Chương 971 Bàn Cổ thụ, hai đại chí bảo của Tiên đạo (1)
Bỉ Ngạn võ tổ yên lặng, Khương Trường Sinh cũng giữ yên lặng.
- Hai mươi thiên đạo giá trị hương hỏa, thật sự đủ đáng sợ, này còn mạnh hơn cả vị Đại Hàn Thiên kia, Thiên của Thần Võ giới đến cùng có thân phận ra sao?
Khương Trường Sinh đã tính tới giá trị hương hỏa của Bỉ Ngạn võ tổ, con số như vậy đủ để quét ngang Huyền Hoàng Đại Thiên Địa.
Một vạn giá trị hương hỏa và một giá trị hương hỏa nhìn như chênh lệch vạn lần, trên thực tế chênh lệch cũng không thể so bằng hai mươi thiên đạo giá trị hương hỏa cùng một thiên đạo giá trị hương hỏa.
Cảnh giới càng cao, mặc dù chẳng qua là chênh lệch gấp đôi, cũng là cách xa.
Bất quá, giá trị hương hỏa của Bỉ Ngạn võ tổ không bằng vị tồn tại thần bí kia, lại có thể thắng lợi, nói rõ giá trị hương hỏa chẳng qua là một số liệu, cũng không thể phản ứng trình độ chiến đấu chân thực.
Bỉ Ngạn võ tổ hiện thân cũng được càng ngày càng nhiều sinh linh chú ý tới, chúng sinh càng căng thẳng hơn, thở mạnh cũng không dám, không rõ hai vị này chỉ cường giả này vì sao yên lặng.
Sẽ không phải có một người trong đó là địch nhân đó chứ?
Vô luận là Đạo Tổ, hay là Bỉ Ngạn võ tổ, cũng làm cho bọn hắn cảm thấy tuyệt vọng.
- Đạo Tổ, ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi.
Bỉ Ngạn võ tổ mở miệng nói, ngữ khí bình tĩnh.
Hắn quả thật bị kinh động, hắn giao phó vận mệnh của Vạn Đạo đại hội cho Đạo Tổ, đây là hành động bất đắc dĩ, hắn tận khả năng nhanh kết thúc chiến đấu, chính là sợ Đạo Tổ không chịu được nữa.
Không ngờ.
Đạo Tổ giải quyết.
Còn giải quyết rất lưu loát, hết thảy Đại Kiếp Tà Số mất ráo.
Bỉ Ngạn võ tổ đột nhiên nghĩ đến chiến đấu lúc trước, xem bầu không khí, chiến đấu tựa hồ kết thúc đã được một quãng thời gian, ít nhất nhanh hơn hắn.
- Ra sức vì vạn đạo thế gian, cũng xem như trả giá cho chính đạo, huống hồ kiếp nạn này ảnh hưởng đến chúng sinh, nếu để cho tà tính ra sinh, ba ngàn thiên địa sẽ vạn kiếp bất phục.
Khương Trường Sinh trả lời, ngữ khí bình tĩnh.
Hắn càng ngày càng bội phục mình, thật sự biết nói bậy, bày ra đủ cách cục.
Bất quá chỉ cần trở thành tín đồ hương hỏa của hắn, hắn sẽ bảo hộ, cũng không tính mười phần dối trá.
Bỉ Ngạn võ tổ nói tiếp:
- Nói hay lắm!
Hai người lại yên lặng.
Khương Trường Sinh không để cho xấu hổ kéo dài, mà cấp tốc nói:
- Nếu tà số đã trừ, cứ tiếp tục khai triển Vạn Đạo đại hội đi, ta trước trở về.
- Tốt!
Bỉ Ngạn võ tổ đáp, hắn thật ra cũng không biết nên nói cái gì, thổi phồng cảm kích đối phương sẽ kéo thấp thân phận mình, nghi vấn, gièm pha đối phương lại trái lương tâm, cũng may đối phương cũng không có thừa dịp chuyện này yêu cầu thêm cái gì.
Khương Trường Sinh hư không biến mất, chúng sinh đều thở dài một hơi.
Kiếp nạn cuối cùng đi qua, Đạo Tổ cùng Võ Tổ cũng không có đối địch, điều này nói rõ hai vị chí cường giả vẫn cùng một trận doanh, để bọn hắn rất có cảm giác an toàn.
- Giới độc lập thứ bảy cần trùng kiến, các ngươi trước theo ta đi tới giới độc lập thứ sáu.
Bỉ Ngạn võ tổ lên tiếng, biểu thị Vạn Đạo đại hội sẽ tiếp tục khai triển.
Khương Trường Sinh xuyên qua trong Cực Cảnh, pháp bảo toàn thân đều ở vào kích hoạt trạng thái, thần niệm cảnh giác xung quanh, trong lòng càng không ngừng diễn toán người mạnh nhất trong từng phạm vi.
Cũng may một đường hữu kinh vô hiểm, hắn thuận lợi trở lại Côn Luân giới, rơi vào trong Tử Tiêu cung.
Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ liền chờ đợi sau khi hắn rời khỏi, nhìn thấy hắn trở về, lập tức thở dài một hơi.
Các nàng cũng không có hỏi nhiều, ngược lại Khương Trường Sinh trở về, liền chứng minh chuyện đã được giải quyết.
[ Tuyên Đạo năm bốn trăm tám mươi bảy, Vạn Đạo đại hội gặp phải âm Dương Chi Thần tập kích, âm Dương lực lượng bao phủ Thần Võ giới, ngươi kịp thời ra tay, thành công sinh tồn khi bị âm Dương lực lượng và Đại Chu Thiên Thần Đế vây công, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng - Đại Đạo linh vật - Bàn Cổ thụ ]
Bàn Cổ thụ?
Khương Trường Sinh nhíu mày, hai chữ Bàn Cổ rất nổi tiếng ở kiếp trước, chính là Sáng Thế thần khai thiên tích địa trong văn hóa Hoa Hạ, dính vào hai chữ Bàn Cổ, tất sẽ không đơn giản.
Hắn lúc này tiếp nhận truyền thừa Bàn Cổ thụ.
Bàn Cổ thụ, Đại Đạo linh khí thai nghén mà sinh, sinh ra tại Hỗn Độn sơ khai, vạn năm kết một hoa, mỗi lần chỉ kết một quả, có thể ngưng tụ Bàn Cổ quả, Bàn Cổ quả có thể đạt được lực lượng của Huyết Mạch Bàn Cổ, có thể dùng luyện bảo, phân thân, khôi lỗi đủ loại công dụng, diệu dụng vô tận, giá trị không thể đo lường.
Bàn Cổ lực lượng, mạnh bao nhiêu?
Mặc dù không là hoàn toàn là Bàn Cổ, có được thiên tư kia cũng vô cùng đáng sợ.
Khương Trường Sinh đầu tiên suy nghĩ đến Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận trước đó lấy được, Thiên Đình đã có thiên binh thiên tướng thể phách mạnh mẽ luyện trận, tiến triển mặc dù nhanh, nhưng mong muốn đi đến hiệu quả hắn mong muốn, gần như không có khả năng.
Cuối cùng, vẫn là tư chất thân thể của tiên thần trong Thiên Đình quá kém.
Lần này, Khương Trường Sinh không có ý định dùng Bàn Cổ quả trên người người khác, hắn muốn luyện chế thành phân thân, tập hợp mười hai vị Bàn Cổ phân thân, lại kết Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận, đại trận như thế có thể trở thành một lá bài tẩy của hắn.
Thực lực bản thân mới là mấu chốt nhất.
Mười hai vị Bàn Cổ phân thân cần mười hai vạn năm, mà trong thời gian này, Bàn Cổ phân thân sẽ bị hắn ẩn tàng, không bị bất kỳ người nào biết, Bàn Cổ phân thân cũng không thể hành động, tránh cho bại lộ.
Theo Tiên đạo và đại chiến Thần Võ giới mở ra, thực lực của hắn hiện ra sẽ càng ngày càng nhiều, nhìn như thẳng tiến không lùi, bách chiến bách thắng, nhưng trong lòng hắn tràn ngập cảm giác nguy hiểm.
Hắn nhất định phải để cho địch nhân vĩnh viễn không mò ra thực lực chân chính của hắn.
Đương nhiên, mười hai vị Bàn Cổ phân thân chẳng qua là giữ gốc, số lượng càng nhiều, trận pháp càng mạnh.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Các ngươi đi Thiên Đình dạo đi.
Mộ Linh Lạc gật đầu, lập tức đứng dậy, con ngươi Bạch Kỳ đảo một vòng, vội vàng đuổi theo.
Đợi hai nữ rời khỏi, Khương Trường Sinh mới lấy ra Bàn Cổ thụ.