Chương 925 Thủ đoạn của Đạo Tổ, chí thượng buông xuống (1)
Thần Võ tôn giả?
Khương Trường Sinh không có quá để ý, hắn đã cảm nhận được thực lực của Đoàn Phù, được cho là mạnh mẽ, nhưng uy hiếp không được hắn.
Các phe thiên địa đại chiến dị thường kịch liệt, bốn phương tám hướng cuồng phong thổi đến đạo bào Khương Trường Sinh di động không ngừng, phần phật không ngừng lọt vào tai, hắn cao cao tại thượng nhìn xuống Đoàn Phù, ánh mắt đạm mạc.
Đoàn Phù đối đầu ánh mắt hắn, trong lòng giật mình.
- Hắn là ai? Lữ Thần Châu làm sao đợi cùng một chỗ với hắn?
Đoàn Phù âm thầm kinh hãi, hắn mặc dù cảnh giới cao, nhưng không thể nghe được đối thoại của Khương Trường Sinh, có tầng một lực lượng vô hình ngăn cách âm thanh.
Vừa rồi một phen giao thủ, hắn đã biết được mình tuyệt không phải đối thủ của đối phương.
Lực lượng thân thể hắn lớn biết bao, Thông Thiên tháp càng là thần binh nổi danh Thần Võ giới, cũng là thần binh nặng nhất, lại bị đối phương dễ dàng đánh ra.
Cỗ lực lượng khủng bố kia chấn động đến khí huyết thân thể Đoàn Phù cũng vì đó chấn động, trong thời gian ngắn không thể bình phục.
Diệp Chiến, Thất Minh Vương cũng nhìn chằm chằm Đoàn Phù, quan sát tỉ mỉ, đều kỳ lạ đối phương lúc trước ra tay.
Khương Trường Sinh nâng tay phải lên, hướng về phía mặt biển kinh đào hải lãng đang cuồn cuộn túm một cái, mặt biển lần nữa nổ tung, Thông Thiên tháp khổng lồ tạo ra bọt nước kinh thiên, thế không thể đỡ phóng tới không trung.
Đoàn Phù quá sợ hãi, hắn lập tức thôi động Võ Nguyên, mong muốn ngăn cản Thông Thiên tháp, nhưng pháp lực của Khương Trường Sinh quá mức bá đạo, hắn căn bản kéo không động Thông Thiên tháp, còn kém chút nhấc mình lên.
Thông Thiên tháp dài mấy chục vạn trượng cấp tốc thu nhỏ, quá trình này rất nhanh, cũng vô cùng rung động, ba người Lữ Thần Châu nhìn đăm đăm.
- Là một chiêu kia!
Tữ Thần Châu nhớ tới tình cảnh mình trước đó bị thu nhỏ, tâm tình thổn thức không thôi.
Không ít người chiến đấu phương xa cũng chú ý tới một màn này, rất đỗi giật mình.
Đoàn Phù càng trợn tròn mắt, toàn thân run rẩy.
- Làm sao có thể! Đây là thủ đoạn gì?
Nhận biết của Đoàn Phù bị đánh nát, không thể nào hiểu được, chẳng lẽ đối phương cũng nắm giữ cùng loại lực lượng không gian như Thượng Nguyên thần lực?
Nhưng dù là Thượng Nguyên thần lực cũng làm không được trình độ không hợp thói thường như thế, nhiều nhất là giam cầm, đè ép không gian. trong quá trình Thông Thiên tháp thu nhỏ, Đoàn Phù cũng không có cảm nhận được không gian ba động.
Thái Sơ phật tổ ở trên bầu trời đang niệm kinh không khỏi mở ra thụ nhãn trên trán, nhìn về phía Khương Trường Sinh.
- Ngươi muốn?
Tay Khương Trường Sinh nâng Thông Thiên tháp thu nhỏ, nhìn chằm chằm Đoàn Phù hỏi.
Đoàn Phù lần này nghe được âm thanh, nhưng trong lòng hắn tràn ngập hoảng sợ, xoay người bỏ chạy, hóa thành hư không, cấp tốc tán đi.
Khóe miệng Khương Trường Sinh khẽ nhếch, cũng không có truy đuổi.
Hắn bay qua một bên, ba người Lữ Thần Châu theo sát phía sau, bọn hắn hưởng thụ ánh mắt khiếp sợ của người tu hành các phương bốn phương tám hướng, tâm tình rất thoải mái dễ chịu, đều ưỡn ngực ngẩng đầu.
- Không có lầm chứ, toà cự tháp vừa rồi bị hắn thu vào trong lòng bàn tay rồi?
- Với thủ đoạn này của Đạo Tổ, trách không được dám mang ba người đến đây.
- Xác thực mạnh mẽ, Thiên Đình Đạo Tổ, ta xem như nhớ kỹ.
- Lần này chung phạt Thần Võ giới có hy vọng.
- Vị Đạo Tổ này đến cùng xuất hiện từ nơi nào, trước đó làm sao chưa từng nghe nói qua?
Cùng lúc đó, một góc Thần Võ giới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Nghe bốn phương tám hướng bộc phát ra tiếng nổ vang rền, vẻ mặt Phong Dục âm trầm, hắn đứng ở trước mặt bốn nam nữ, trong tay nắm chặt một thanh trường kiếm.
Nơi này là khu vực rừng núi, có rất nhiều lầu các, cuồng phong gào thét tới, rừng núi tuy có trận pháp ngăn cách, nhưng có thể rõ ràng thấy vòng bảo hộ trận pháp đang giãy dụa kịch liệt.
- Xảy ra chuyện gì, Huyết Vực lần nữa đột kích?
Trong lòng Phong Dục kinh hoảng, hắn thật vất vả mang đệ đệ muội muội mang đến đây, kết quả gặp phải việc này, hắn không khỏi nhớ tới thảm cảnh Phong gia bị diệt tộc.
Không có khả năng.
Nơi này là Thần Võ giới, tất sẽ không xảy ra chuyện gì.
Mà bầu trời cũng không hề biến thành màu máu, nói rõ cũng không phải là Huyết Vực đột kích.
Phong Dục tự an ủi mình, nhưng tình thế cũng không có lắng lại, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, chấn động giữa thiên địa càng ngày càng kịch liệt.
- Ca, chúng ta muốn trốn hay không?
Một thanh niên cẩn thận từng li từng tí hỏi, ba người còn lại cũng khẩn trương nhìn về phía Phong Dục.
Phong Dục tức giận nói:
- Nơi này là Thần Võ giới, nếu như Thần Võ giới đều bị công phá, còn có chỗ nào an toàn?
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên quay đầu, chỉ thấy chân trời có một đạo thân ảnh bay tới, như pháo nặng nện ở trên vòng bảo hộ trận pháp, nện đến trận pháp sụp đổ một khối, nhìn kỹ lại, đó là một võ giả mặc áo đen, hắn là bị người đánh bay tới.
Phong Dục nhận biết người kia, là một trong người cầm quyền Thần Võ giới, trước đó còn dạy qua Thất Thập Nhị Thần Động bọn hắn.
Tồn tại như thế nào mới có thể đánh vị tiền bối này thành dạng này?
Phong Dục âm thầm kinh hãi, hắn khẩn trương xem hướng chân trời, một đường kiếm khí to lớn màu xanh lam kéo tới, cấp tốc dừng lại, hóa thành Thần Tông kiếm tổ cùng mười vạn kiếm khách, vẻ mặt từng người lạnh lẽo, kiếm khí hợp nhất.
- Tự tiện xông vào Thần Võ giới, ngươi muốn chết, thật sự cho rằng Thần Võ giới không thể tẩy trừ kiếm đạo của ngươi?
Hắc y võ giả tức giận quát, tiếng như hồng lôi.
Thần Tông kiếm tổ mặt không biểu tình, nói:
- Người vô tri, thật cho là Thần Võ giới nắm giữ hết thảy? Thời đại đã thay đổi.
Tay áo phải hắn vung lên, cuồn cuộn kiếm khí che khuất bầu trời hạ xuống, oanh tạc rừng núi bao la.
Sắc mặt Phong Dục kịch biến, vội vàng thôi động chân khí, bảo hộ các đệ đệ muội muội.
Oanh một tiếng!
Chân khí của hắn bị đánh tan, khủng bố áp lực buông xuống, để ý thức của hắn cập tốc lâm vào trong bóng tối.