← Quay lại trang sách

Chương 952 Nhân quả chân nghĩa, trục xuất (2)

Hắn một lần nữa nhìn về phía Tiêu Hòa tiên tử, muôn vàn lời nói ở trong lòng, cuối cùng hóa thành một câu:

- Đa tạ đạo hữu chỉ bảo.

Không chỉ là nhân quả, còn có chỉ bảo ở phương diện khác.

Tiêu Hòa tiên tử nói:

- Ta mặc dù không rõ ràng ngươi gặp cái gì, cũng không muốn liên quan, nhưng điểm cuối cùng nhân quả giữa ngươi ta là một hồi rượt đuổi, nguyện gặp lại đạo hữu ở điểm cuối cùng của Đại Đạo.

Tiếng nói vừa ra, hết thảy xung quanh như gương tiêu tán, hắn một lần nữa trở lại trong đại điện, xung quanh tất cả đều là Cầu Đạo giả, khoảng cách giữa hắn và Tiêu Hòa tiên tử sao mà xa xôi, Tiêu Hòa tiên tử cũng không có nhìn hắn.

Còn đang tiếp tục giảng đạo.

Tiêu Hòa tiên tử giảng về những lý lẽ nhân quả kia, hắn đột nhiên cảm thấy dễ hiểu.

Hắn đã thay đổi.

Có thể nói cảm giác về nhân quả chi đạo đã lột xác, trong lòng hắn không khỏi sinh ra tia cảm kích đối với Tiêu Hòa tiên tử.

Bất kể như thế nào, mỗi lần gặp nhau, Tiêu Hòa tiên tử đều tương trợ hắn, mà hắn còn chưa từng phản hồi nàng.

Khương Trường Sinh không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm nghe đạo.

Nhân quả mặc dù hư vô mờ mịt, nhưng cũng có thể trở thành lực lượng chất tính thực.

Tiêu Hòa tiên tử lại còn giảng thuật về một thần thông về Nhân Quả, thông qua thần thông Nhân Quả trục xuất địch nhân, sau khi trảm cắt hết thảy nhân quả, sẽ không có người có thể tương trợ người bị trục xuất. Khương Trường Sinh cảm thấy rất hứng thú về thần thông này, hắn nghiêm túc nghe đạo.

Thời gian trôi qua cực nhanh.

Sau khi đạt được chân nghĩa nhân quả mà Tiêu Hòa tiên tử truyền thụ, lĩnh hội cùng lý giải của Khương Trường Sinh về nhân quả chi đạo đã tăng vọt, hắn bắt đầu hưởng thụ trong đó.

Không biết đi qua bao lâu.

Khương Trường Sinh trong thoáng chốc nghe được tiếng náo động, náo động đi qua thì xung quanh rất nhanh an tĩnh lại.

Đợi hắn tỉnh táo, ngạc nhiên phát hiện xung quanh đã không còn ai, mà lần này cũng không phải là huyễn tượng, vẫn như cũ thân ở trong đại điện.

Hắn nhấc mắt nhìn tới, toà sen phương xa đã tan biến, càng không thấy thân ảnh Tiêu Hòa tiên tử đâu.

Kết thúc rồi?

Khương Trường Sinh đứng dậy, khom lưng cúi đầu về phía trước, hắn thiếu Tiêu Hòa tiên tử một nhân tình nhưng hắn cũng không giúp được Tiêu Hòa tiên tử.

Đã như vậy, liền tính phần ân tình này lên trên tiên đạo, hắn chắc chắn sẽ phát triển Tiên đạo thật tốt.

Hắn quay người rời khỏi, một đường đi đến trước cổng chính, hắn đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn lại, phát hiện Tiêu Hòa tiên tử đứng tại vị trí lúc trước giảng đạo, xa xa nhìn hắn.

- Nhân quả chi đạo, có thể tính tới tương lai của mình, tính tới Đại Đạo tương lai hay không?

Khương Trường Sinh bị quỷ thần xui khiến hỏi một câu, hắn thấy, Tiêu Hòa tiên tử đã tìm hiểu đến nhân quả chi đạo đại thành.

Tiêu Hòa tiên tử trả lời:

- Nhân quả là căn cứ chuyện đã xảy ra thôi diễn tương lai, đã là thôi diễn, liền tồn tại sai lầm, dự báo tương lai, chính là Vận Mệnh Chi Đạo, không phải ngươi ta có thể tính toán.

Khương Trường Sinh đang muốn tiếp tục nói, kết quả bị đánh gãy.

- Đạo hữu, chớ có lại tiết lộ Thiên Cơ, có đôi khi mong muốn cải biến, có khả năng phản lại thành ngươi sợ hãi nhân quả.

Tiêu Hòa tiên tử bình tĩnh nói.

Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười, nói:

- Là ta không nên.

- Sau này còn có thể gặp lại sao?

Tiêu Hòa tiên tử mỉm cười hỏi, hai người giống như bạn thân quen biết nhiều năm.

Khương Trường Sinh nói:

- Sẽ, có lẽ sẽ thật lâu, nhưng ta sẽ nhớ kỹ lời của ngươi, ta và ngươi sẽ gặp nhau tại điểm cuối cùng của nhân quả chi đạo.

Tiêu Hòa tiên tử cười gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Khương Trường Sinh đi ra cửa lớn.

- Điểm cuối cùng của Đại Đạo, khó khăn cỡ nào.

Tiêu Hòa tiên tử tự lẩm bẩm, vừa dứt lời, cửa đại điện đi theo đóng lại.

Lần nữa trở lại Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh mở mắt, bấm ngón tay tính toán, chỉ mới qua mấy tức thời gian.

Nhưng mấy tức thời gian này lại làm cho hắn cảm giác đã trải qua một thế, chủ yếu là nhân quả của Tiêu Hòa tiên tử quá mức trầm trọng.

Sau khi lần này nghe đạo, Khương Trường Sinh hiểu rõ về nhân quả chi đạo đã đi vào một cảnh giới khác.

Đã không chỉ là vạn sự vạn vật Côn Luân giới, hắn thậm chí có thể diễn toán nhân quả giữa Côn Luân giới và Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, suy tính đến Vạn Đạo đại hội khi nào mở ra.

Hết thảy hoàn toàn khác biệt.

- Thần thông này cũng rất không tệ, bất quá cần thử một chút hiệu quả.

Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười, hắn từ Tiêu Hòa tiên tử nơi đó ngộ được thần thông Nhân Quả quá mức mạnh mẽ, không có thể tùy ý thi triển.

Bất quá thần thông này không nhất định dùng ở trên người địch nhân, cũng có thể để cho người ta hiểu thấu.

Khương Trường Sinh quyết định thử một chút trên người con cháu, lựa chọn những con cháu đi lên con đường sai trái kia.

Rất nhanh, hắn đã khóa chặt một người.

Khương Thiên Sinh.

Vị con cháu này là Thuận Thiên hoàng đế ngày xưa chuyển thế, bây giờ vừa đi lên con đường sai trái.

Hắn không có lập tức thi triển Nhân Quả thần thông, mà muốn nhìn xem Khương Thiên Sinh có thể thay đổi lỗi lầm của mình, ý thức được mình đã đi nhầm đường hay không.

Mấy năm sau, Khương Trường Sinh đang luyện đan cảm nhận được một cỗ khí tức kéo tới, cũng không phải tới từ Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, mà là lăng không buông xuống.

Cực Cảnh!

Khương Trường Sinh dùng thần niệm tiếp thu cỗ khí tức kia, ngay sau đó liền tiếp thu được một giọng nói.

- Vạn Đạo đại hội sẽ mở ra tại trăm năm sau, mong Đạo Tổ mang theo hậu bối trác tuyệt của Tiên đạo đến đây tiến hành vạn đạo trao đổi!

Là giòn của Bỉ Ngạn võ tổ.

Khương Trường Sinh cũng không có cảm thấy kỳ lạ, lúc trước hắn đã suy tính được, cho nên mới dùng thần niệm tiếp nhận.

Vạn Đạo đại hội rốt cuộc đến.

Bất quá muốn dẫn hậu bối đi tới, như thế để Khương Trường Sinh cảm thấy bị làm khó.

Tu Tiên giả Côn Luân giới cất bước quá muộn, dưới tình huống thực lực nhỏ yếu rất khó hiện ra chỗ cường đại của Tiên đạo.

Chỉ có thể tuyển từ Thiên Đình.

Khương Trường Sinh suy nghĩ một chút, quyết định để Thiên Đế tự mình dẫn người tiến đến, vừa hay giới thiệu cho vạn đạo thế gian về Thiên Đình tồn tại, cũng thuận tiện góp nhặt nhân mạch cho Thiên Đình.