Chương 957 Đại kiếp tà số, Võ Tổ tín nhiệm (1)
Cảm thụ được khí thế nam tử mặc áo tím cường đại, Khương Thiên Sinh vô cùng lo sợ, hắn không khỏi liếc nhìn Khương Trường Sinh, hỏi:
- Ngươi đến cùng là ai? Ngươi có thể hạ gục hắn sao?
Khương Trường Sinh vừa ra trận đã đánh lui nam tử mặc áo tím, điều này mang cho hắn hi vọng.
Có thể sống, người nào muốn chết?
Khương Trường Sinh nói:
- Giết hắn dễ như trở bàn tay, chẳng qua giết hắn, ngươi có thể giải trừ tâm chướng sao?
Khương Thiên Sinh yên lặng, hết sức rõ ràng những lời hắn lúc trước đã nói với nam tử mặc áo tím đều bị người này nghe thấy, trong lòng hắn vừa thẹn vừa giận.
Đúng lúc này, nam tử mặc áo tím bay lên thật cao, hai tay kéo ra, bụi đất xen lẫn khói đen cuồn cuộn, song chưởng hắn đẩy ra, chân khí đáng sợ mang theo khí thế bài sơn đảo hải đánh tới, ngưng tụ thành hai con rồng, đánh xuống.
Khương Trường Sinh nâng tay phải lên, nắm vào trong hư không một cái, khói đen đầy trời bị thu hết vào trong lòng bàn tay, theo đó là nam tử mặc áo tím cũng bị hắn thu vào lòng bàn tay.
Hết thảy xảy ra cực nhanh!
Khương Thiên Sinh đều không kịp phản ứng.
Tay phải Khương Trường Sinh bóp lại, khói đen theo khe hở trong lòng bàn tay tiêu tán, Khương Thiên Sinh nhìn thấy nheo mắt.
- Ngươi đến cùng là ai?
Khương Thiên Sinh nhịn không được lại hỏi:
- Ngươi có dáng dấp rất giống phụ hoàng ta, các ngươi lại là quan hệ như thế nào?
Khương Trường Sinh lắc đầu bật cười, nói:
- Không phải ta giống hắn, là hắn giống ta.
Nghe vậy, Khương Thiên Sinh ngẩn người, hắn tựa hồ suy nghĩ cái gì, sắc mặt kịch biến, toàn thân run rấy, lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ là Đạo Tổ, không có khả năng, ngài như thế nào đến đây.
Hắn đột nhiên suy nghĩ ý đồ của nam tử mặc áo tím, chẳng lẽ tổ tông là vì thủ hộ Tiên đạo mà tới?.
Hắn bị dọa lập tức quỳ xuống, trong lòng tràn đầy sợ hãi. Nếu như hắn vừa rồi đáp ứng nam tử mặc áo tím, hậu quả khó mà lường được.
Khương Trường Sinh nhìn xuống con cháu đang quỳ ở trước mặt mình, trong lòng cảm khái vạn phần, ngày xưa Cảnh Thiên Tông mặc dù bá đạo, nhưng trong lòng có bách tính, không ngờ sau khi chuyển thế lại thay đổi tính cách, mặc dù ở trong đó có Tiêu tộc tính toán, nhưng vẫn khiến hắn khó tránh khỏi có chút thất vọng.
- Ngươi cho rằng đường của Thiên Đình không đúng, đường của Tiêu tộc mới là đường ngay?
Khương Trường Sinh chậm rãi hỏi, Khương Thiên Sinh nghe được thân thể run lên, không biết nên trả lời như thế nào.
- Nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, Khương gia cũng là quật khởi từ khi còn bé nhỏ, thiên hạ nên là thiên hạ của người trong thiên hạ, há có thể là thiên hạ của một người? Nếu như ngươi cũng không phải sinh ở Khương gia, ngươi lại nên như thế nào đối đãi người khác trong Khương gia?
Khương Trường Sinh ý vị thâm sâu nói, Khương Thiên Sinh cúi đầu, vô lực phản bác.
- Tập hợp lực lượng một phương thiên địa thì có thể mạnh lên, nhưng đó là tiêu hao lực lượng Thiên Địa nhưng nếu chúng sinh hợp lực, lại có thể làm cho phương thiên địa này trở nên mạnh hơn, từ đó sinh ra càng nhiều cường giả, trước hết để cho ngươi xem một chút hắn mất đi thân phận Tiêu tộc sẽ có nhiều hài hước.
Khương Trường Sinh vừa nói, một bên nâng lên tay trái, điểm tới nam tử mặc áo tím đang giãy dụa trong lòng bàn tay phải.
Khương Thiên Sinh đi theo ngẩng đầu nhìn lại, hắn nhìn thấy tổ tông điểm một cái lên nam tử mặc áo tím, không có bất cứ động tĩnh gì, sau đó tay phải tổ tông vung lên, thả nam tử mặc áo tím ra.
Nam tử mặc áo tím khôi phục thành kích thước như thường, hắn vội vàng lui lại, hoảng sợ nhìn về phía Khương Trường Sinh, tức giận hỏi:
- Ngươi đã làm gì ta?
Một khắc vừa rồi, hắn rõ ràng cảm giác mình mất đi rất nhiều thứ, nói không rõ nói không rõ, nhưng xác thực tồn tại, loại cảm giác này khiến cho hắn theo bản năng cảm thấy hoảng sợ.
Khương Trường Sinh nói:
- Từ nay về sau, hắn và Tiêu tộc không còn liên quan, hắn thậm chí không sinh ra liên quan đến bất kỳ người nào, ngươi nhìn một chút Tiêu tộc có thể bồi dưỡng hắn hay không.
Nhân Quả thần thông, sau khi trục xuất, nam tử mặc áo tím sẽ rất khó sẽ thành lập nhân quả với người khác, nói cách khác tất cả mọi người theo bản năng gạt bỏ hắn, mặc dù quan hệ huyết mạch không thể thay đổi, nhưng Tiêu tộc chưa chắc sẽ bồi dưỡng hắn.
Mặt Khương Thiên Sinh lộ vẻ khiếp sợ, hắn không thể nào hiểu được loại thủ đoạn này.
Khương Trường Sinh quay người rời khỏi, Khương Thiên Sinh vội vàng đuổi theo.
Nam tử mặc áo tím mặc dù phẫn nộ, cũng không dám ngăn cản, chỉ có thể quay người rời khỏi.
Hắn không tin đối phương, chờ hắn trở về, hắn nhất định phải hồi báo tình huống cho Tiêu tộc.
Khương Trường Sinh cũng không sợ Tiêu tộc, theo sự hiểu rõ của hắn về võ đạo, võ giả rất khó liên quan đến nhân quả chi đạo, bao gồm cả Bỉ Ngạn võ tổ cũng như thế.
Nếu như Bỉ Ngạn võ tổ hiểu nhân quả, đã sớm nhìn ra lúc ấy đối mặt hắn cũng không phải bản tôn của Khương Trường Sinh.
- Tổ tông, ngài vừa rồi nói là sự thật?
Khương Thiên Sinh vội vàng hỏi, ngữ khí đầy khẩn trương.
Khương Trường Sinh tiện tay tạo ra một tấm gương, đưa cho Khương Thiên Sinh, nói:
- Ngươi lại xem nhân sinh sau này của hắn, hắn tuy vẫn là người Tiêu tộc, nhưng sau khi bị trục xuất, hắn sẽ có cải biến như thế nào, tin tưởng ngươi có thể tìm tới đáp án của ngươi.
Nói xong, Khương Trường Sinh biến mất tại chỗ cũ.
Khương Thiên Sinh cầm lấy tấm gương, phát hiện trong mặt gương phản chiếu thân ảnh của nam tử mặc áo tím, hắn thậm chí có thể nghe được tiếng chửi rủa của nam tử mặc áo tím.
Tấm gương chính là do lực lượng nhân quả tạo thành, Khương Trường Sinh xóa đi tuyệt đại đa số nhân quả của nam tử mặc áo tím, dung hợp thành cái gương này, bây giờ trên đời này chỉ có hắn và Khương Thiên Sinh nhớ kỹ nam tử mặc áo tím.
Nhìn nam tử mặc áo tím trong kính, Khương Thiên Sinh bỗng nhiên sinh ra một suy nghĩ đáng sợ.
Nếu như hắn bị trục xuất, tất cả quan hệ của hắn hiện bị đoạn tuyệt, hắn sẽ như thế nào?
Không còn là người nhà họ Khương, hắn nhất định bị Thiên Cảnh cắn trả, thậm chí ngay cả Thiên Đình đều muốn truy sát hắn.
Hắn hưởng thụ kết quả quyền lực mà Khương gia mang tới, lại nghi vấn phương pháp Khương gia trị thế.