← Quay lại trang sách

Chương 996 Nhân quả luân hồi, trục xuất thần tôn (2)

Ngươi có thể gọi ta là Tiên đạo Đạo Tổ.

Khương Trường Sinh nhìn xuống nàng, ngữ khí đạm mạc, giống như đang nói chuyện với một con giun dế.

- Đạo Tổ? Thật sự cuồng vọng, dùng Đại Đạo là tên, ngươi không sợ phạm vào kỵ húy? Còn có, ngươi đánh ra một chiêu này, thật sự cho rằng bản tôn sợ ngươi?

Tiếng của Tất Liễu thần tôn đến lúc sau đã trở nên bén nhọn, nàng bỗng nhiên vọt lên, hai vai mọc ra hai đầu cánh tay màu vàng óng, tay phải hướng xuống nắm một cái, hoàng kim đại đạo cấp tốc bay lên, rơi vào trong tay nàng, hóa thành một thanh trường kiếm màu vàng, không biết dài bao nhiêu.

Nàng rút kiếm vung trảm tới, trường kiểm màu vàng giống như phân lĩnh vực hư vô một thành hai, hùng vĩ vô song.

- Đã như vậy, ta chỉ có thể thay trời hành đạo!

Âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên, Trảm Tiên hồ lô mở ra, một tia sáng trắng bay ra.

Ẩm ầm.

Một chưởng ảnh màu tím lăng không ngưng tụ, mang theo lực lượng to lớn trấn áp thời gian và thiên địa bá đạo đập xuống, đụng vào trường kiếm màu vàng của Tất Liễu thần tôn, hai cỗ lực lượng chấn động ra dư ba mênh mông, không ngừng khuếch tán.

Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng.

Tất Liễu thần tôn nhếch miệng lên, đột nhiên, nàng thoáng nhìn một tia sáng trắng đang dùng tốc độ quỷ mị lượn quanh ra phía sau nàng. Trảm Tiên Phi Đao cấp tốc giết tới sau đầu nàng, nhưng bị nàng dùng tốc độ nhanh hơn né tránh.

- Trong bốn loại quy tắc, bao gồm cả tốc độ?

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, trước đó Tất Liễu thần tôn ném ra chùm sáng quy tắc, tốc độ kia không tầm thường, hắn tưởng rằng là quy tắc Không Gian đang gia trì, bây giờ nghĩ lại, cũng không phải như thế.

Tất Liễu thần tôn không ngừng né tránh, phạm vi càng lúc càng lớn, nhưng Trảm Tiên Phi Đao một mực tập trung vào nàng, để cho nàng không thể thoát khỏi.

Khương Trường Sinh đột nhiên hoài niệm Kim Lân diệu thụ của mình, nếu là Kim Lân diệu thụ tại, có thể hạn chế phạm vi Tất Liễu thần tôn hoạt động.

Đã như vậy.

Tay Khương Trường Sinh trái vung lên, một thanh sợi tóc Đại Đạo bay ra, hóa thành mấy trăm vị Đạo Tâm thần chỉ nhào về phía Tất Liễu thần tôn.

Đây đều là thứ hắn trước đó chuẩn bị, không cầu kinh hỉ, chỉ cầu kiềm chế.

Tất Liễu thần tôn gặp phải vây công, điên cuồng vung vẩy trường kiếm màu vàng, không thể đánh trúng Trảm Tiên Phi Đao, nhưng Đạo Tâm thần chỉ lại ngăn không được kiếm của nàng.

Mắt thấy Đạo Tâm thần chỉ kiềm chế không được Tất Liễu thần tôn, thần tâm Khương Trường Sinh khẽ động, Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa đột nhiên động đậy.

Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa vốn là chí bảo, tuyệt không phải bài trí, tốc độ di chuyển của nó cực nhanh, hắn cấp tốc tới gần Tất Liễu thần tôn.

Tất Liễu thần tôn chú ý tới hắn tới gần, quay người chém một kiếm, một kiếm này giống như lúc trước, nhanh đến vượt qua định nghĩa tốc độ.

Khương Trường Sinh đưa tay, Tất Liễu thần tôn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại truyền đến, vị Đạo Tổ kia cấp tốc trở nên to lớn.

Thần thông, Chưởng Trung Càn Khôn.

Khương Trường Sinh dùng pháp lực bản thân, cưỡng ép thu nhỏ Tất Liễu thần tôn, hạn chế tốc độ.

Tất Liễu thần tôn thả người nhảy lên, nhảy ra thần thông chưởng khống.

Hưu—

Trảm Tiên Phi Đạo chém xuống thủ cấp của nàng, muốn mang đi hồn phách của nàng, nhưng cơ hồ trong nháy mắt, đầu lâu của nàng tan thành mây khói, đến mức hồn phách, căn bản không có bị kéo ra khỏi thân thể.

- Tuyệt đối không sai, chính là quy tắc linh hồn.

Khương Trường Sinh thẩm suy nghĩ, sau phen giao thủ này, hắn đột nhiên cảm thấy Tất Liễu thần tôn cũng không quá khó bắt chẹt.

Có lẽ bắt đầu vẫn rất mạnh, nhưng đánh qua đến bây giờ đã suy yếu sức chiến đấu của Tất Liễu thần tôn. Khương Trường Sinh trở nên càng thêm lớn gan.

Trước đó cảm ngộ luân hồi chi đạo, hắn có một suy nghĩ, hiện tại vừa hay thử một chút.

Tất Liễu thần tôn không có thủ cấp còn đang chiến đấu, không đến hai hơi, tru diệt các Đạo Tâm thần chỉ còn lại.

Khương Trường Sinh đứng dậy, tay trái túm về phía Tất Liễu thần tôn, lần nữa thi triển Chưởng Trung Càn Khôn, cùng lúc đó, tay phải hắn vỗ xuống dưới.

Tất Liễu thần tôn lần nữa cảm nhận được mình đang cấp tốc thu nhỏ, nàng ung dung nhảy ra, nhưng vừa thoát khỏi cỗ lực lượng giam cầm kia, một đầu chưởng ảnh màu đen từ trên trời giáng xuống, trong lĩnh vực hư vô, như một thứ vô hình.

Oanh!

Tất Liễu thần tôn không có đầu bị một chưởng này của Khương Trường Sinh đánh trúng, trong chốc lát, nhục thể của nàng trong nháy mắt dừng lại.

Một chưởng này chính là Địa Tàng Luân Hồi Chưởng mà Địa Tàng đại tôn truyền thụ cho hắn.

- Ngươi...

Toàn thân Tất Liễu thần tôn run rẩy, tốc độ né tránh không lớn bằng lúc trước, nàng đã muốn chạy trốn, nhưng Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa theo đuổi không bỏ, tốc độ của nàng càng ngày càng chậm, căn bản thoát không nổi.

- Thì ra là thế, lực lượng bản nguyên tương quan với linh hồn ngươi.

Âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên, ngữ khí tràn đầy lạnh lẽo, để Tất Liễu thần tôn như lâm vào trong hàn băng vạn cổ.

Quy tắc gần nhất với linh hồn chính là luân hồi chi đạo.

Địa Tàng Luân Hồi Chưởng có thể khu trục quy tắc luân hồi của hồn thể, để hắn không thể luân hồi, bản thân hắn đã ảnh hưởng đến linh hồn, lại thêm chưởng này cương mãnh, vừa hay khắc chế Tất Liễu thần tôn.

Tất Liễu thần tôn mất đi bốn cánh tay chỉ có thể dựa vào lực lượng linh hồn chiến đấu, cho Khương Trường Sinh cơ hội.

Nhưng Khương Trường Sinh đánh ra Địa Tàng Luân Hồi Chưởng cũng không phải đơn giản, còn giấu giếm nhân quả chi đạo. Trục xuất!

- Ngươi làm cái gì với bản tôn?

Tất Liễu thần tôn thất thanh kêu to, nàng lần đầu tiên cảm thấy khủng hoảng, đáng tiếc nàng không có đầu để Khương Trường Sinh thấy không rõ thần sắc của hắn.

- Tất Liễu thần tôn, ngươi quá mạnh, cường đại đến để ta kiêng kị, ngươi là đối thủ mạnh nhất,à ta bình sinh gặp qua, ta chỉ có thể diệt trừ ngươi.

Âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên, hắn đứng ở trước thần tọa tựa như Chí Cao thần sáng tạo hết thảy, tay phải của hắn đi theo nắm chắc, nắm thành quả đấm.

Lực lượng nhân quả khủng bố mà vô hình từ bùng nổ trong cơ thể Khương Trường Sinh, bao phủ tới Tất Liễu thần tôn.

Lĩnh hội Nhân Quả chi đạo nhiều năm, lần đầu tiên vận dụng lực lượng nhân quả chiến đấu!

Đúng lúc này, Tất Liễu thần tôn bỗng nhiên chui vào trường kiếm màu vàng trong tay nàng, biến mất không thấy gì nữa, lực lượng nhân quả quỷ dị kinh dị nhanh chóng ăn mòn trường kiếm màu vàng.