Chương 946 Truyền thuyết buông xuống, tín đồ tăng vọt (2)
Không chỉ Kim Lân diệu thụ, còn có Thông Thiên tháp, nàng không cách nào làm cho Thông Thiên tháp biến hóa lớn nhỏ.
Nàng thủy chung cho rằng Thông Thiên tháp có năng lực lớn nhỏ như ý, cho nên nàng đang đang khổ cực nghiên cứu.
- Đạo Tổ dám ném, tự nhiên có lòng tin thu hồi, ngươi không sợ có tính toán?
Một tiếng hừ lạnh tiếng truyền đến, Cửu âm tà tổ quay đầu nhìn lại, phát hiện Thái Sơ phật tổ trống rỗng xuất hiện trên một nhánh cây ở phương xa, phật quang màu vàng kim trên người hoà lẫn cùng Kim Lân diệu thụ.
Cửu âm tà tổ khẽ nói:
- Chẳng lẽ Phật Tổ cũng ngấp nghé hai kiện pháp bảo kia?
Thái Sơ phật tổ nhìn chằm chằm nàng, nói:
- Vạn đạo thế gian mặc dù mở ra, nhưng cừu hận trong quá khứ thật có thể xóa bỏ à, ngươi thật tín nhiệm Bỉ Ngạn võ tổ? Đừng quên, năm đó hắn như thế nào tính toán ngươi.
Nghe vậy, sắc mặt Cửu âm tà tổ âm trầm xuống.
- Vạn Cổ Hàn Triều tức là thủ đoạn để Thần Võ giới tiêu diệt toàn bộ dị số, cũng là cơ duyên Thần Võ giới giao phó cho ba ngàn thiên địa, đợi Vạn Cổ Hàn Triều thối lui, sẽ có một nhóm Thiên Nguyên phôi thạch sinh ra, hai người chúng ta họp lại, như thế nào?
Thái Sơ phật tổ chậm rãi nói, Cửu âm tà tổ nghe được kinh ngạc nhìn về phía hắn.
- Ngươi muốn làm cái gì?
- Ngươi cho ta mượn Cửu âm lực lượng, chế tạo mười hai vị Phật Đà, quét ngang Thần Võ giới.
Vẻ mặt Thái Sơ phật tổ không thay đổi nói, ngữ khí tràn ngập sát ý.
Cửu âm tà tổ thật không có kinh ngạc, ngược lại lâm vào trong suy tư.
- Chỉ bằng chúng ta hai người?
- Vậy ngươi cảm thấy tăng thêm người nào?
- Ta cảm giác Đạo Tổ không tệ, chỉ dựa vào phân thân đã thương tổn được Võ Tổ, muốn muốn đối phó võ đạo, nhất định phải lôi kéo hắn.
- Ha ha, ngươi trộm bảo vật của người ta, còn muốn họp tác cùng hắn?
- Cái gọi là vạn đạo thế gian, chính là chê cười, Đại Đạo chi tranh không thể tránh né, tin tưởng Đạo Tổ cũng hiểu rõ, chẳng qua võ đạo quá mạnh, chúng ta không thể không cúi đầu.
Hàn khí trong Côn Luân giới không biết từ khi nào đã bắt đầu tiêu tán, hàn băng, tuyết đọng bao trùm đại bộ phận sông núi đang hòa tan, dẫn đến Côn Luân giới càng ngày càng nhiều sương mù.
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên đang bái phỏng Khương Trường Sinh, bọn hắn kể về chuyện những năm này mình trải qua, Khương Trường Sinh lại nghe được tiếng lòng của bọn họ.
Bọn hắn muốn mở ra Vạn Giới môn.
Đợi hai người nói rất lâu, sau đó mới đưa ra thỉnh cầu của mình.
- Tiền bối, vạn đạo thế gian không phải lại tới sao, bây giờ chúng ta đi ra ngoài lịch luyện mạo hiểm, hẳn là an toàn hơn trước kia.
Lâm Hạo Thiên cười hắc hắc nói, Côn Luân giới mặc dù lớn, nhưng hắn đã đợi ngán, muốn đi thiên địa càng xa nhìn một chút.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Vậy thì mở đi.
Hai người ngẩn ra, không ngờ Khương Trường Sinh dễ dàng đáp ứng như thế.
Bọn hắn quá đỗi vui mừng, vội vàng bái tạ Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh vẫn rất thương yêu hai người bọn họ, hai người khó được tới bái phỏng hắn, thời khắc sắp chia tay, hắn còn biếu tặng một người hai bình đan dược.
Rời khỏi Tam Thập Tam Trọng Thiên, hai người cưỡi mây hạ xuống.
- Tiền bối vẫn ôn hòa như trước kia, xem ra là chúng ta suy nghĩ nhiều.
Lâm Hạo Thiên cảm khái nói, trước khi đi tới Tử Tiêu cung, hai người đã tổ chức rất nhiều suy nghĩ trong đầu.
Khương Tiển lắc đầu cười nói:
- Lão nhân gia ông ta đương nhiên sẽ không thay đổi, nhưng ngươi ta nếu không có tiến bộ, ngài ấy cũng sẽ ngày càng thất vọng đối với chúng ta, không thể tiêu xài sự chiều chuộng mà ngài ấ dành cho chúng ta, lúc không có chuyện gì làm thì vẫn nên ít đến quấy rầy lão nhân gia.
Lâm Hạo Thiên gật đầu, sau đó bắt đầu ước mơ Vạn Giới môn.
Khương Trường Sinh thì đang nhìn trộm hư không, Thần Võ giới đang đang tan rã Vạn Cổ Hàn Triều, phạm vi sắp lan đến gần Côn Luân giới, không ít đại thiên địa phía trước không phải võ đạo đã khôi phục hình dáng cũ, toàn bộ Huyền Hoàng Đại Thiên Địa đã khôi phục sinh cơ ngày xưa.
Gần đây, số lượng tín đồ hương hỏa của hắn tăng vọt, hơn nữa còn là đến từ Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, hắn bấm ngón tay tính toán, thoáng có chút kinh ngạc.
Những tín đồ này đều tín ngưỡng Kim Lân diệu thụ, thế mà trở thành tín đồ của hắn.
Lúc đại chiến ở Thần Võ giới, Kim Lân diệu thụ từng hạ xuống, hắn nóng lòng muốn cứu vớt một vài thiên địa, tư thái vĩ ngạn của Kim Lân diệu thụ cũng ghim thật sâu vào trong lòng chúng sinh của những Thiên địa đó.
Sau khi tiến vào Thần Du đại thiên địa, bọn hắn càng xem Kim Lân diệu thụ như một tôn pháp tướng của Khương Trường Sinh.
Đạo Tổ ngàn thân vạn tướng, có quá nhiều thân phận, tỷ như Bàn Cổ, Huyền Điểu trước đó.
Chuyện này cũng truyền ra trong Thần Du đại thiên địa, dẫn tới các tín đồ mê mẩn.
Đạo Tổ vứt xuống một cây đã cứu vớt được chúng sinh, đạo hành của hắn cao thâm bao nhiêu?
Đây tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn, dùng Kim Lân diệu thụ cứu thiên địa tuyệt không phải ý muốn ban đầu của Khương Trường Sinh, Kim Lân diệu thụ là bị người đánh xuống, chỉ có thể nói chó ngáp phải ruồi, nhóm tín đồ này vừa hay trở thành bước thứ nhất để Tiên đạo truyền ra ba ngàn thiên địa.
Khương Trường Sinh nhếch miệng, có cái gốc lớn là Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, giá trị hương hỏa của hắn đang thật sự tăng vọt.
Đạo Tổ xả thân mở vạn đạo, thần thụ Thánh Quang cứu thương sinh.
Có hai truyền thuyết này tồn tại, tín đồ hương hỏa không sớm thì muộn sẽ nở hoa trong ba ngàn thiên địa.
Khương Trường Sinh đột nhiên rất muốn cảm kích Bỉ Ngạn võ tổ, có lẽ Bỉ Ngạn võ tổ có tính toán, nhưng xác thực thành tựu cho hắn.
Giá trị hương hỏa càng nhiều, tương lai Khương Trường Sinh độ kiếp sẽ càng an toàn.
Một bên khác.
Thái Thượng Côn Luân đang đang áp sát Côn Luân giới, hắn ngồi tĩnh tọa ở thiên thuyền trên, thiên thuyền nhanh chóng tiến lên, sóng nhiệt mênh mông bao phủ hàn băng trong hư không, những nơi đi qua, hàn băng dung hợp, hắc ám tái hiện.
Thiên Địa Tiếu bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn, nói:
- Đại thiên địa phía trước có thể là đại thiên địa của Đạo Tổ.
Nghe vậy, Thái Thượng Côn Luân đột nhiên mở mắt, trong mắt bắn ra ánh sáng doạ người.