← Quay lại trang sách

Chương 990 Thiếu Hạo, Hình Thiên (2)

Bên trong quá trình, Địa Tạng đại tôn còn truyền thụ một đạo thần thông.

Địa Tạng Luân Hồi Chưởng.

Chưởng này cương mãnh, có thể tru diệt cường địch, dù không thể trấn áp nhục thân, cũng sẽ xua tan quy tắc luân hồi bên trên hồn phách của đối phương, để hắn vĩnh viễn không cách nào chuyển thế, thậm chí không thể giữ lại tính chất đặc biệt của linh hồn, nói cách khác, thân thể vừa diệt, linh hồn hiện hình, dù cho phàm linh cũng có thể công kích hồn thể.

Thần thông thật bá đạo.

Còn phụ thêm hiệu quả đặc biệt.

So với thần thông trục xuất mà Tiêu Hòa tiên tử truyền thụ thì có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, bất quá mạnh hơn, chủ yếu là có thể tiến hành công kích.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Đợi ý thức Khương Trường Sinh chậm rãi tỉnh táo, tiếng nói của Địa Tạng đại tôn chẳng biết lúc nào đã tan biến.

Hắn mở mắt, ánh vào tầm mắt hắn chính là thân ảnh của Địa Tạng đại tôn.

Địa Tạng đại tôn đang nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt đạm mạc.

Khương Trường Sinh vô ý thức nhìn về phía bên cạnh, Thiếu Hạo cùng Hình Thiên còn chưa thức tỉnh, Thiếu Hạo một mặt sầu khổ, mặt mũi Hình Thiên thì tràn đầy vẻ phấn khởi.

Khương Trường Sinh không biết tư chất của mình càng tốt hơn hay không bằng hai người Thiếu Hạo.

- Dấu hiệu luân hồi của ngươi rất dài, còn có hai đoạn dấu hiệu rất dài.

Địa Tạng đại tôn nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, lạnh lùng nói.

Khương Trường Sinh hoang mang, hỏi:

- Tiền bối, lời ấy có ý gì?

Hai đoạn dấu hiệu rất dài, là chỉ hai đoạn nhân sinh?

kiếp này xác thực dài, nhưng kiếp trước hắn là tráng niên mất sớm.

Địa Tạng đại tôn trả lời:

- Nhân quả cùng luân hồi, rất khó tách ra, nhân quả thành tựu luân hồi, nhưng luân hồi càng có lực áp chế, ngươi chẳng qua là Thái Ất cảnh, vốn không nên kiêm tu hai đạo, nhưng ngươi hết sức thông minh, lựa chọn là hai đạo bổ sung lẫn nhau.

- Đa tạ tiền bối tán dương, chủ yếu là đạo pháp của tiền bối cao minh, khiến cho ta cảm ngộ cực sâu.

Khương Trường Sinh cảm khái từ đáy lòng, Địa Tạng đại tôn nhìn như không có tình người, nhưng nội dung hắn giảng đạo hết sức phong phú, đọc rất nhiều sách, dứt bỏ luân hồi chi đạo không đề cập tới, càng có trợ giúp dành cho tu hành của hắn sau này.

Địa Tạng đại tôn nói:

- Ngươi tựa hồ có chút hoang mang, nắm chặt đoạn nhân quả này, cứ hỏi thăm đi.

Nghe vậy, Khương Trường Sinh mừng rõ, vội vàng nói tạ, sau đó nói về hoang mang trong việc tu hành của mình.

- Công pháp của ngươi thật không đơn giản, hết sức thuần túy, lại tràn ngập lực lượng bao dung, ta chưa từng nghe thấy, ngươi bao la mờ mịt thật ra rất đơn giản, bởi vì quá bao dung, ngược lại không có hướng đi chính xác.

Địa Tạng đại tôn cau mày nói, rõ ràng bị Đạo Pháp Tự Nhiên Công kinh động, mặc dù Khương Trường Sinh nói chỉ là đặc điểm của công pháp, nhưng đủ để làm hắn chấn kinh.

Khương Trường Sinh cảm thấy có lý, các thiên của Đạo Pháp Tự Nhiên Công đều có hướng đi, chỉ dẫn hắn tu hành đến chỗ nào, nhưng bây giờ không có, hắn tu hành nhân quả chi đạo, chỉ là bởi vì nhân quả chi đạo đầy đủ bao la, có thể một mực tiếp tục tu hành, trợ hắn mạnh lên.

Địa Tạng đại tôn mở lời:

- Trước đây thật lâu, đạo pháp còn chưa xuất hiện, càng không có Tiên đạo, ngươi cảm thấy tồn tại khai sáng Tiên đạo cùng Đạo pháp là như thế nào xây dựng cảnh giới của mình?

Khương Trường Sinh lâm vào trong suy tư.

Sáng tạo?

- Hết thảy giai đoạn đều không biết, đều do tưởng tượng làm thành điểm xuất phát, ngươi mong muốn đi đến lực lượng như thế nào, thì nỗ lực thực hiện, mà không phải chờ đợi đi đến cảnh giới nào đó, lại thu hoạch được lực lượng của cảnh giới đó, cảnh giới là định nghĩa của người tu hành về lực lượng, cũng không phải tồn tại độc lập.

Lời Địa Tạng đại tôn để Khương Trường Sinh rộng mở trong sáng.

Đời trước của hắn là người sáng tạo trò chơi, đọc lướt qua nhiều vô số các mốc cảnh giới trong truyện, để cho hắn chế cảnh giới, đi tưởng tượng về lực lượng, quả thật là chuyện hắn am hiểu.

Ở kiếp này trải qua nhiều chuyện, tầm mắt của hắn sớm đã khai phá, hắn có thể tưởng tượng lực lượng tự nhiên càng lớn, càng khó tin.

Khương Trường Sinh có khả năng kết hợp thực lực của mình, suy nghĩ đến cảnh giới tiếp theo nên mạnh bao nhiêu, sau đó nỗ lực đi về phía mục tiêu này.

Địa Tạng đại tôn nói theo:

- Công pháp bao dung lại cao thâm như thế, có lẽ kiêm dung Đại Đạo chính là mục tiêu của nó.

Khương Trường Sinh gật đầu, nói:

- Đa tạ tiền bối chỉ bảo.

Địa Tạng đại tôn lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Khương Trường Sinh tràn ngập thâm ý.

- Ta sở dĩ chỉ bảo ngươi, là thấy ngươi có chút đồ, nguyên lai hết thảy đều có cuối điểm, nhưng điểm cuối cùng cũng không phải kết thúc, giống như luân hổi.

Địa Tạng đại tôn ung dung nói, nghe được để Khương Trường Sinh chấn động trong lòng. Chẳng lẽ Địa Tạng đại tôn thấy được số mệnh của Tiên đạo từ trên người hắn? Tiêu Hòa tiên tử tựa hồ cũng nhìn thấu điểm này.

Bên trong Tiên đạo, có nhiều cường giả có thể nhìn trộm đến tương lai của Tiên đạo, lại không cách nào cải biến, chẳng lẽ từ nơi sâu xa thật không có cách nào cải biến mệnh số, kiếp số?

- Chớ có lo lắng, đi tốt con đường của mình.

Địa Tạng đại tôn bình tĩnh nói, chẳng qua ánh mắt của hắn không còn quá nghiêm túc, nhiều thêm một tia hòa ái.

Khương Trường Sinh bị ánh mắt của hắn biến hóa dẫn động đạo tâm, hắn nhịn không được hỏi:

- Không biết tiền bối có thể biết Côn Luân giáo chủ, Huyền Đề tổ sư, Tiêu Hòa tiên tử hay không?

Ba vị này là chủ nhân đạo tràng mà lúc trước hắn nghe đạo.

Địa Tạng đại tôn trả lời:

- Tự nhiên từng nghe nói, chỉ là bọn hắn quá mức xa xôi, có ở thiên ngoại trên cao, không dính nhân quả, có mất trong năm tháng.

Có người vẫn lạc? Khương Trường Sinh nhíu mày, lần này lại không có hỏi tới là ai. Vô luận là ai, đứng tại điểm thời gian của hắn tới xem, đều đã qua đời. Đúng lúc này, Thiếu Hạo, Hình Thiên bên cạnh chặt đứt liên hệ với quy tắc luân hồi, điều này nói rõ bọn hắn sắp tỉnh lại. Khương Trường Sinh chỉ quay qua liếc mắt nhìn bọn hắn, lúc quay lại, Địa Tạng đại tôn đã không còn ở đây.