Chương 977 Vong Trần đại tiên, bế trường quan (1)
Trong Thần Du đại thiên địa, tiếng người huyên náo.
Các tín đồ một bên chờ đợi, một bên thảo luận người nào có thể trở thành Địa Tiên chi tổ, Tu Tiên giả tuy nhiều, nhưng người có thể đi đến mức độ thiên hạ đều biết thì lác đác không được bao nhiêu, những người này đều là tâm tình khẩn trương, cực kỳ không yên.
Không sợ không đạt được thứ mình mong muốn, chỉ sợ đã rất gần, lại bỏ lỡ cơ hội, kết quả như vậy sẽ tạo thành hối hận không thể ngăn chặn, cảm xúc không cam lòng.
Một cỗ uy áp mênh mông buông xuống, khiến cho hết thảy tín đồ yên lặng, bọn hắn ngẩng đầu nhìn lại.
Trên tầng tầng biển mây, đỉnh trời tựa hồ lập loè một tia ánh sáng màu tím, như sao trời ngoài thiên ngoại, xa xôi như vậy.
- Ngàn năm kỳ hạn đã đến, Địa Tiên chi tổ cũng nên được chọn ra.
- Địa Tiên chi tổ sẽ quản lý hết thảy Tu Tiên giả nhân gian, bất kể chủng tộc.
Tiếng nói của Đạo Tổ rơi xuống, quanh quẩn toàn bộ Thần Du đại thiên địa, vô số tín đồ nghe qua cảm xúc sục sôi.
Quản lý hết thảy Tu Tiên giả nhân gian.
Quyền lực này...
- Hết thảy có mười người có đại công đức có thể đảm nhiệm Địa Tiên chi tổ, hiện tại mở ra Địa Tiên sát hạch.
Nương theo Đạo Tổ nói xong, mười thân ảnh bay lên bay lên, Hồ Uyên bất ngờ ở trong đó, những người khác đều là giáo chủ một phương đại giáo phái hoặc là thánh hiền đương thế một phương thổ địa, tất cả đều là hạng người danh chấn thiên hạ.
Bọn hắn được lực lượng của Đạo Tổ dẫn dắt, sánh đôi mà đứng, đi theo nhắm mắt lại, đỉnh đầu bọn họ có kim quang bay lên, toát ra ánh sáng trùng thiên, bên trong phản chiếu huyễn cảnh mà bọn hắn đang gặp phải.
Đây là huyễn cảnh sát hạch do Khương Trường Sinh thiết kế, ở trong khảo hạch, sẽ tạm thời che giấu nhân quả Địa Tiên chi tổ, để bọn hắn quên việc tranh cử Địa Tiên chi tổ, tưởng lầm đây là hiện thực.
Vô luận người nào trở thành Địa Tiên chi tổ đều sẽ khiến thiên địa rung chuyển, không bằng để chúng sinh cùng một chỗ nhìn thấy trận sát hạch này, để bọn hắn hiểu rõ như thế nào Địa Tiên chi tổ.
Ải thứ nhất, ngẫu nhiên gặp phàm linh đang lâm vào cảnh khó, những người này có thể ra tay giúp đỡ hay không.
Trong mười người được tuyển chọn, chỉ có một vị thờ ơ, trực tiếp đi qua, màn trời trong huyễn cảnh của hắn tan thành mây khói, hắn theo đó tỉnh lại.
- Cái này bị đào thải rồi?
- Nói thật đổi lại là ta, ta cũng lười nhìn liếc mắt.
- Chủ quan.
- Địa Tiên chi tổ thì nên có trái tim thương hại chúng sinh.
- Không ngờ vị giáo chủ này là giả vờ đại thiện.
Các tín đồ nghị luận ầm ĩ, vị giáo chủ kia lấy lại tinh thần xấu hổ không thôi, đi theo rơi xuống đất.
Lúc này, cửa thứ hai bắt đầu.
Cửa thứ hai là đối mặt sinh linh không phải đồng tộc, có nguyện ý xuất thủ cứu giúp hay không, lại đào thải hai vị.
Cửa thứ ba là đối mặt Thiên Đình, nếu như Thiên Đình muốn chung phạt nhân gian, bọn hắn có dám vì chúng sinh mà đứng ra hay không, một cửa này trực tiếp chỉ còn lại có ba vị.
Hồ Uyên kiên trì nổi.
Mặc dù chỉ là huyễn cảnh, nhưng các tín đồ xác thực bội phục ba người này, Thiên Đình có thể là thế lực chí cao nhất Côn Luân giới, dám vì chúng sinh mà đứng ra đối mặt với Thiên Đình, dũng khí tuyệt đối để bọn hắn kính nể.
Cửa thứ tư, đại kiếp buông xuống, Côn Luân giới thất thủ, Thiên Địa bảo giám thông báo cho bọn hắn, Thiên Địa bảo giám sẽ dẫn đầu bọn hắn chạy trốn, cũng hoặc là hi sinh bọn hắn, đổi lấy lực lượng đối kháng đại kiếp.
Một cửa này vô cùng dày vò, ba người còn lại đều lâm vào trong do dự, huyễn cảnh trong màn trời phản chiếu lấy vẻ mặt xoắn xuýt của bọn hắn, cũng dãn động hết thảy tín đồ.
- Vô luận người nào thành công, bọn hắn đều có tư cách trở thành Địa Tiên chi tổ.
- Trở thành Địa Tiên chi tổ cần có giác ngộ hi sinh chính mình?
- Đây mới là Địa Tiên chi tổ, mà không phải người cầm quyền chúng ta cứ nghĩ, Đạo Tổ cũng là suy nghĩ vì chúng sinh.
- Đạo Tổ thật sự thần thông quảng đại, ba vị này đều là cao thủ Tu Tiên giả đỉnh tiêm, vậy mà không phát hiện được đây là huyễn cảnh.
- Nói thật, nếu là ta, ta khẳng định lựa chọn một mình trốn đi.
Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương, Diệp Chiến, Diệp tộc lão tổ đứng chung một chỗ, bọn hắn cũng đang đổi vị trí suy nghĩ, nếu là bọn họ, sẽ làm ra lựa chọn như thế nào.
Bọn hắn không thể lừa gạt mình, bọn hắn làm không được cái gọi là vì chúng sinh mà hi sinh mình.
Thiên Đế cũng đang nghĩ lại chính mình, mình thật sự có giác ngộ dùng thủ hộ chúng sinh Côn Luân giới làm nhiệm vụ cho mình không?
Theo Thiên Đình càng ngày càng mạnh, tâm thái của các tiên thần cũng đang chuyển biến, dù sao lý tưởng là rất dễ chết lặng, mà lợi ích trước mắt lại càng dễ động nhân tâm.
- Ta nguyện ý hi sinh chính mình.
Một âm thanh truyền ra từ trong màn trời, rõ ràng truyền vào trong tai hết thảy tín đồ, ngữ khí kiên định.
Chính là Hồ Uyên.
Quyết định của hắn đưa tới tiếng hoan hô động trời.
Bạch Kỳ, Mộ Linh Lạc, Khương Thiên Sinh, Đông Hải long vương và những người quan tâm Hồ Uyên đều lộ ra nụ cười.
Ổn!
Trước mặt thần thông cường đại của Khương Trường Sinh, người tham gia khảo hạch cảm thụ là thật, bọn hắn cho rằng mình đã trở thành Địa Tiên chi tổ, bọn hắn làm ra lựa chọn đều là bằng bản tâm mà làm, cũng không có giả dối.
Hai người tham gia khảo hạch khác cuối cùng lựa chọn cứu mình, đến tận đây, Hồ Uyên trở thành Địa Tiên chi tổ.
Tiếng náo động trong Thần Du đại thiên địa đi đến một đỉnh điểm khác.
Đạo Tổ tuyên bố Hồ Uyên trở thành Địa Tiên chi tổ, cũng để hắn đi tới Tử Tiêu cung của Tam Thập Tam Trọng Thiên, sau đó, uy áp của Đạo Tổ tan biến.
Những người thất bại kia thì xấu hổ không thôi, dồn dập rời khỏi Thần Du đại thiên địa.
Trong Tử Tiêu cung.
Mộ Linh Lạc mở mắt, nhìn về phía Khương Trường Sinh, hoang mang hỏi:
- Trường Sinh ca ca, sát hạch như thế, những người thất bại kia có thể đi hướng cực đoan hay không?
Cảnh giới càng cao, càng sĩ diện.