vây công Cửu âm tà tổ, trong đó bao gồm cả Diệp tộc ta.
Nói đến đoạn chuyện cũ kia, sợ hãi, hận ý xen lẫn trong mắt của hắn. Hết sức rõ ràng, Diệp tộc từng bị nhiều thua thiệt trong tay Cửu âm tà tổ.
- Nếu không phải Cửu âm tà tổ, Diệp tộc sớm đã trở thành vạn cổ cường tộc, cũng sẽ không nửa đường nhiều lần suy vong, ngay cả con trai ta thương yêu nhất.
Diệp tộc lão tổ đem ánh mắt nhìn về phía Cửu âm tà tổ phương xa, ngữ khí tràn ngập sát ý. Khương Trường Sinh thì đang nghĩ đến một chuyện khác. Thần Võ giới vậy mà có thể vì lợi ích nuôi dị số, xem ra cũng không phải không cho phép một hạt cát, chẳng qua là xem dị số có cung cấp chỗ tốt cho Thần Võ giới hay không.
- Các hạ đến từ phương Đại Đạo nào?
Một giọng nữ âm lãnh truyền đến, để đám người Lữ Thần Châu như chỗ hầm băng.
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm Cửu âm tà tổ phương xa, ánh mắt hai người xuyên qua hư không, đụng thẳng vào nhau.
- Ta đến từ Tiên đạo.
- Thì ra là Thiên Đình Đạo Tổ, sao ngươi lại phái có mấy người như thế? Còn mang theo một vị vong hồn tội nghiệp mệnh số đã hết.
Ngữ khí Cửu âm tà tổ có chút khinh thường, mà ba người Lữ Thần Châu nghe được rõ ràng.
Bọn hắn không dám phản bác, bởi vì trong đại quân sau lưng Cửu âm tà tổ có rất nhiều khí tức cường đại không kém hơn bọn hắn.
Sắc mặt Diệp tộc lão tổ âm trầm, lại không hề phản kích, bởi vì hắn hiểu rõ những gì đã nói là không có lực lượng.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Tiên đạo mỏng manh, xác thực không bằng đạo thống của các hạ.
Cửu âm tà tổ cười cười, không nói thêm lời nào.
Phương xa, đại quân nhân tộc trên mảnh lá xanh to lớn kia cũng đang thảo luận đám người Khương Trường Sinh, người đến đều không phải kẻ yếu, đều có thể nghe được đối thoại vừa rồi, tuyệt đại đa số người đều lộ ra vẻ ngạo nghễ.
Hai bên tiếp tục đi tới, cũng không có tới gần nhau.
Diệp tộc lão tổ lâm vào trong yên lặng, đoán chừng đang nhớ lại quá khứ thống khổ.
Khương Trường Sinh rất tò mò về lực lượng của Cửu âm tà tổ, hắn càng thêm chờ mong đại chiến tiếp theo.
Một đường không nói chuyện.
Lại qua một quãng thời gian.
Được Cổ Ngọc dẫn đầu, bọn hắn bỗng nhiên hạ xuống, xuyên qua tầng tầng Tinh Vân, đi vào một mảnh hư không tối tăm.
Vừa đến vùng hư không này, Khương Trường Sinh đã cảm nhận được vài luồng hơi thở cực kỳ mạnh, thậm chí có hai cỗ khí tức còn mạnh hơn Mạc Vọng, Cửu âm tà tổ, trừ cái đó ra, còn có vô số kể khí tức của sinh linh, mặc dù không phải Vạn Cổ Cự Đầu, nhưng cũng không tính quá yếu.
So sánh với những đạo thống này, Thiên Đình xác thực còn kém xa lắm, cần thời gian đuổi theo.
Thời gian một nén nhang sau, đám người Khương Trường Sinh nhìn thấy trong bóng tối phía trước tụ tập vô số sinh linh, khí tức bản nguyên khác biệt phân bố.
Mạc Vọng còn chưa đến, Khương Trường Sinh dừng lại, nhắm mắt chờ đợi. Cửu âm tà tổ thì dẫn đầu thủ hạ cùng đại quân phía trước tụ hợp, người thừa kế cầm đầu Đại Đạo tụ tập cùng một chỗ, duy chỉ có Khương Trường Sinh không có tiến đến.
Khương Trường Sinh mặc dù nhắm mắt lại, vẫn một mực đang quan sát. Hắn phát hiện hệ thống Đại Đạo khác biệt đều dùng nhân tộc làm chủ, mặc dù có thể thấy thân ảnh chủng tộc khác, nhưng rõ ràng dùng nhân tộc chiếm đa số, cho dù là chủng tộc khác, cũng sẽ hóa thành nhân hình, xem ra nhân hình là đạo thể mà tiên thiên thiết lập, trước giờ vẫn như thế.
Mặt khác, hắn bắt được một tia khí tức nhân quả.
Có một phương hệ thống Đại Đạo tương quan cùng nhân quả.
Người thừa kế cầm đầu Đại Đạo chính là một tăng nhân, nửa người trên quấn lấy một đầu lụa vàng, thân hình to con, cơ bắp dị thường cường tráng, khuôn mặt cương nghị, giữa mi tâm mọc ra một con mắt nằm dọc, sau người lơ lửng một sách vàng, tự chủ xoay quanh.
Thủ hạ tăng nhân kia đều là tăng nhân, nam nữ đều có, từng người thần sắc trang nghiêm.
Phật Đạo?
Khương Trường Sinh âm thầm tò mò.
Trước đó tại Thái Hoang võ giới, hắn đã phát hiện phật võ đạo rất ít, thì ra Phật Đạo cũng bị võ đạo nhận định là dị số.
Khí tức vị Tam Nhãn tăng nhân này cường đại nhất, hắn nhắm hai mắt, dựa vào thụ nhãn đối mặt với những người thừa kế Đại Đạo khác, bá khí trên người hắn phá lệ xuất chúng, ba người Lữ Thần Châu đều bị hắn hấp dẫn, đang thấp giọng trao đổi.