← Quay lại trang sách

Chương 931 Chương 931: Lực lượng thỉnh thần, Võ Tâm (1)

Kim Lân diệu thụ bắn ra kim quang càng thêm chói mắt hơn trước, để không ít võ giả, người tu hành cảnh giới thấp mất đi ánh mắt ngắn ngủi.

Phương Diễm bị từng sợi dây leo truy đuổi, hắn càng không ngừng né tránh, mạnh như Kim Lân diệu thụ cũng không cách nào đuổi tới hắn, nhưng hắn chỉ có thể tránh né.

- Đây là vật gì?

Phương Diễm tức giận kém chút nổ tung, hắn đã đánh Kim Lân diệu thụ đánh xuống ba ngàn thiên địa, tại sao cây này lại trở về rồi?

Mấu chốt nhất là hắn chưa từng nghe thấy năng lực của cây này. Hắn không thể không nhảy ra Thần Võ giới, hắn có thể cảm giác được một khi bị Kim Lân diệu thụ cuốn lấy, hậu quả khó mà lường được.

Khương Trường Sinh cảm nhận được khí tức Phương Diễm tan biến, lúc này thu hồi Kim Lân diệu thụ, Kim Lân diệu thụ trôi nổi sau lưng hắn, che khuất bầu trời, làm cho cả Thần Võ giới như có Thánh Quang tắm gội xuống.

Mặc dù chiến loạn không ngừng, nhưng giữa thiên địa lâm vào một loại trạng thái an lành.

Không thấy bóng dáng của Phương Diễm, Diệp tộc lão tổ hốt hoảng. Hắn biết rõ Phương Diễm mạnh bao nhiêu, không ngờ cứ như vậy bị đánh chạy.

Lần này đại chiến, Phương Diễm còn chưa thể hiện ra khủng bố chân chính liền bị dọa chạy, càng như thế, Diệp tộc lão tổ đối càng kính sợ Đạo Tổ.

Điều này nói rõ Đạo Tổ áp chế Phương Diễm khó có thể tưởng tượng. iệp tộc lão tổ nhìn về phía Diệp Chiến, phát hiện mặt mũi hậu bối này của mình tràn đầy xúc động, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cuồng nhiệt, trong lòng của hắn có chỗ minh ngộ.

Trước đây thật lâu, từng có vị cao nhân nói qua, Diệp tộc có thể trở thành cường tộc vạn cổ, mà lại là cường tộc trước nay chưa từng có, đây cũng là nguyên nhân hắn một mực phụ tá con cháu, hắn tin tưởng vững chắc ngày đó đến, chẳng qua trong năm tháng dài đằng đẵng, hắn thất vọng quá nhiều lần.

Lần này có thể thật có thể trở thành sự thật hay không?

Lần nữa nhìn về phía Đạo Tổ, Diệp tộc lão tổ cảm nhận được một loại khí chất không nói rõ, không hiểu rõ từ trên bóng lưng của hắn, giống như không có cái gì tồn tại có thể hạ gục đối phương, nhưng cỗ khí chất này cũng không phong mang tất lộ.

- Sợ quá à!

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ đối phương chạy ra Thần Võ giới, hắn tự nhiên không thể đuổi theo đi ra, hắn tới đây để trợ lực, Thần Võ giới mới là trọng điểm.

Phương Diễm vừa lui, liền không có người lại đến gây sự với Khương Trường Sinh, những Khai Quang Thánh Võ lúc trước còn sống sót đó đã sớm không còn hình bóng.

Cùng lúc đó.

Trong Tử Tiêu cung, bản tôn Khương Trường Sinh đã tỉnh lại, đang quan tâm trận chiến đấu này, theo Kim Lân diệu thụ xé rách bầu trời Thần Võ giới, trận pháp Thần Võ giới xem như bị phá, Thiên Địa Vô Cực Nhãn của hắn cũng có thể theo phân thân tiến đến nhìn trộm.

- Thần Võ giới xác thực mạnh mẽ, những Thần Võ Chí Thượng rõ ràng mạnh hơn Khai Quang Thánh Võ, nhưng cũng không có đến trình độ khác biệt ngày đêm.

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, đồng thời trong lòng của hắn kinh ngac tán thán Mạc Vọng, Đại Chu Thiên Thần Đế, Quỷ Nguyên Tổ mạnh mẽ.

Quỷ Nguyên Tổ còn như quỷ mị, để võ giả khó mà nắm bắt, những nơi đi qua, võ giả đều hóa thành thây khô, khí huyết bị hút khô, mà Đại Chu Thiên Thần Đế thì là bá đạo tuyệt đối.

Tên này vậy mà đè ép hai vị Thần Võ Chí Thượng đánh.

Sau khi tiến vào trạng thái chiến đấu, khí thế Đại Chu Thiên Thần Đế thay đổi đến mức dị thường đáng sợ, một chiêu một thức đều có trấn áp hết thảy lực lượng.

Mạc Vọng thì cùng giáo chúng Cựu Cổ giáo thi triển cổ thuật, chia cắt chiến trường, để võ giả đỉnh tiêm không thể tập trung chiến đấu.

Bất quá chỉ như thế, bọn hắn muốn thắng cũng rất khó.

Khương Trường Sinh âm thầm hồ nghi, bọn hắn bên này có thể có nội ứng của Thần Võ giới, Mạc Vọng nên lựa chọn như thế nào?

Hắn cảm thấy Mạc Vọng còn có càng nhiều át chủ bài.

Trong trận chiến đấu này, Khương Trường Sinh thể hiện ra Tiên đạo mạnh mẽ, nhưng không muốn trở thành mục tiêu công kích, nếu như đám người Mạc Vọng đại bại, phân thân cũng sẽ không quyết chiến.

Nhưng nếu đám người Mạc Vọng có thể thắng, phân thân Khương Trường Sinh cũng sẽ không lưu thủ, thậm chí có khả năng thi triển Thiên Địa Câu Diệt.

Ánh mắt Khương Trường Sinh rơi vào trên người Lữ Thần Châu, Lữ Thần Châu cùng Thất Minh Vương hợp lại vậy mà không thể trực tiếp hạ gục Diệp Thần Không, thần công của Thất Minh Vương không thể thi triển tại Thần Võ giới, có quy tắc võ đạo áp chế, mà tu vi tu tiên của Lữ Thần Châu còn không thể cầm đi chiến đấu ở cảnh giới này.

Vừa gay!

Khương Trường Sinh đã thật lâu không dùng hương hỏa thỉnh thần công.

Thân thể Lữ Thần Châu cường đại dường nào, có thể gánh chịu càng nhiều lực lượng của hắn.

- Ngươi mong muốn thu hoạch được lực lượng hạ gục Diệp Thần Không không?

Lữ Thần Châu đang chiến đấu nghe được âm thanh của Đạo Tổ, trong lòng hắn kinh hoàng.

- Muốn!

Lữ Thần Châu vô ý thức trả lời, đối mặt Đạo Tổ, hắn không có cái gì ra vẻ, hắn gia nhập Thiên Đình, vốn là vì truy đuổi lực lượng mạnh hơn.

Tiếng nói vừa ra, Diệp Thần Không lần nữa đánh tới, chín viên sao trời cháy hừng hực theo bốn phương tám hướng đập tới, phong tỏa con đường hắn tránh né, nếu như hắn muốn phản kích, chỉ có thể lao thẳng đến Diệp Thần Không tiến đến.

Đột nhiên!

Một cỗ lực lượng cường đại bộc phát ra từ trong cơ thể Lữ Thần Châu, sôi trào mãnh liệt để sắc mặt hắn kịch biến, đây cũng không phải Võ Nguyên.

Mà là pháp lực của Tu Tiên giả.

Pháp lực thật mạnh mẽ.

Tu Tiên giả có thể cường đại đến loại trình độ này?

Là pháp lực của Đạo Tổ!

Trong chốc lát, tâm tư Lữ Thần Châu như điện, muôn vàn suy nghĩ lóe lên ở trong đầu hắn, hắn vô ý thức thi triển Thượng Nguyên thần lực, pháp lực trong cơ thể mạnh mẽ vậy mà cổ vũ Thượng Nguyên thần lực của hắn.

Oanh!

Thượng Nguyên thần lực bùng nổ, cường thế thôi động không gian, nghiền nát chín khỏa liệt diễm sao trời đột kích từ bốn phương tám hướng, Lữ Thần Châu nhấc chưởng đánh tới, đối đầu tay phải Diệp Thần Không.

Hai tay áo của Diệp Thần Không bị đánh nát, cánh tay phải trong nháy mắt bị bẻ gãy, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.