← Quay lại trang sách

Chương 970 Đạo Tổ rốt cuộc mạnh cỡ nào? (2)

Đại Chu Thiên Thần Đế lạnh giọng quát, một cỗ khí thế còn đường đại hơn Đại Kiếp Tà Số trước đó bùng nổ ra, khiến cho hô hấp của chúng sinh hơi ngưng lại.

Hình Chư Thiên đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, đập xuống một quyền, nắm đấm trở nên xích hồng, ẩn chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Đại Chu Thiên Thần Đế tiện tay giơ ra, đưa tay đón đỡ nắm đấm của Hình Chư Thiên.

Oanh!

Ánh sáng lóng lánh cả hư không, khí tức nóng bỏng quét ngang từng hướng đi, vô số sinh linh bị thổi bay ra ngoài, một vài sinh linh nhỏ yếu càng bị đánh chết, Thiên Đình một phương lại có phân thân Khương Trường Sinh bảo hộ, cũng không có thương vong.

Hình Chư Thiên bị đánh bay ra ngoài, đụng xuyên hư không, rơi vào trong không gian cấp độ càng sâu, sống chết không rõ.

Người thừa kế các Đại Đạo khác dồn dập ra tay, nhưng Đại Chu Thiên Thần Đế dùng tốc độ nhanh hơn lao thẳng đến Khương Trường Sinh.

Hai cánh tay hắn kéo ra, ngoài thân ngưng tụ ra một tôn tượng thần màu tím sậm, cực kỳ tương tự thân thể của hắn, nhưng khoác lên một tầng chiến giáp dữ tợn, uy vũ, đánh một quyền về phía Khương Trường Sinh.

Một quyền này bị Hồng Mông Thần Nguyên Khí đỡ được, Hồng Mông Thần Nguyên Khí bị đụng đến kịch liệt phun trào, giống như bất cứ lúc nào đều muốn tản ra, mặc dù như thế, vẫn mạnh mẽ ngăn lại Đại Chu Thiên Thần Đế công kích.

Đánh ra một quyền, vô tận sấm sét màu tím xen lẫn hư không, để hư không tối tăm có loại dấu hiệu sắp nát vụn, rất kinh dị.

- Ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta sẽ thay trời hành đạo.

Khương Trường Sinh lần nữa nói ra bốn chữ thay Trời Hành Đạo, lần này sở dĩ lặp lại, chính là vì thôi động Trảm Tiên Phi Đao.

Một tia sáng trắng bay ra tử bên trong Hồng hồ lô to lớn, xuyên thấu Hồng Mông Thần Nguyên Khí, đối diện thẳng hướng đến Đại Chu Thiên Thần Đế.

Con ngươi Đại Chu Thiên Thần Đế phóng to, lập tức tránh né, lách mình đi vào nơi xa, kéo dài khoảng cách với Khương Trường Sinh, trong khoảng cách đã cách xa Vạn Đạo đại hội cùng với toàn bộ sinh linh trong giới độc lập thứ bảy.

- Thật nhanh!

Đại Chu Thiên Thần Đế âm thầm kinh hãi, ánh sáng trắng kia vừa ra, hắn đã tránh né theo bản năng, đây là một loại bản năng phản ứng khi đối mặt với nguy hiểm trí mạng, đối phương không ngờ lại có thể ép hắn kích ra bản năng như vậy.

Còn chưa chờ hắn suy nghĩ nhiều, hắn tựa hồ ý thức được cái gì, vô ý thức quay đầu nhìn lại.

Một phi đao trôi nổi sau lưng hắn, hắn vừa định hành động, ánh sáng trắng lóe lên, phi đao cắt xuống đầu của hắn, mang theo đầu cùng hồn phách của hắn bay về phía Khương Trường Sinh.

Hồng hồ lô hơi động, nhanh chóng hút phi đao cùng với đầu, hồn phách của Đại Chu Thiên Thần Đế vào bên trong.

Khương Trường Sinh đưa tay, bắt đầu đóng lại miệng hồ lô.

Quá trình chiến đấu thật ra không đến thời gian ba hô hấp.

Đại Chu Thiên Thần Đế giống như Đại Kiếp Thần Đế, hiện ra khí thế tuyệt cường, nhưng bị Đạo Tổ dễ dàng tru diệt, chúng sinh thấy thế lần nữa không bình tĩnh nổi.

Cửu âm tà tổ nhìn chằm chặp Trảm Tiên hồ lô trong tay Khương Trường Sinh.

Đây là bảo vật gì?

Mặc dù không to lớn bằng Kim Lân diệu thụ, nhưng lực sát thương đáng sợ đến cực điểm, ngay cả nàng đều sinh ra một loại cảm giác hoảng sợ.

Những người thừa kế các Đại Đạo khác cũng bị Trảm Tiên Phi Đao quét mới nhận biết, trong lòng tràn ngập hoảng sợ.

Bọn hắn tự biên tự diễn rất nhiều về một chỉ trước đó, nhưng một đao này đoạn tuyệt tâm tư chống lại Đạo Tổ trong lòng bọn họ.

- Cường giả sáu thiên đạo giá trị hương hỏa lại không chịu nổi một kích? Xem ra ta đánh giá thấp thực lực của mình.

Trong lòng Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, ánh mắt đi theo quét về phía những người thừa kế Đại Đạo còn lại.

Giờ khắc này, hết thảy người thừa kế của các Đại Đạo mặc dù thấy không rõ hình dáng của Đạo Tổ, nhưng rõ ràng cảm giác được mình bị Đạo Tổ để mắt tói, bọn hắn bị dọa đồn dập tránh né ánh mắt hoặc cúi đầu.

Cửu âm tà tổ cảm thấy kinh hoàng, nàng suy nghĩ đến những tính toán kia của mình.

Chẳng lẽ mình trước đó đi Côn Luân giới đều nằm trong mắt của Đạo Tổ?

Còn có mình trộm đoạt pháp bảo của Đạo Tổ, lại không cách nào thi triển, chẳng lẽ là Đạo Tổ đang đùa nàng?

Nàng sở dĩ hoảng hốt, chính là bởi vì thấy không rõ ánh mắt của Đạo Tổ, cứ nghĩ Đạo Tổ chỉ nhìn chằm chằm nàng.

Những người thừa kế các Đại Đạo đều có cảm thụ như thế, nếu như Đạo Tổ chỉ nhìn bọn hắn chằm chằm, chẳng lẽ có hoài nghi?

Bọn hắn đều có chút tính toán trong lòng, sao có thể không chột dạ?

Khương Trường Sinh thu hồi ánh mắt, sau đó lẳng lặng ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa chờ đợi.

Hư không duy trì yên tĩnh, lần này không có người kinh hô, dù sao Đại Chu Thiên Thần Đế vừa rồi giết nhiều sinh linh như vậy, người nào dám cam đoan còn có những cường giả khác nhảy ra làm loạn hay không?

Trong lúc nhất thời, càng ngày càng nhiều ánh mắt quét qua trên người những người thừa kế của các Đại Đạo, để bọn hắn hết sức khó chịu, lại hết sức biệt khuất.

Đạo Tổ xem kỹ bọn hắn thì cũng thôi đi, các ngươi tính là thứ gì?

Thái Sơ phật tổ có tính tình nóng nảy nhất hừ lạnh một tiếng, như là trọng chùy đánh vào trong lòng chúng sinh, dọa đến không người còn dám nhìn chằm chằm hắn.

Đạo Tổ không nói chuyện, những người thừa kế các Đại Đạo không dám nhúc nhích, cũng không dám tùy tiện phát biểu, sợ nói nhầm.

Đại Kiếp Thần Đế, Đại Chu Thiên Thần Đế chết thảm dẫn đến hình ảnh của Đạo Tổ trong lòng bọn họ đã vượt qua Võ Tổ.

Mặc kệ Đạo Tổ có mạnh hơn Võ Tổ hay không, nhưng này thủ đoạn sát phạt quả đoán có thể tàn nhẫn hơn Võ Tổ.

Bình thường thoạt nhìn điệu thấp, vừa ra tay chính là sát chiêu.

Khương Trường Sinh cũng không phải cố ý như thế, hắn chẳng qua đang chờ đợi Bỉ Ngạn võ tổ, đồng thời ở trong lòng đang điên cuồng diễn toán người mạnh nhất trong từng phạm vi, sọ có cường giả siêu cấp trăm thiên đạo giá trị hương hỏa xuất hiện.

Lý trí nói cho hắn biết, rất khó xuất hiện, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Nếu thật xuất hiện, hắn sẽ lập tức mang theo Thiên Đình trốn đi, không đi quản giá trị hương hỏa gì nữa.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Một lát sau.

Bỉ Ngạn võ tổ trống rỗng xuất hiện trong hư không, hắn quét nhìn hư không, ánh mắt rơi vào trên người Khương Trường Sinh.

Hắn tựa hồ bị hình ảnh Khương Trường Sinh chấn động, không có trước tiên mở miệng.