← Quay lại trang sách

Chương 926 Thủ đoạn của Đạo Tổ, chí thượng buông xuống (2)

Nương theo lấy kiếm khí của Thần Tông kiếm tổ hạ xuống, phương viên nghìn vạn dặm bị oanh thành phế tích, bụi đất bay thẳng lên trời, như địa ngục.

Thần Tông kiếm tổ liếc mắt nhìn tới, hừ lạnh nói:

- Đạo Tổ, ngươi có ý gì?

Chỉ thấy Khương Trường Sinh mang theo ba người Lữ Thần Châu bay tới, âm thanh của hắn bay tới, nói:

- Đạo hữu chớ trách, ta chẳng qua bảo hộ những võ giả nhỏ yếu kia, cảnh giới bọn hắn quá thấp, rõ ràng là vừa vào Thần Võ giới, hoặc là tới Thần Võ giới tu hành, giết bọn hắn hay không, cũng không có ảnh hưởng đối với kế hoạch của chúng ta, nhưng chúng ta đều từng là bọn hắn, sao không cho mình trước kia một con đường sống?

Nói lời này để ba người Lữ Thần Châu nổi lòng tôn kính, bọn hắn cũng không có nghĩ vậy, bởi vì theo đủ loại chuyện ở Côn Luân giới đến xem, Đạo Tổ xác thực có một trái tim từ bi.

Ánh mắt những kiếm khách kia lấp lánh, có người khinh miệt, có người kính nể, có người suy tư.

Thần Tông kiếm tổ mạn bất kinh tâm nói:

- Phía dưới kiếm khí của ta, ngươi còn có thể bảo vệ nhiều người như vậy, Đạo Tổ, việc này kết thúc, tìm cơ hội luận bàn một phen.

Vừa rồi trong nháy mắt đó, Khương Trường Sinh thi triển Đạo Tâm Hóa Thần, sáng tạo ra Đạo Tâm thần chỉ ở trước đám người Phong Dục, từ đó bảo hộ võ giả một vùng kia, nhưng Đạo Tâm thần chỉ cũng theo đó yên diệt.

Vị Kiếm Tổ này thật không đơn giản.

Khương Trường Sinh phát hiện những Đại Đạo người thừa kế giống như hắn nhìn như cảnh giới tương tự Vạn Cổ Cự Đầu, đều có không thể dùng cảnh giới võ đạo đi định nghĩa thực lực của bọn họ, trách không được dám chung phạt Thần Võ giới.

- Tốt!

Đối mặt Thần Tông kiếm tổ giấu giếm phong mang, Khương Trường Sinh tự nhiên sẽ không từ chối.

Quá độ khiêm tốn ngược lại sẽ để cho người ta xem thường, huống chi còn đang ở dưới con mắt mọi người.

Mà hắn có một quãng thời gian không có đạt được sinh tồn ban thưởng, hơi nhớ.

- Các ngươi thật sự càn rỡ.

Vị hắc y võ giả lúc trước phát ra tiếng rống giận dữ, chỉ thấy hắn máu me khắp người từ trong bụi đất cuồn cuộn giết ra, như mũi tên lao thẳng đến đám người Thần Tông kiếm tổ.

Trong chốc lát, Võ Nguyên của hắn hóa thành chim lớn màu đen, bao trùm ở trên người hắn, giương cánh trăm dặm, mười phần doạ người, trên đường bay lượn, hắn đột nhiên tan biến ở trên không trung.

Hai ngón tay phải Thần Tông kiếm tổ làm kiếm điểm ra một chỉ hướng lên trên, khí hải màu lam mười vạn kiếm khách ngưng tụ thành một thanh cự kiếm, hướng lên trên đâm tới, vừa động, chim lớn màu đen từ trên trời giáng xuống, hai vuốt cưỡng chế rơi xuống, ép tới mười vạn kiếm khách thân hình run rấy.

Chim lớn màu đen hạ xuống hai cánh, bao trùm bốn người Khương Trường Sinh cùng mười vạn đại quân, để ánh mắt của bọn họ lâm vào trong bóng tối.

Khương Trường Sinh nhíu mày, nơi này lại có cảm giác tuyệt đối hư vô, quy tắc bản nguyên tổn tại ở thiên địa trong bị khu trục, không có linh khí, dưới tình huống như vậy, sinh linh rất dễ dàng mất đi giác quan.

Hắn không có trước tiên ra tay, mà liếc nhìn Thần Tông kiếm tổ, kết quả Thần Tông kiếm tổ cũng đang nhìn hắn.

Ánh mắt hai người đối đầu, tựa hồ cũng đang nói mời ngươi.

Khương Trường Sinh không nói hai lời, nâng tay phải lên, ném đi lên một cái, Thông Thiên tháp lúc trước bị Chưởng Trung Càn Khôn thu nhỏ cấp tốc biên lón.

Oanh một tiếng!

Thông Thiên tháp trực tiếp đâm hắc ám nhô lên, một tiếng kêu rên vang lên, hắc ám trong nháy mắt phá tán, bụi đất cuồn cuộn, bầu trời lại xuất hiện trước mắt tất cả mọi người.

Chỉ thấy tên hắc y võ giả kia như thiên thạch rơi xuống, nện xuyên mặt đất.

Tất cả mọi người động dung, khó tin nhìn về phía Thông Thiên tháp đang nằm trên bầu trời, Thông Thiên tháp to lớn một phân thành hai bầu trời trong ánh mắt của bọn hắn.

- Bảo bối tốt, không chỉ cứng rắn, còn có thể ngăn cách các loại lực lượng.

Khương Trường Sinh kinh hỉ suy nghĩ, bảo vật này khiến cho hắn càng ngày càng yêu thích.

Thần Tông kiếm tổ nhíu mày nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, rõ ràng cũng không thể nào hiểu được thủ đoạn củ Khương Trường Sinh.

Hắn còn như vậy, mười vạn kiếm khách càng nghẹn họng nhìn trân trối.

Lữ Thần Châu thấy mà nóng mắt, hắn tự nhiên biết Thông Thiên tháp, nhưng không ngờ Thông Thiên tháp còn có thể dùng dạng này.

Khương Trường Sinh lần nữa thi triển Chưởng Trung Càn Khôn, thu Thông Thiên tháp vào trong lòng bàn tay, đám kiếm khách nhìn thấy, mí mắt đầy kinh hoàng.

Thần Tông kiếm tổ đang muốn mở miệng, bỗng nhiên có một cổ uy áp bá đạo vô song từ phương xa bùng nổ, không chỉ có một cỗ này, ngay sau đó, lại có mấy cỗ khí thế cường đại bùng nổ.

Khương Trường Sinh híp mắt, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ là Thần Võ Chí Thượng ra tay rồi?

Mạc Vọng trước đó đề cập qua, nắm giữ quyền lực lớn nhất trong Thần Võ giới chính là mười tám vị Thần Võ Chí Thượng, bọn hắn cũng là tồn tại cường đại nhất Thần Võ giới, ít nhất ở bề ngoài là thế.

Bất quá nghe lời Mạc Vọng, Thần Võ giới còn có Thiên, tỷ như vị chế tạo Vạn Cổ Hàn Triều kia, chẳng qua Thiên không đợi ở Thần Võ giới.

Những lão gia hỏa kia cuối cùng ra tay rồi.

Thần Tông kiếm tổ hừ lạnh một tiếng, lúc này dẫn đầu mười vạn kiếm khách hóa làm kiếm khí bay vút đi.

Khí thế của các Thần Võ Chí Thượng vô cùng cường đại, ngay cả Khương Trường Sinh cũng vì đó kinh hãi, bất quá xem điệu bộ của Thần Tông kiếm tổ, chẳng lẽ bọn hắn còn có át chủ bài khác?

Khương Trường Sinh quay đầu nhìn về phía phế tích phương xa, Phong Dục vẫn còn trong hôn mê, bất quá không có trở ngại.

Hắn lúc này mang theo ba người Lữ Thần Châu rời khỏi, nếu ở lâu, ngược lại sẽ rước lây phiền toái cho Phong Dục.

- Lần này tình thế lớn, hẳn là có thể bạo một sinh tổn ban thưởng cực lớn?

Khương Trường Sinh âm thẩm chờ mong, phân thân gặp nạn cũng có thể thu hoạch được sinh tổn ban thưởng, chỉ cần liên quan đến nhân quả, mà nhân quả giữa hắn và Thần Võ giới đã sớm kết. Lần này chinh chiến, hắn chuẩn bị đầy đủ, rất nhiều sợi tóc Đại Đạo hóa hình, còn có một pháp bảo mạnh mẽ, đầy đủ hắn đại chiến rất lâu! Trước nhìn một chút về lực lượng của Thần Võ Chí Thượng.