← Quay lại trang sách

Chương 982 Tiên đạo quật khởi, Thiên Đế kiếp số (2)

Thiên Đế đang muốn mở miệng, Khương Trường Sinh lăng không xuất hiện ở trước mặt hắn, tay phải cách không điểm đến cặp mắt của hắn. Một cỗ trí nhớ khổng lồ tràn vào trong đầu Thiên Đế, khiến cho cả người hắn lâm vào trong hoảng hốt.

Không biết đi qua bao lâu, Thiên Đế tỉnh lại, hắn nhìn Xạ Nhật thần cung trước mặt, trong miệng phun ra sáu chữ:

- Đại Nghệ Tru Thế tiễn pháp.

Hắn hít sâu một hơi, nhấc tay nắm chặt chuôi Xạ Nhật thần cung, trong lòng của hắn phun trào muôn vàn cảm xúc.

Trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh ngồi xuống, Mộ Linh Lạc đi tới, cảm khái nói:

- Tiểu tử này đều làm Thiên Đế, còn để chàng không bớt lo.

- Ai bảo hắn là con độc nhất của chúng ta, huống hồ, cũng nên cho hắn, hắn kiếp số đã xuất hiện.

Khương Trường Sinh không thèm để ý nói, hắn đã thật lâu không dùng Xạ Nhật thần cung, giao cho Khương Tử Ngọc, để nó cổ vũ Thiên Đế, uy thế Thiên Đình cũng là vật tận kỳ dụng (*).

(*Dùng hết giá trị của thứ gì đó)

Cảnh giới tu tiên của Thiên Đế gần với Khương Trường Sinh, đã đạp vào Địa Tiên cảnh, cũng là Địa Tiên duy nhất của Côn Luân giới, mặc dù không có pháp bảo mạnh mẽ, cũng có thể quét ngang Thiên Nguyên Cực Võ cảnh, bây giờ có được Xạ Nhật thần cung, thực lực hắn tất nhiên tăng trưởng gấp bội.

Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Đạo, Đại Thừa, Tán Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên, Thái Ất cảnh giới.

Dựa theo Tu Tiên giới khảo thí, Đại Thừa cảnh đã có thể địch lại cảnh giới Võ Đế.

Khương Tử Ngọc là Khương Trường Sinh sau khi thành tiên sinh ra, thiên tư vô song, lại là Thiên Đế, hắn khởi đầu và nắm giữ tài nguyên vượt xa Khương Trường Sinh vừa mới bắt đầu, tốc độ tu luyện của hắn tự nhiên rất nhanh.

Đáng nhắc tới chính là, Khương Trường Sinh trên thực tế lớn hơn Khương Tử Ngọc ba trăm tuổi, tương đương với thời gian lần này bế quan.

Nói tóm lại, tốc độ tu luyện của Khương Tử Ngọc vẫn không sánh bằng Khương Trường Sinh, Tiên đạo mở ra hơn một nghìn năm, Khương Trường Sinh mới hơn hai ngàn tám trăm (2,800) tuổi, lúc cùng một giai đoạn, Khương Trường Sinh đã bước vào Thái Ất cảnh, vượt qua Khương Tử Ngọc hai đại cảnh giới.

Bất quá cái này cũng như thường, Tiên đạo chính là đạo thống của Khương Trường Sinh, Tu Tiên giả đều là dựa vào khí vận cùng truyền thừa của hắn, há có thể tu luyện được nhanh hơn hắn?

- Bất tri bất giác, khoảng cách lần trước đột phá đã qua hơn một ngàn bốn trăm (1,400) năm, thật nhanh.

Trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, Thái Ất thiên của Đạo Pháp Tự Nhiên Công bác đại tinh thâm, hắn thậm chí hoài nghi số lượng cảnh giới trong Thái Ất cảnh còn nhiều hơn cả hắn tưởng tượng, cho nên hắn chậm chạp không có đột phá.

Hon ba trăm năm đi qua, giá trị hương hỏa bản thân hắn tăng lên không ít, đủ để thấy tiến bộ của hắn, tu vi của hắn cũng không có đình trệ.

- Kiếp số? Kiếp số gì?

Mộ Linh Lạc khẩn trương hỏi, mặc dù Thiên Đế đã một mình đảm đương một phía, nhưng trong lòng nàng, hắn vĩnh viễn là hài tử.

Khương Trường Sinh trả lời:

- Người đều có kiếp số, chớ có hỏi nhiều, để chính hắn trải qua, Thiên Đình cũng là như thế.

Hắn đã suy tính đến mấy lần kiếp số tiếp theo của Thiên Đình, có đến từ kiếp nạn trong Côn Luân giới, có kiếp nạn đến từ thiên ngoại, hắn cũng không để ý, có hắn ở đây, Thiên Đình không có khả năng vong, nếu thật xuất hiện tồn tại mạnh mẽ hơn hắn, hắn cũng không tính được.

Mộ Linh Lạc vì Thiên Đế mà sầu lo, sau khi nàng thu thập xong tâm tình, tò mò hỏi:

- Kiếp số của ta là cái gì?

Khương Trường Sinh đưa tay, đưa nàng kéo đến Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa trên, ôm lấy nàng, cười nói:

- Nàng đi theo bên cạnh ta, vì sao lại có kiếp số, kiếp số của ta chính là kiếp số của nàng.

Hàng năm tu luyện trong Tử Tiêu cung, cảnh giới tu tiên của Mộ Linh Lạc một mực thuộc về cấp độ nhất lưu trong Tiên đạo, lúc nào cũng có thể đuổi kịp Thiên Đế.

Khó được nghe Khương Trường Sinh nói lời như vậy, Mộ Linh Lạc tự nhiên cảm thấy ngọt ngào, hai người rúc vào nhau, hưởng thụ lấy thời gian thân mật khó có được.

Đến mức Bạch Long, đã bị bọn hắn bỏ qua.

Trò chuyện trong chốc lát, Khương Trường Sinh phát hiện Mộ Linh Lạc cảm thấy rất hứng thú về kiếp số hắn nói tới, tò mò hắn như thế nào biết được kiếp số.

Khương Trường Sinh không có giấu diếm, bắt đầu chỉ bảo nàng tiến hành tu hành nhân quả chi đạo.

Trong quá trình chỉ bảo, Khương Trường Sinh phát hiện mình nhìn nhận về nhân quả rõ ràng hoàn toàn khác biệt dĩ vãng, hắn đã có thể sơ bộ chưởng khống lực lượng nhân quả của Côn Luân giới.

Trách không được những đại năng Tiên đạo ưa thích giảng đạo, không chỉ là vì truyền đạo, cũng là trợ giúp mình cảm ngộ đạo pháp.

Tin tức Thiên Đế nhận được Xạ Nhật thần cung của Đạo Tổ đột nhiên truyền ra khắp Thần Du đại thiên địa, lại truyền khắp Tu Tiên giới.

Nguyên nhân gây ra là tiên thần Thiên Đình thông qua Vạn Giới môn lịch luyện đắc tội một phương vạn cổ cường tộc, tiên thần bị nhốt, Thiên Đế tự mình tiến đến nghĩ cách cứu viện, tay hắn cầm Xạ Nhật thần cung, tru sát ba võ giả Chí Hư Triệt Võ cảnh đã thân hóa hư không.

Chuyện này để sĩ khí Thiên Đình phóng đại.

Đám võ giả Thần Võ giới nghe nói việc này, đều giật mình.

Trong nhận thức của bọn hắn, võ giả khi thân hóa hư không thì rất khó bị giết chết, Thiên Đế vậy mà có thể liên sát ba tôn Chí Hư Triệt Võ.

Chuyện này để bọn hắn ý thức được Tiên đạo không chỉ có Đạo Tổ, càng ngày càng nhiều cường giả Tiên đạo đang quật khởi.

Thiên Đình, trong vườn Bàn Đào.

- Bệ hạ, cho ta xem Xạ Nhật thần cung với.

Lữ Thần Châu chà xát hai tay, hưng phấn nói, Thất Minh Vương, Diệp Chiến cũng tới, đều là một mặt hưng phấn.

Thiên Đế ngồi trước bàn đá, tay phải vung lên, Xạ Nhật thần cung trống rỗng xuất hiện ở bên cạnh, hắn bình tĩnh tự nhiên uống trà, mặc cho Lữ Thần Châu ba người vuốt vuốt Xạ Nhật thần cung.

- Pháp bảo thật bá đạo.

- Nó mạnh hơn pháp bảo mà Thiên Đình tự mình rèn đúc hơn rất nhiều.

- Bên trong có rất nhiều cấm chế, trách không được mạnh mẽ như thế.

- Cũng không biết Xạ Nhật thần cung mạnh, hay là Thiên Địa bảo giám càng mạnh?

Nghe ba người nghị luận, Thiên Đế nhếch miệng lên, không ức chế được cao hứng.