← Quay lại trang sách

Chương 985 Vận Mệnh Chi Đạo, Tất Liễu thần tôn (1)

Thông qua trí nhớ của Đại Chu Thiên Thần Đế, Khương Trường Sinh hiểu rõ rất nhiều tình báo, những tin tình báo này có thể trợ giúp hắn về sau đối mặt với cường giả Thần Đạo.

Hắn không có chậm trễ quá nhiều thời gian, hai ngày sau đã thu hồi thần niệm, tiếp tục tu luyện.

Thần Đạo cách Huyền Hoàng Đại Thiên Địa rất xa xôi, tạm thời lật không nổi sóng gió, nhất là Đại Chu Thiên Thần Đế đã đền tội, uy hiếp của Thần Đạo trong thời gian ngắn sẽ không quay đầu trở lại.

Đại Chu Thiên Thần Đế chạy đến từ Thần Đạo, cho dù lợi dụng Cực Cảnh, cũng dùng thời gian trăm năm, đủ để thấy hai mảnh đại thiên địa cách nhau bao xa.

Theo hắn bắt đầu tu luyện, Tử Tiêu cung lâm vào bên trong an tĩnh.

Sau khi lần thứ tư Phong thần kết thúc, số lượng thiên binh thiên tướng Thiên Đình phóng đại, lần này rõ ràng bị Vũ tộc kích thích, Thiên Đình điều động hai mươi vạn thiên binh, rút đi hơn phân nửa cao thủ tu tiên của Thiên Cảnh, Tu Tiên giới.

Trong một đoạn thời gian dài về sau, tiên thần Thiên Đình đi vào Vạn Giới môn lịch luyện, nhiều lần gặp phải Vũ tộc tập kích, Thiên Đế bắt đầu cấp cho Tu Tiên giới về danh ngạch tham gia Vạn Giới môn, tiên thần có thể bỏ ra điểm cống hiến tiến vào Vạn Giới môn, mà sinh linh hạ giới chỉ có số lần sử dụng cùng với danh ngạch tiến vào, tuy có người một đi không trở lại, nhưng đại bộ phận sinh linh đều không dám một mình xông xáo hư không, thu hoạch được cơ duyên sau liền nhanh chóng trở về.

Thời gian dần qua, sự lợi hại của Vạn Giới môn truyền ra khắp Tu Tiên giới, Vạn Giới môn sẽ thông đến tất cả thiên địa ngẫu nhiên, đều là địa phương có cơ duyên, miễn là còn sống trở về, đều sẽ không thua thiệt.

Nhưng rất nhanh đã xuất hiện chuyện tu sĩ Tu Tiên giới bị Vũ tộc tập kích, Vong Trần đại tiên bởi vậy bị cuốn vào trong đó.

Một ngày này, Vong Trần đại tiên được mời đi vào Thiên Đình, gặp mặt Thiên Đế tại vườn Bàn Đào.

- Thiên Đế bệ hạ, ngài thật đúng là thủ đoạn cao cường.

Vong Trần đại tiên mang theo u oán nói, Thiên Đế dùng chính là dương mưu, hắn không thể trách Thiên Đế.

Thiên Đế rót rượu cho hắn, nói:

- Trẫm cũng không thể tránh được, Vũ tộc để mắt tới Côn Luân giới, nếu như Thiên Đình bị Vũ tộc đánh tan, Vũ tộc há có thể bỏ qua như vậy?

Vong Trần đại tiên cật đầu nói:

- Vũ tộc xác thực quá phận, ta sẽ ra tay, chẳng qua một khi Thiên Địa Bảo Giám rời đi Côn Luân giới, uy lực sẽ không có mạnh như vậy.

- Cũng không phải, Thiên Địa Bảo Giám không có cực hạn, Vạn Giới môn vừa hay trợ giúp ngươi tăng lên Thiên Địa Bảo Giám.

Thiên Đế lắc đầu nói, ngữ khí khó nén hâm mộ.

Xạ Nhật thần cung tuy mạnh, nhưng không toàn diện bằng Thiên Địa Bảo Giám, Thiên Địa Bảo Giám có thể công có thể phòng, hơn nữa còn có thể không ngừng mạnh lên.

Vong Trần đại tiên suy nghĩ kỹ một chút cảm thấy có lý, hắn không thể ngồi mát ăn bát vàng, mà muốn trợ giúp Thiên Địa Bảo Giám mạnh lên, từ đó bảo hộ Côn Luân giới tốt hơn.

Thiên Đế đưa tay, bên trong nhẫn trữ vật bay ra từng quyển trục, rơi trên bàn.

- Trong này ghi lại tình báo cường giả Vũ tộc đang sôi nổi ở các phương thiên địa, ngươi ghi nhớ, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Vong Trần đại tiên gật đầu, cầm lấy quyển trục, bắt đầu cẩn thận đọc.

Đây chỉ là một ảnh thu nhỏ, Tứ Thánh Đại Nguyên Soái, Tam Thập Lục Thiên Cương đại tướng quân, thất thập nhị địa sát đại tướng quân, tất cả đều đang trù bị chiến tranh.

Thiên Đình không muốn lại bị động, bọn hắn muốn kế hoạch một trận báo thù.

Đây là chiến tranh Côn Luân giới lần đầu tiên chân chính gặp phải, từ khi Côn Luân giới sinh ra đến nay, hơn hai nghìn năm, còn chưa từng khai chiến quy mô với ngoại địch.

Tin tức truyền đến bên trong Thần Du đại thiên địa, số lượng lớn tín đồ bắt đầu tự phát tham chiến.

Vũ tộc rất mạnh, nội tình của bọn hắn là toàn bộ Côn Luân giới đều không thể so được, nhưng Thiên Đình đối mặt có phải toàn bộ Vũ tộc hay không, huống hồ còn có Đạo Tổ làm chỗ dựa, các tín đồ tràn ngập lòng tin, thậm chí muốn chứng minh cho Võ đạo rằng Tiên đạo lợi hại.

Nhưng Côn Luân giới và Vũ tộc chiến tranh còn muốn dài hơn trong dự đoán của bọn hắn.

Thiên Đế, Vong Trần đại tiên cùng nhau trù hoạch một cuộc chiến tranh, nương tựa theo các Chính thần Thiên Đình cùng lực lượng pháp bảo của Đạo Tổ, tiêu diệt hết một nhóm võ giả Vũ tộc, khiến cho ân oán hai bên tiến vào giai đoạn không ngừng không nghỉ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Tên Vũ tộc dần dần truyền ra khắp Côn Luân giới, theo lời đồn biến thành Thiên Ngoại Tà Ma, không đến trăm năm truyền khắp Tu Tiên giới, mọi người đều biết, chỉ vì có võ giả Vũ tộc thông qua Vạn Giới môn tiến vào Côn Luân giới, cũng có cải trang thành tiên thần, có Phong Thần bảng, cũng có thể thẩm định thân phận tiên thần, nhưng bên trong Vạn Giới môn còn có tu sĩ Tu Tiên giới, bản thân bọn hắn không quan hệ gì với Phong Thần bảng.

Thoáng chớp mắt.

Khoảng chừng trăm năm đi qua.

Mộ Linh Lạc cuối cùng tỉnh ngộ lại từ bên trong cảm ngộ nhân quả chi đạo, Khương Trường Sinh trước tiên phát giác được, đi theo mở mắt, hỏi thăm nàng cảm thụ như thế nào.

- Ta đã có thể cảm nhận được nhân quả tồn tại, nhưng không thể chưởng khống nó, mặt khác, ta cảm thụ một cỗ lực lượng khác càng thêm khắc sâu.

Mộ Linh Lạc biểu lộ cổ quái nói, Khương Trường Sinh nghe nói vậy truy vấn nàng cảm nhận lực lượng gì.

- Mệnh số, là lực lượng tồn ở trên người mỗi một vị sinh linh, nhưng không giống với nhân quả bất cứ lúc nào đều biến hóa, mệnh số là không thể thay đổi, chúng sinh đều có mệnh số, sinh lão bệnh tử chính là mệnh số rõ ràng nhất, bất quá ta còn không thể nhìn thấu mệnh số của các tiên thần Thiên Đình.

Nghe được Mộ Linh Lạc trả lời, Khương Trường Sinh thấy ngoài ý muốn. Hắn cho giảng đạo nhân quả cho Mộ Linh Lạc nghe, kết quả nàng lại lĩnh ngộ mệnh số?

Mệnh số không thể đổi, chẳng lẽ là Vận Mệnh Chi Đạo?

Khương Trường Sinh tiếp tục hỏi thăm, Mộ Linh Lạc biết gì nói nấy, nói hết ra hết thảy cảm thụ của mình.

Đợi nàng nói xong, Khương Trường Sinh cũng không cách nào theo cảm thụ của nàng đi cảm ngộ Vận Mệnh Chi Đạo.

Có lẽ mỗi người đều có Đại Đạo thích hợp bản thân, bởi vì cái gọi là Đại Đạo Tam Thiên, ba ngàn Đại Đạo bao gồm tất cả tồn tại.