← Quay lại trang sách

Chương 940 Thành tựu truyền thuyết, thời đại thay đổi (2)

Ngươi bị thương!

Một tiếng cười lớn vang lên, đánh vỡ yên lặng, người lên tiếng chính là Thiên Địa Tiếu, hắn một mặt hưng phấn, giống như thấy được chuyện ly kỳ gì đó.

Dù cho là Thiên Nguyên Cực Võ cảnh cũng có thể thấy tay phải Bỉ Ngạn võ tổ tan biến, xương tay đang chảy máu.

Rào.

Tất cả mọi người xôn xao, nhấc lên sóng to gió lớn.

Mười tám vị Thần Võ Chí Thượng không ngờ Bỉ Ngạn võ tổ lại bị đánh mặt, bọn hắn lập tức gấp, bọn hắn cũng không thể cho phép Đại Đạo khác tồn tại.

- Đạo Tổ đâu?

Cửu âm tà tổ lên tiếng hỏi, kéo suy nghĩ của tất cả mọi người lại hiện thực.

Đúng thế.

Đạo Tổ đi đâu?

- Hắn hi sinh bản thân đả thương ta.

Bỉ Ngạn võ tổ lên tiếng, ngữ khí của hắn lạnh hơn trước, nhưng vẫn như cũ rất bình tĩnh.

Lời hắn làm cho tất cả mọi người kinh ngạc, không ngờ Đạo Tổ lại vì làm Bỉ Ngạn võ tổ bị thương, quả quyết lựa chọn tự vẫn?

Bọn hắn đột nhiên suy nghĩ lời Đạo Tổ trước đó nói.

- Đại Đạo Tam Thiên, đều có cơ duyên, hôm nay ta nguyện vì chúng sinh mở ra vạn đạo thịnh thế.

Nói lời này hiện lên ở trong đầu của tất cả mọi người, hồi tưởng lại, trong lòng cảm thụ hoàn toàn khác biệt.

Ngay cả tất cả mọi người bên võ đạo cũng là nỗi lòng phun trào, bọn hắn biết, Đạo Tổ có thực lực đánh với Bỉ Ngạn võ tổ một trận, nhưng có lẽ Đạo Tổ rõ ràng chênh lệch giữa mình và Bỉ Ngạn võ tổ, cho nên lựa chọn sách lược ổn thỏa nhất.

Đứng ở lập trường dị số, Đạo Tổ xác thực không thể thua.

Võ đạo một phương còn như vậy, chớ nói chỉ là những người tu hành Đại Đạo khác.

Đạo Tổ là vì bọn họ mà chết.

- Không có khả năng! Đạo Tổ không có khả năng chết!

Diệp Chiến khàn cả giọng quát, hai mắt hắn sung huyết, trên cổ nổi gân xanh.

Thất Minh Vương hốt hoảng, chỉ cảm thấy hết thảy là một giấc mộng.

Diệp tộc lão tổ trợn tròn mắt.

Làm sao có thể!

Sao Đạo Tổ chọn loại phương thức này.

Lữ Thần Châu suy nghĩ cái gì, lúc này truyền âm cho Diệp Chiến, Diệp Chiến nghe xong, vẻ phần nộ lập tức tan biến, thay vào đó là kinh ngạc.

- Từ nay về sau, thời đại võ đạo độc tôn đã qua, thời đại vạn đạo đều tồn tại đến, các ngươi nên cảm tạ Đạo Tổ, vì quán triệt lý tưởng, hắn lựa chọn không phải sát lục, mà là hi sinh, loại tinh thần này càng thêm vĩ đại.

Bỉ Ngạn võ tổ lên tiếng, nghe được lời hắn, những người tu hành Đại Đạo khác đều hoan hô, náo động đến điếc tai.

- Không thể.

Tôn thần võ tức giận quát, Thần Võ Chí Thượng khác rốt cuộc kìm nén không được, mở miệng ngăn cản.

Nói đùa!

Võ đạo trấn áp dị số nhiều năm, há lại nói buông xuống liền để xuống?

Một khi để dị số trưởng thành, không sớm thì muộn sẽ trả thù võ đạo, mà lại là trả thù hợp nhau tấn công.

- Ý ta đã quyết, nếu như các ngươi còn muốn giữ lại quyền lực Thần Võ Chí Thượng, vậy thì im miệng.

Bỉ Ngạn võ tổ khiển trách quát mắng, để sắc mặt mười tám vị Thần Võ Chí Thượng đỏ lên hoặc âm trầm.

Sĩ khí võ đạo một phương giảm lớn, nhưng càng nhiều hơn chính là đi tắm ở trong hành động vĩ đại hi sinh bản thân của Đạo Tổ.

Việc này đã định trước sẽ trở thành truyền thuyết vạn cổ, tên Đạo Tổ nhất định được vĩnh viễn lưu truyền.

Thiên Địa Tiếu thẩm nói:

- Đạo Tổ, thật đã chết rồi sao?

Ánh mắt của hắn nhìn về phía đám người Diệp Chiến, như có điều suy nghĩ.

Trong Tử Tiêu cung.

- Chủ nhân, phân thân ngài làm sao tự bạo rồi? Bọn hắn đang nói cái gì, cảm giác đều thật kích động.

- Ha ha ha chủ nhân, xem ra phân thân của ngài đã hù dọa người mang mặt nạ kia.

Bạch Kỳ hô to gọi nhỏ, âm thanh quanh quần trong điện, dẫn đến Bạch Long đều bị đánh thức.

Khương Trường Sinh mặc dù cảm thấy nhao nhao, nhưng trong lòng rất được lợi.

Không thể không nói, thiên phú về tâm cơ của Bạch Kỳ ngày càng cao, mỗi một câu đều âm thầm nâng hắn.

Hắn cũng nhìn thấu, chẳng qua là không nói.

Lời thật lòng thì khó nghe, những có ai không muốn nghe lời dễ nghe?

Khương Trường Sinh chặt đứt Thiên Địa Vô Cực Nhãn, để ánh mắt hai nữ khôi phục như thường, chuyện sau đó không cần thiết nhìn lại.

Mặt mũi Mộ Linh Lạc tràn đầy cảm khái, nói:

- Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, nhiều cường giả như vậy tụ tập cùng một chỗ chiến đấu, ta trước kia đều không dám nghĩ.

Từ sau khi rời khỏi cấp độ phàm nhân, chiến đấu mà nàng thấy được rất ít khi đi đến quy mô mấy trăm vạn chi chúng.

Bạch Kỳ liều mạng gật đầu, nói:

- Xác thực hùng vĩ, mở rộng tầm mắt, bất quá bọn hắn mạnh hơn cũng không địch lại chủ nhân, một bộ phân thân của chủ nhân đã trêu đùa bọn hắn, cái gì võ đạo, trước mặt Vạn Tiên Chi Tổ tính là thứ gì chứ.

Khương Trường Sinh trừng nàng một cái, lời này có hơi sai lầm, xem ra nàng quá xúc động.

Hắn nhìn về phía Mộ Linh Lạc, nói:

- Cố gắng tu luyện đi, Côn Luân giới còn kém xa Thần Võ giới, cần năm tháng dài đằng đẵng đuổi theo, chớ nói chi tồn tại phía trên Thần Võ giới, ai có thể khẳng định Thần Võ giới là mạnh nhất?

Bỉ Ngạn võ tổ hiện thân cùng với thái độ của hắn nói rõ nhất định có một cỗ lực lượng đang kiềm chế Bỉ Ngạn võ tổ, hắn không thể không hiện thân dưới tình huống mười tám vị Thần Võ Chí Thượng phạm sai lầm.

Nếu như Bỉ Ngạn võ tổ một người độc tôn, cần gì lượn quanh cong cong?

Khương Trường Sinh suy nghĩ đến Đại Hàn Thiên sáng tạo Vạn Cổ Hàn Triều, Thiên Thần Võ giới lại có bao nhiêu, bọn hắn lại đang ở đâu?

Phân thân chiến đấu cùng Bỉ Ngạn võ tổ khiến cho hắn rõ ràng cảm nhận được đối phương tuyệt đối là tồn tại phía trên Khai Quang Thánh Võ.

Cũng may là vị Võ Tổ này cũng có nguyên tắc của mình, chẳng qua hi vọng hắn không phải là người dối trá, lại nhìn hành động tiếp theo của hắn.

Khương Trường Sinh không khỏi suy nghĩ đến quá khứ của Hồn Hài đại để. Hồn Hài đại đế nhìn như bị Bỉ Ngạn thiên tôn hố một tay, nhưng hình tượng của các nàng vô cùng khát máu, làm sao có thể trở lại Thần Võ giới, dùng uy thế của Thần Võ đại trận, Khương Trường Sinh cảm thấy Thần Võ giới muốn hiểu rõ Huyết Vực cũng không phải chuyện khó, Hồn Hài đại đế có thể lần lượt sống sót, có lẽ chính là Bỉ Ngạn thiên tôn nhân từ.

Nói đi thì nói lại.

Sinh tồn ban thưởng lần này chắc là sẽ nổ tung.