Chương 983 Con đường lớn màu vàng kim, thiên phú Thần Đạo (1)
Bệ hạ, Vũ tộc thật không đơn giản, dù cho Minh tộc ta đều phải lễ nhượng bọn hắn ba phần, bọn hắn bá đạo đã quen, bây giờ bị ngài bắn giết ba vị đệ tử, Vũ tộc sẽ không bỏ qua.
Thất Minh Vương quay người nói với Thiên Đế, vẻ mặt nghiêm túc.
Thiên Đế lại rót cho mình một ly trà, nói:
- Vũ tộc không sẽ bỏ qua, Thiên Đình cũng như thế, Vũ tộc tru diệt mười mấy vị tiên thần của Thiên Đình, trong đó bao gồm cả một vị Chính thần, trẫm giết ba người hắn lại như thế nào?
Sau khi Chính thần Thiên Đình chết, hồn phách vẫn có khả năng thông qua Phong Thần bảng chuyển thế phục sinh, nhưng tiên thần khác không thể.
Vạn Giới môn liên tiếp rất nhiều thiên địa, gặp được vạn cổ cường tộc đều sẽ cho Côn Luân giới một ít mặt mũi, duy chỉ có Vũ tộc khác biệt, thậm chí chủ động làm khó Thiên Đình, trong lúc tranh đấu, trước tiên tru diệt tiên thần Thiên Đình, chuyện này để Thiên Đế đến nay nhớ tới thì mắt đã dâng trào sát ý.
Lữ Thần Châu buông ra Xạ Nhật thần cung trong tay, nhìn về phía Thiên Đế, nói:
- Trong ba ngàn thiên địa, vạn cổ cường tộc rất nhiều, nhưng Vũ tộc khác biệt, là một trong vạn cổ cường tộc có lịch sử dài lâu nhất, số lượng Vạn Cổ Cự Đầu không biết bao nhiêu trong tộc bọn hắn, giao thiệp của hắn trong Thần Võ giới càng khó có thể tưởng tượng, nếu như thật sự Vũ tộc kiếm chuyện, chỉ sợ sau lưng có ý của Thần Võ giới.
Diệp Chiến không có tham gia bọn hắn nói chuyện, ngắm ngía Xạ Nhật thần cung yêu thích không buông tay.
Trước đó cùng Vong Trần đại tiên luận bàn, hắn mặc dù không có sử dụng Niết Bàn Chí Nguyên Công, nhưng Thiên Địa bảo giám mạnh mẽ xác thực rung động hắn, khiến cho hắn trông mà thèm pháp bảo của Đạo Tổ.
Chuẩn xác mà nói, toàn bộ Tu Tiên giới không có người không thèm pháp bảo của Đạo Tổ.
- Thiên Đình cũng có phe phái, trẫm nhằm vào chẳng qua là Vũ tộc, cũng không phải Thần Võ giới, các ngươi cũng như thế, trong lòng vô luận nghĩ như thế nào, ngoài miệng chỉ có thể nói như vậy.
Thiên Đế bình tĩnh nói, Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương nghe được lời này gật đầu.
Ở lâu trong Thiên Đình, bọn hắn cũng phát hiện vị Thiên Đế này rất có tài năng, ngoại trừ tư chất tu tiên cử thế vô song ra, thủ đoạn và lòng dạ của hắn cũng vô cùng sâu, khó có người có thể so sánh.
Lữ Thần Châu cười lạnh nói:
- Nếu bệ hạ có quyết tâm, ta cũng phải đụng đụng Vũ tộc một chút, đã sớm muốn thử xem viễn cổ thần lực của Vũ tộc.
Thất Minh Vương đi theo lộ ra nụ cười dữ tợn.
- Lập công cho Thiên Đình, thành lập đại công đức, có lẽ có thể trở thành vị Vong Trần đại tiên kế tiếp, nhận được chí bảo của Đạo Tổ.
Trong lòng Thất Minh Vương cất giấu dã tâm như thế, mà Lữ Thần Châu cũng gần như vậy.
Hai người bọn họ cũng sẽ không trung thành tuyệt đối cho một phương thế lực, chỉ muốn nỗ lực vì chính mình mạnh lên.
Trong Hư Không Vô Tận, sâu trong bóng tối, một tia sáng màu đỏ lao nhanh đến, hình thành một con đường màu vàng kim, trông không thấy đầu nguồn.
Trên đường lớn màu váng sáng chói, có lần lượt từng bóng người đi tới, có bóng người, có thú ảnh, người lớn như núi cao, bọn hắn duy trì bộ pháp thống nhất tiến lên, như bầy kiến mênh mông đi về phía trước.
Phía sau đại quân, một tôn thân ảnh vĩ ngạn nổi lở lửng tiến lên, đây là một nữ thân vô cùng to lớn, hai chân trần trụi, khoác trên người giáp vàng, lộ ra vòng eo trắng nõn, bốn tay kéo ra, đều nắm một tia sáng, đầu đội mũ vàng, trên quan là một gốc gây vàng, cành rất rậm rạp, không có lá cây, một đầu ánh sáng màu trắng che đậy hai mắt của nàng, để nàng tạo cho người ta cảm giác thần bí mà trang nghiêm.
Con đường lớn màu vàng còn đang kéo dài tới, chiếu sáng hư không dọc đường, một phương đại thiên địa hiển lộ ra, lần lượt từng bóng người bay ra, nhìn đại đạo màu vàng kim thật lớn phương xa, bọn hắn đều bị hù dọa.
- Đó là cái gì?
- Chẳng lẽ là sinh linh trong hệ thống Đại Đạo khác?
- Vạn đạo thế gian thật sự bức ra rất nhiều tồn tại không biết.
- Cẩn thận một chút, là địch hay bạn, chưa biết được.
- Bọn hắn cách chúng ta càng ngày càng gần.
Những người tu hành Đại Đạo tại đây lên tiếng nghị luận, con đường lớn màu vàng kim không ngừng tiến lên, phương hướng tiến lên rõ ràng là đại thiên địa chỗ của bọn hắn.
- Dừng lại!
Một tiếng hét to truyền đến, trời đất phun trào sóng khí cuồn cuộn, hình thành một gương mặt khổng lồ đầy uy nghiêm, nhìn hằm hằm con đường lớn màu vàng kim.
Nữ tử bốn tay phía sau con đường lớn màu vàng kim bỗng nhiên nâng lên một cánh tay, ném ra chùm sáng trong tay, chùm sáng dùng tốc độ cực nhanh đánh tan gương mặt khổng lồ bằng sóng khí, theo đó rơi vào trong thiên địa.
Đại thiên địa bát ngát ở trước mặt chùm sáng này cũng không có lộ ra to lớn, trực tiếp bị chùm sáng đánh xuyên, ngay sau đó, thiên địa co vào, bị hút vào chùm sáng, đại thiên địa trong mấy tức thời gian đã biến mất không thấy gì nữa.
Những cái người tu hành Đại Đạo còn dừng lại ở trong hư không đều trợn mắt hốc mồm, không dám tin vào hai mắt của mình.
- Vừa hay, bản tôn cần trí nhớ của các ngươi.
Một giọng nữ đạm mạc vang lên, chùm sáng hấp thu đại thiên địa đột nhiên thay đổi hướng đi, dùng tốc độ mà những người tu hành Đại Đạo kia khó mà phản ứng bay nhanh tới, thu bọn hắn vào.
Hư không khôi phục yên tĩnh.
Ngắn ngủi không đến năm hơi thời, một phương đại thiên địa không còn sót lại chút gì.
Nữ tử bốn tay đưa tay tiếp được chùm sáng, lại khôi phục tư thái trước đó. Con đường lớn màu vàng kim còn đang kéo dài tới phía trước, giống như vĩnh viễn không có điểm dừng.
Tuyên Đạo năm chín trăm chín mươi chín, Thiên Cảnh sắp nghênh đón kỳ hạn ngàn năm, biểu thị lần thứ tư phong thần sắp đến.
Tuyên Đạo Thiên Tử cũng là vị Thiên Tử Thiên Cảnh thứ hai tại vị ngàn năm, Thiên Cảnh lại trở nên náo nhiệt, nhưng nhân gian lại nghênh đón rất nhiều phiền toái.
Trong Côn Luân giới cũng có không ít vận triều mạnh mẽ, ít nhất Thiên Cảnh không coi là tồn tại mạnh mẽ duy nhất trong vận triều Nhân tộc, dựa vào cái gì chỉ có Thiên Cảnh có thể phong thần, trong lúc nhất thời, từng vận triều cường thịnh bắt đầu tấu lên Thiên Đình, cũng có vận triều thậm chí đi cầu trợ Vong Trần đại tiên.