Chương 936 Chương 936: Tiền bối, còn không ra tay
Khương Trường Sinh bắ liên tiếp chín mũi tên, chín gió lốc màu vàng hiện ra, nhóm tiên thần Thiên Đình đợi ở phía trên thiên hà bị kim quang đột nhiên xuất hiện hù dọa, nhưng khi chín đạo kim quang sắp đụng phải bình chướng quy tắc Côn Luân giới lúc thì không biến mất.
Xong tất cả những thứ này, Khương Trường Sinh trở lại Tử Tiêu cung trong, ngồi trở lại trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tiếp tục xem chiến.
Đại Nghệ Tru Thế tiên pháp, có thể xuyên toa không gian, trong quá trình phi hành, trong tiễn quang còn kèm theo thần niệm, chờ đến mục đích, Khương Trường Sinh sẽ tinh chuẩn chọn trúng kẻ địch.
Mặc dù không rõ ràng có thể phá diệt Thần Võ đại trận hay không, nhưng hắn vẫn lựa chọn bắn.
Trước mắt cứ để cho tiễn quang bay một hồi.
Ầm ầm.
Thần Võ đại trận khởi động, uy áp khủng bố để này mảnh Hư không này lay động kịch kiệt, tất cả mọi người cảm thấy kinh hãi.
- Giết!
Không biết là ai trước dẫn đầu kêu to, võ đạo một phương, đám võ giả đỏ hồng hai mắt lần nữa lao thẳng đến dị số mà bọn hắn nhận định, nhóm Khai Quang Thánh Võ cũng ra tay.
Mặc dù đứng ở trước mặt sinh tử, bọn hắn suy nghĩ rất nhiều, nhưng bọn hắn cuối cùng lựa chọn bảo vệ võ đạo.
Dù có chết, cũng không thể để dị số hung hăng ngang ngược, dùng Cựu Cổ giáo làm ác, bọn hắn không cách nào tưởng tượng sau khi võ đạo bị lật đổ thì hết thảy những thứ bọn hắn bảo vệ sẽ như thế nào.
Ở trước mặt lập trường, mặc dù biết được việc này không thích hợp, bọn hắn cũng chỉ có thể tre già măng mọc lao tới.
Đại chiến lần nữa bùng nổ.
Đúng lúc này, Mạc Vọng giơ cao tay phải lên, phù văn màu đen lan ra khắp làn da toàn thân hắn, bộ ngực của hắn xuất hiện hắc động, hút cả người hắn đi vào, ngay sau đó, hắc động kịch liệt bành trướng, cấp tốc biến lớn.
Tên này chạy trốn?
Chỉ có như thế?
Khương Trường Sinh bị chọc giận, nhưng cẩn thận cảm thụ phát hiện không hợp lý, khí tức Mạc Vọng mặc dù rất nhạt, nhưng cũng không hề hoàn toàn tan biến.
Hắn đột nhiên cảm nhận được khí tức khác, có chút quen thuộc, những khí tức này cấp tốc tăng nhiều, tăng trưởng như giếng phun.
Khí tức của Hắc Ám Hoàng Tuyền.
Cái tên này đang triệu hoán.
Khương Trường Sinh càng thêm cảm thấy hứng thú về cổ thuật, cổ thuật này thật sự toàn năng, sức tưởng tượng rộng hơn võ đạo nhiều. Không đến năm hơi thời gian, đường kính của hắc động vượt qua trên ức dặm.
Khiến rất nhiều người đang chiến đấu dồn dập tránh né, từng đạo khí tức đáng sợ mà âm lãnh truyền ra từ trong hắc động.
Rào.
Trong hắc động bỗng nhiên lao ra từng đạo thân ảnh màu đen, như mũi tên mưa bắn về phía từng hướng đi, trong chớp mắt, những thân ảnh màu đen kia rơi vào từng cột sáng màu tím. Nhìn kỹ lại, lại là một chủng loại sinh linh thần bí, càng giống là người nhái, tứ chi bám chặt vào cột sáng, điên cuồng gặm ăn cột sáng màu tím, bề ngoài đặc thù của bọn chúng không sai biệt lắm, nhìn ra được thuộc về đồng tộc, chẳng qua là hình thể lớn nhỏ không đều. Đột nhiên xuất hiện tà ma màu đen, lần nữa cắt ngang chiến đấu.
- Chẳng lẽ những vật này đến từ phía dưới Hắc Ám Hoàng Tuyền?
Khương Trường Sinh yên lặng suy đoán, thị lực của hắn sao mà xuất chúng, thấy tà ma màu đen vậy mà thật có thể gặm ăn chùm sáng màu tím.
- Lớn mật! Thì ra hủy diệt Hắc Ám Hoàng Tuyền chính là ngươi! Mạc Vọng, ngươi có biết ngươi mang đến hạo kiếp như thế nào cho chúng sinh hay không!
Tôn thần võ tức giận rống to, trong lời nói tràn ngập sát ý.
Mạc Vọng ở bên trong hắc động cự đại, điên cuồng cười nói:
- Phá bỏ cái cũ, xây dựng cái mới! Võ đạo không dung các đạo, vậy thì lật đổ võ đạo! Dựa vào cái gì chỉ có thể cho võ đạo độc tôn, vì sao không cho phép Đại Đạo khác truyền thừa! Võ đạo là Đại Đạo, cổ thuật chẳng lẽ không thể là Đại Đạo?
Hưu! Hưu! Hưu!
Mười tám cột sáng màu tím bắn ra vô số chùm sáng màu tím, tru diệt từng con tà ma màu đen, cũng tru sát không ít võ giả, người tu hành Đại Đạo.
Thật nhanh!
Khương Trường Sinh lập tức thôi động pháp lực, bảo hộ ba người sau lưng.
Những người thừa kế Đại Đạo, đám Khai Quang Thánh Võ dồn dập thi triển thủ đoạn ngăn cản, nhưng lực xuyên thấu của chùm sáng màu tím cực kỳ đáng sợ, mà lại xạ kích không có quy luật. Có người thử chạy trốn theo giữa khe hở của cột sáng màu tím, kết quả bay ra ngoài, rất nhanh lại bay trở về, khi bọn hắn trở về, biểu lộ tuyệt vọng, rất rõ ràng cũng không phải là bọn hắn tự chủ quay đầu, mà là bị trận pháp mang về.
Khương Trường Sinh bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, phía trên Thần Võ đại trận đã ngưng tụ ra biển mây màu tím, thiên lôi cuồn cuộn đang nổi lên uy thế.
Khương Trường Sinh suy nghĩ đến độ kiếp.
Thần Võ đại trận có thể dẫn tới khi thiên uy khi độ kiếp?
Xem ra trận này đã có thể dẫn ra bản nguyên quy tắc võ đạo, thiên uy lớn lao kia có thể còn đáng sợ hơn cả thiên uy mà Khương Trường Sinh lần gần đây nhất độ kiếp.
Thiên uy mênh mông như thế hạ xuống, trong trận tất cả mọi người chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết.
Liên tục không ngừng có tà ma màu đen bắn ra từ trong hắc động cự đại, liên tục không ngừng, nhưng so với chùm sáng màu tím trong trận, căn bản không đáng chú ý, càng ngày càng nhiều tà ma màu đen bị tru diệt, thậm chí đến sau này, tà ma màu đen vừa ngoi đầu lên liền bị tru diệt.
Mà xung quanh mười tám trụ ánh sáng màu tim xa xa đã không có tà ma màu đen bám vào mặt ngoài.
Át chủ bài của Mạc Vọng tính sai.
Khương Trường Sinh không nhìn thấy Mạc Vọng, nhưng hắn phát hiện vẻ mặt người thừa kế Đại Đạo khác hết sức hoảng, xem ra bọn hắn chỉ biết một át chủ bài này.
- Tiền bối, còn không ra tay! Ngài nói càn khôn tươi sáng chẳng lẽ là nói sạo?
Am thanh của Mạc Vọng truyền ra từ trong hắc động cự đại, lần này, ngữ khí của hắn tràn ngập hoảng sợ.
Tiền bối?
Khương Trường Sinh nhíu mày, người thừa kế Đại Đạo khác cũng động dung, nhưng Thiên Địa Tiếu và Đại Chu Thiên Thần Đế thì lộ ra nụ cười quỷ dị.
- Là ai đang ở ngoài trận.
Một Thần Võ Chí Thượng bỗng nhiên quát, ngữ khí tràn ngập kiêng kị.