← Quay lại trang sách

Chương 986 Vận Mệnh Chi Đạo, Tất Liễu thần tôn (2)

Trường Sinh ca ca, ta cuối cùng có thể hiểu rõ vì sao chàng có thể bế quan lâu như vậy, bên trong ngộ đạo xác thực không cảm giác được thời gian trôi qua, ta về sau cũng có thể giống như chàng, không hỏi xuân thu, chỉ hỏi Đại Đạo.

Mộ Linh Lạc cao hứng nói, ánh mắt nhìn về phía Khương Trường Sinh tràn ngập thần thái.

Nàng đột nhiên cảm thấy mình cuối cùng đuổi kịp Khương Trường Sinh, không phải đuổi kịp thực lực, mà là con đường đi tới.

Khương Trường Sinh vuốt vuốt mái tóc dài của nàng, cười nói:

- Nàng không còn lo lắng cho con trai nữa à?

- Con cháu tự có phúc của con cháu, huống hồ, ta biết được, khi có chuyện hắn không giải quyết được, ta sẽ bảo chàng hỗ trợ, ý nghĩa của ta dành cho hắn không lớn, còn không bằng nỗ lực ngộ đạo, sớm ngày cùng ngươi đối mặt kiếp số.

Mộ Linh Lạc nghiêm túc trả lời, cả người nàng đầy hăng hái.

Chẳng biết tại sao, Khương Trường Sinh đột nhiên nghĩ đến vị nữ tử Bạch Y vệ một mình đối kháng hoàng quyền ở kinh thành hơn hai ngàn năm trước kia.

- Có lẽ chính là nàng ở trong luân hổi lần nữa tìm tới ta, đánh võ vận mệnh của ta, mới để cho ta thu hoạch được cảm giác về mệnh số.

Mộ Linh Lạc cười tươi như hoa, khi nói chuyện, nàng đưa tay kéo lại cổ Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh lúc này đánh tới một đạo phong ấn cho Bạch Long đang ngủ say, ngăn cách tất cả giác quan của Bạch Long.

Cửu trọng thiên, Lăng Tiêu bảo điện, tiên thần tụ tập.

Thiên Đế ngồi cao trên long ỷ, nhìn xuống đại điện, đi qua trăm năm chém giết cùng Vũ tộc, nhóm tiên thần đã lột xác, có một chút Chính thần đã không còn, bất quá có Phong Thần bảng, bọn hắn có khả năng vô hạn phục sinh, chẳng qua cần thông qua luân hồi một lần nữa tu luyện thân thể, cũng có chút tiên thần chuẩn bị Luyện Hồn, bớt đi con đường thân thể.

- Vạn Giới môn mở ra đã bao nhiêu năm, lại thêm kết giao cùng Thần Võ giới, các ngươi vậy mà tìm hiểu không ra một chút tin tức tình báo gì về con đường màu vàng kia kia?

Sắc mặt Thiên Đế rất khó coi, trong ngữ khí ẩn chứa tức giận.

Theo hắn nổi giận, khí vận ở trên người hắn ngưng tụ ra chín đầu khí vận Chân Long, im ắng gầm thét, tư thái rất khoa trương.

Thiên Quân Dương Chinh chắp tay nói:

- Bệ hạ, thần và Thần Võ giới đã nói chuyện, Thần Võ giới càng căng thẳng hơn chúng ta, dựa theo bọn hắn đánh giá, mục tiêu cuối cùng nhất của còn đường lớn màu vàng chính là ba ngàn thiên địa, gần đây Vũ tộc tan biến, chắc có quan hệ với kim sắc đại đạo kia, thần thăm dò một cái tên, Tất Liễu thần tôn, nghe nói thao túng đường lớn màu vàng chính là Tất Liễu thần tôn, mấy năm trước nàng đã cách không truyền cho Thần Võ giới truyền một tin tức, tuyên bố muốn luyện hóa chúng sinh Võ đạo.

Lời vừa nói ra, các tiên thần xôn xao, riêng phần mình châu đầu ghé tai.

Cơ Võ Quân nhíu mày hỏi:

- Chẳng qua chỉ là dòng thông báo? Đây không phải đánh rắn động cỏ?

Trần Lễ vuốt râu nói:

- Có lẽ là giáng đòn phủ đầu, lấy thế áp bách Thần Võ giới, vị Tất Liễu thần tôn này rõ ràng có tự tin tuyệt đối, không để toàn bộ Võ đạo vào trong mắt, bất quá tốc độ mà con đường lớn màu vàng tăng tiến không tính quá nhanh, mà còn đang không ngừng thôn phệ thiên địa ven đường, nói rõ luyện hóa thiên địa là một mục tiêu của Tất Liễu thần tôn.

Các tiên thần khác liên tục phát biểu cái nhìn của mình, Thiên Đế cũng đang tự hỏi vấn đề này.

Đường lớn màu vàng thôn phệ rất nhiều thiên địa trong Hư Không Vô Tận, sở dĩ quấy nhiễu Thiên Đình là bởi vì thiên địa của một phương Đại Đạo có giao hảo cùng Thiên Đình đột nhiên tan biến, cái này mang ý nghĩa còn đường lớn màu vàng kia không sớm thì muộn sẽ uy hiếp đến Thiên Đình.

- Tất Liễu thần tôn và âm Dương Chi Thần có quan hệ như thế nào?

Hoang Xuyên đưa ra vấn đề kéo nhóm tiên thần vào một góc độ khác.

Tử Vi đại đế Khương Thiên Sinh đứng ra, nói:

- Bệ hạ, việc này nhất định phải báo cho Đạo Tổ, Tất Liễu thần tôn tuyệt không phải Thiên Đình có thể địch, Đạo Tổ hàng năm bế quan, không để ý tới thế sự, chúng ta không thể cược Đạo Tổ bất cứ lúc nào cũng có thể phát giác được kiếp số tới gần.

Lời hắn nói được các tiên thần tán đồng, những năm nay đối kháng Vũ tộc, để Thiên Đình đối mặt với áp lực cực lớn, nhưng Thiên Đế thủy chung không cầu viện Đạo Tổ, nói rằng chưa tới thời điểm, bọn hắn chỉ có thể cắn răng kiên trì, bây giờ Tất Liễu thần tôn rõ ràng là tồn tại Vạn Cổ Cự Đầu, thậm chí có thể là có thể tồn tại so với Võ Tổ, bọn hắn cũng không muốn đối mặt.

Thiên Đế lần này không có từ chối, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.

Một bên khác.

Bên trong Tử Tiêu cung, khói xanh tràn ngập, Bạch Long đang ngủ khẽ động cái mũi, sau đó quay đầu nhìn theo hướng mùi thơm truyền đến.

Giờ phút này, Khương Trường Sinh đang luyện đan, mà Mộ Linh Lạc lần nữa tiến vào trạng thái ngộ đạo.

Từ khi bắt được mệnh số tồn tại, Mộ Linh Lạc cùng hắn vui thích mấy tháng liền vội vã cảm ngộ mệnh số, hắn thì bắt đầu luyện đan, làm chuẩn bị cho lần sau đột phá, thuận tiện luyện chế một nhóm đan dược đủ chủng loại để các Luyện Đan sư Thiên Đình nghiên cứu.

- Tất Liễu thần tôn? Nàng như thế nào tới đây.

Khương Trường Sinh lặng yên suy nghĩ, ánh lửa chiếu rọi mặt hắn. Hắn còn không tính được tới giá trị hương hỏa của Tất Liễu thần tôn, nhưng trong trí nhớ của Đại Chu Thiên Thần Đế có truyền thuyết của Tất Liêu thần tôn.

Trong nhận thức của Đại Chu Thiên Thần Đế biết, Tất Liễu thần tôn là Tiên Thiên thần linh cao cao tại thượng, sinh ra đã có thực lực bao trùm chúng sinh, lúc Đại Chu Thiên Thần Đế vừa sinh ra đã nghe truyền thuyết về Tất Liễu thần tôn lớn lên, đáng nhắc tới chính là, Tất Liễu thần tôn có mâu thuẫn với Thần Đạo, một trong thần linh bị Thần Đạo đuổi đi, Đại Chu Thiên Thần Đế từng cùng tộc nhân gặp qua Tất Liễu thần tôn trong hư không, đối mặt Tất Liễu thần tôn mạnh mẽ, bọn hắn nhỏ yếu như sâu kiến, đau khổ cầu khẩn, mới được Tất Liễu thần tôn buông tha.

Nhân vật khủng bố như vậy thế mà nhảy vọt Hư Không Vô Tận, đi vào phụ cận Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, đây cũng không phải chuyện tốt.

Chủ yếu là Khương Trường Sinh còn không rõ ràng lắm Tất Liễu thần tôn mạnh bao nhiêu, đối phương còn không có tiến vào phạm vi hương hỏa diễn toán, nhưng hắn nghe được Lăng Tiêu bảo điện nghị luận, dám tuyên bố tiêu diệt võ đạo, chỉ sợ Tất Liễu thần tôn có thể đối địch với Võ Tổ.