← Quay lại trang sách

Chương 930 Thần thụ bá đạo, pháp thể kiêm tu (2)

Phong Dục hít sâu một hơi, chuyên tâm tìm kiếm các đệ đệ muội muội, hắn đã cảm nhận được khí tức đệ đệ muội muội, đều còn chưa có chết, đây cũng là nguyên nhân hắn dám phân tâm, chẳng qua là thương thế hắn nghiêm trọng, hành động bất tiện.

Kim Lân diệu thụ quét qua, trực tiếp đánh nổ thân thể chín vị Khai Quang Võ Thánh, ngay cả Hồn Hài đại đế thân thể bất tử đều gánh không được, huống chi những người khác.

Chỗ cường đại của Khai Quang Võ Thánh ở chỗ không nhất định đều là thân thể, cũng có thể là Võ Nguyên, thân thể thì lại càng dễ đi đến bình cảnh hơn võ nguyên.

Đoàn Phù lần nữa sống sót, hắn máu me khắp người, cánh tay phải đã mất, còn đang chảy xuống máu tươi, bạch cốt âm u rõ ràng, máu của hắn nhỏ giọt vào trong nước biển, nhấc lên từng mảnh từng mảnh vòng xoáy sôi trào.

Khóe miệng Khương Trường Sinh giương lên, Kim Lân diệu thụ đi theo đứng lên, bắn ra kim quang óng ánh, từng đạo kim quang chiếu rọi phía trên mười một vị Khai Quang Thánh Võ còn lại, đốt cháy nhục thể của bọn hắn, đau đến bọn hắn dồn dập tránh lui, nhưng kim quang củ Kim Lân diệu thụ chiếu rọi phạm vi lớn biết bao.

Cũng không phải tất cả mọi người đều bị đốt cháy, thần niệm của Khương Trường Sinh tập trung vào mười một vị Khai Quang Thánh Võ, chỉ có bọn hắn có thể cảm nhận được.

Tu Tiên giả chưởng khống pháp bảo vô cùng thuần thục, tuyệt không phải võ giả chưởng khống thần binh có thể so sánh.

Đúng lúc này!

Một chùm sáng màu đỏ vạch phá bầu trời tàn phá, giống như thần quang nộ đụng vào Kim Lân diệu thụ.

Oanh một tiếng!

Kim Lân diệu thụ bị đụng bay ra ngoài, phía sau xuất hiện một hố đen to lớn, trực tiếp thôn phệ Kim Lân diệu thụ.

Khương Trường Sinh động dung, cảm giác được Kim Lân diệu thụ đang rơi xuống, giống như tại không ngừng di chuyển, rõ ràng là đang tiến hành xuyên qua không gian.

Đối phương chỉ ra một kích đã đánh bay Kim Lân diệu thụ ra khỏi Thần Võ giới, Khương Trường Sinh định thần nhìn lại, nam tử cao lớn cường tráng quanh thân lượn lò ánh lửa màu đỏ, khoác lên áo bào đầy lông, mặt mũi tràn đầy râu quai nón, hai mắt như báo, đang dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn hắn.

- Tiên đạo không chịu được một kích như thế?

Âm thanh đối phương khinh miệt vang vọng giữa đất trời.

Diệp tộc lão tổ trầm giọng nói:

- Đạo Tổ, hắn tên Phương Diễm, không thể khinh thường lửa của hắn, người dính vào chắc chắn phải chết.

Khoa trương như vậy?

Phương Diễm nhìn về phía Diệp tộc lão tổ, mỉa mai cười nói:

- Thì ra là ngươi, tiền bối, ngươi làm sao còn đang kéo dài hơi tàn, không ngờ sau Diệp Thần Không, ngươi lại tìm một vị kẻ đáng thương, lần này, ngươi hi vọng hậu nhân này của ngươi chết như thế nào?

Nghe vậy, sắc mặt Diệp tộc lão tổ tái xanh, trong mắt Diệp Chiến càng bắn ra sát ý.

Phương Diễm bỏ qua bọn hắn, một lần nữa nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, nói:

- Không có cái kia cây, ngươi như thế nào ngăn cản lửa giận của Thần Võ giới?

Khương Trường Sinh hỏi ngược lại:

- Ngươi xác định không có?

Con ngươi Phương Diễm phóng to, lập tức phóng tới Khương Trường Sinh.

Liệt diễm cùng pháp lực chạm vào nhau, nhấc lên sóng nhiệt đáng sợ, quét ngang thiên địa bát phương, uy áp kinh hồn động phách bao phủ Thần Võ giới.

Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, tinh không huyễn lệ đã bị đông cứng, đưa mắt nhìn lại, hết thảy đều bị băng phong, sao trời, thiên thạch, Tinh Vân các loại, ba ngàn thiên địa ở vào trong tĩnh lặng.

Đột nhiên!

Đỉnh tinh không xuất hiện một hố đen to lớn, Kim Lân diệu thụ khổng lồ đi theo hạ xuống, kim quang chiếu rọi thiên địa, ánh sáng nóng rực rơi trên vô số thiên địa, sao trời trong tinh không.

Kim Lân diệu thụ ổn định thân cây, run nhè nhẹ.

Bởi vì khoảng cách qua xa, lực lượng Khương Trường Sinh chưởng khống đối với nó suy yếu, dẫn đến nó không còn bị áp chế.

Càng ngày càng nhiều thiên địa, sao trời bị hòa tan tầng băng, một chút võ giả cảnh giới cao trước tiên thức tỉnh, mở mắt, bọn hắn thấy được kim quang cuồn cuộn tại thiên địa không phải của mình, còn có một gốc cây mà vàng thần thánh không thể dùng từ ngữ để miêu tả.

Một màn này thật sâu khắc vào trong lòng bọn họ, vĩnh thế khó quên.

Cũng không lâu lắm, Kim Lân diệu thụ lay động kịch kiệt, đi theo dâng lên, chui vào trong hắc động, biên mất không thấy gì nữa.

Nhưng nhiệt độ nóng bỏng nó phát ra vẫn đang trọ giúp rất nhiều thiên địa tan rã hàn băng.

Trong Thần Võ giới.

Oanh! Oanh! Oanh!

Khương Trường Sinh cùng Phương Diễm như hai viên sao băng điên cuồng đụng nhau, rời xa hai người Diệp Chiến.

Phương Diễm mạnh mẽ tuyệt đối là chiến lực đỉnh tiêm trong Khai Quang Thánh Võ, nói ít cũng có bốn thiên đạo giá trị giá trị hương hỏa. Khương Trường Sinh không ngừng xê dịch, nhưng Phương Diễm luôn có thể đuổi kịp hắn.

Phương Diễm cũng đang âm thầm kinh hãi, tốc độ cái tên này như thế nào nhanh như vậy? Then chốt là Khương Trường Sinh cũng không phải chạy trốn cự ly xa, mà là không ngừng né tránh tại một mảnh bầu trời cố định, khiến cho hắn có loại cảm giác bị trêu đùa.

Khương Trường Sinh đột nhiên dừng lại, tay phải vung lên, Thông Thiên tháp trong lòng bàn tay đột nhiên biến lớn, quét ngang mà đi, Phương Diễm vừa rồi đang tiến công, vội vàng không kịp chuẩn bị vô ý thức dùng cánh tay đón đỡ.

Ẩm!

Phương Diễm bị đập bay ra ngoài, không trung tóe hiện ra tia lửa, như pháo hoa dưới nhân gian, đó là liệt diễm của Phương Diễm.

Khương Trường Sinh nhìn kỹ lại, những nơi đụng phải hỏa diễm của Phương Diễm cũng không có bị cháy hỏng, Thông Thiên tháp này quả thật cứng rắn.

Diệp tộc lão tổ cũng chú ý tới điểm này, thần sắc của hắn đầy cổ quái.

- Không chỉ là thần thông quảng đại, thân pháp của hắn cũng rất nhanh, còn có hắn vận dụng Thông Thiên tháp đơn giản không thể tưởng tượng nổi.

Diệp tộc lão tổ yên lặng, hắn vẫn cảm thấy Tu Tiên giả chẳng qua là thần thông phép thuật cao minh, không thể tiến hành tác chiến khoảng cách gần, nhưng Đạo Tổ phá vỡ nhận biết của hắn.

Diệp Chiến cũng như thế.

- Chẳng lẽ Đạo Tổ là pháp thể kiêm tu?

Trong đầu Diệp Chiến toát ra một suy đoán, Tu Tiên giới đã sinh ra rất nhiều chi nhánh tu tiên.

Tay phải Khương Trường Sinh vừa nắm, Thông Thiên tháp hư không biến mất, kì thực rút vào trong lòng bàn tay của hắn, hắn giơ cao tay trái, kim quang từ đỉnh đầu tóe hiện, chỉ thấy Kim Lân diệu thụ khổng lồ mà thần thánh giết ra từ trong hắc động, bá đạo vô song đập về phía Phương Diễm còn chưa dừng lại, vô số dây leo dùng tốc độ nhanh hơn đánh tới.