← Quay lại trang sách

Chương 1000 Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục, can thiệp quá khứ (2)

Oanh!

Kiếm khí màu đen đánh trúng thân thể khổng lồ của Cửu âm tà tổ, chấn động đến lưới đen tán loạn, Cửu âm tà tổ lui nhanh.

Hắc khí đang sục sôi tiêu tán, một lần nữa ngưng tụ ra thân thể của Cửu âm tà tổ.

Mặt nàng lộ ra vẻ hoảng sợ, hốt hoảng nhìn về phía hai tay cùng thân thể mình, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Khương Trường Sinh, run giọng hỏi:

- Ngươi làm gì ta?

Có hai cỗ lực lượng vô hình đang chạy ở trong cơ thể nàng, nàng căn bản không có cách xua tan, từ nơi sâu xa, nàng cảm giác mình mất đi cái gì, nàng cũng nói không rõ ràng, nhưng loại cảm giác này để nàng kinh dị, khiến cho nàng lo lắng.

Khương Trường Sinh không có trả lời nàng, mà hư không biến mất. Cửu âm tà tổ lúc này chạy trốn, trước rời xa Côn Luân giới lại nói.

Trở lại trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh ngồi xếp bằng, hắn nghĩ lại lúc trước huy kiếm, dùng Thiên Đạo Trật Tự Kiếm thi triển Địa Tàng Luân Hồi Chưởng để trục xuất, uy thế xác thực tăng trưởng gấp bội, nhưng tiêu hao pháp lực cũng không nhỏ.

Từ nay về sau, nhân quả của Cửu âm tà tổ đã bị chém đứt, ngoại trừ Khương Trường Sinh, không người nhớ kỹ nàng, bao gồm cả chúng sinh dưới tay nàng, không chỉ như thế, Cửu âm tà tổ còn không thể chuyển thế, một khi hồn thể bại lộ, phàm linh đều có thể dùng nhìn bằng mắt thường.

- Thiên Đạo Trật Tự Kiếm thi triển ra thần thông càng nhanh, cũng càng linh hoạt, xem ra có thể một lần nữa thi triển lại ngự kiếm chi đạo.

Khương Trường Sinh yên lặng suy tư, hắn bắt đầu chờ mong sinh tồn ban thưởng tiếp theo.

Một lát sau, một dòng thông báo xuất hiện trước mắt hắn.

[ Tuyên Đạo năm một ngàn một trăm mười ba (1,113), Cửu âm tà tổ trộm pháp bảo của ngươi, giấu giếm ý đồ xấu, ngươi kịp thời ra tay, chặt đứt một trận nhân quả, thu hoạch được sinh tổn ban thưởng, thần thông Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục ]

Khương Trường Sinh lập tức tiếp nhận truyền thừa của Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục.

Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục, chính là một loại thần thông huyễn cảnh, chia làm chín tầng, mỗi một tầng đều sẽ phóng to tham niệm của người bị nhốt, khiến cho người đó trầm luân, theo đệ tầng thứ nhất đến tầng thứ chín, tốc độ của huyển cảnh sẽ tăng nhanh, chín tầng vừa ra, một ý niệm vừa ra, có thể khiến cho người ta trải qua một thế tràn đầy cực lạc, từ đó triệt để luân hãm, đạo tâm sụp đổ.

Nếu dùng thần thông này trong lúc chiến đấu, có thể trong nháy mắt để cho địch nhân phân thần, dù cho trong nháy mắt, cũng đủ để cho Khương Trường Sinh tru diệt kẻ địch vạn lần.

Đối mặt với người cảnh giới thấp, thần thông này đủ để cho đối phương sụp đổ.

Còn không tệ!

Khương Trường Sinh suy nghĩ Đại Đạo Chi Nhãn của mình, nếu lấy Đại Đạo Chi Nhãn thi triển Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục, hiệu quả sẽ ra sao?

Trên một đại điện, Bỉ Ngạn võ tổ đang tĩnh toạ giữa không trung, trước mặt lơ lửng một hư ảnh Thái Cực Song Ngư Đồ, tay phải hắn hơi huy động.

Một thân ảnh nhanh chóng bay vào, quỳ lạy trên điện, đây là một lão già mập lùn.

- Võ Tổ, Tất Liễu thần tôn biến mất, hư hư thực thực gặp phải cường giả bí ẩn tập kích, vô cùng có khả năng đã ngã xuống.

Lão già mập lùn trầm giọng nói, nói xong lời cuối cùng, sắc mặt của hắn hết sức mất tự nhiên.

Bỉ Ngạn võ tổ đáp:

- Ừm, ta đã biết, nàng không có ngã xuống, chẳng qua chạy trốn tới quá khứ hoặc tương lai mà thôi.

Sắc mặt lão già mập lùn đại biến, kinh ngạc nói:

- Nhảy lên thời không, sẽ không bị bản nguyên võ đạo gạt bỏ?

- Tự nhiên sẽ, cho nên vô luận nàng đi chỗ nào, đều sẽ phải gánh chịu thời không cắn trả, trong một đoạn thời gian rất dài đều sẽ không trở về, ít nhất là ngay lập tức, nàng sẽ không uy hiếp đến Thần Võ giới.

Bỉ Ngạn võ tổ bình tĩnh nói, giống như không để Tất Liễu thần tôn vào mắt.

Lão già mập lùn vội vàng hỏi:

- Có thể bức Tất Liễu thần tôn đến như thế, người xuất thủ...

- Không cần điều tra nếu hắn là kẻ địch của Tất Liễu thần tôn, vậy sẽ là đồng minh của chúng ta, quá nhiều mạo phạm sẽ chỉ đẩy hắn di xa, võ đạo cần làm là chuẩn bị đối mặt với đại kiếp Võ đạo sắp đến.

Bỉ Ngạn võ tổ ngắt lời, ngữ khí không thể nghỉ ngờ.

Lão già mập lùn gật đầu, sau đó hành lễ rời khỏi.

Đãi hắn rời khỏi đại điện, Bỉ Ngạn võ tổ nhìn chằm chằm Thái Cực Song Ngư Đồ trước người, nhẹ giọng tự nói:

- Đạo Tổ, Tiên đạo chăng lẽ thật sự là luân hồi?

- Mặc dù thật có luân hồi, võ đạo chưa chắc sẽ ngừng ngừng ở đây, chưa hẳn luân hồi không thể nghịch, ít nhất ta muốn thử một chút.

Thần thông không thể nhận chủ như pháp bảo, càng cần thời gian tu luyện, Khương Trường Sinh bỏ ra mấy chục năm mới hoàn toàn nắm giữ Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục. Sau khi tu luyện xong thần thông, hắn sáng tạo ra một phân thân, chui vào những vết nứt màu đen trong Côn Luân giới.

Phân thân vừa tiến vào vết nứt màu đen đã mất đi liên hệ, Khương Trường Sinh thậm chí không thể dùng nhân quả để suy đoán phân thân phải chăng còn tồn tại.

Hắn không có suy nghĩ nhiều, bắt đầu tu luyện.

Sau đó, hắn phải sớm ngày đột phá tới Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười ba.

Cảnh giới tầng tiếp theo nên đi đến trình độ như thế nào, hắn đã có phán đoán.

Đó chính là để nhân quả bao trùm quá khứ và tương lai.

Hắn muốn lực lượng của hắn có thể can dự quá khứ, tương lai.

Một bên khác.

Trong Lăng Tiêu bảo điện.

Thiên Đế nhanh chóng đứng dậy, tức giận nói:

- Cái gì? Bọn hắn điên rồi sao? Các ngươi không có ngăn cản?

Trên điện, Khương Thiên Mệnh bất đắc dĩ nói:

- Bệ hạ, chúng ta khuyên bọn hắn như thế nào, hai người bọn họ như hình với bóng, đưa mắt Thiên Đình, ngay cả lời của ngài, bọn hắn đều chưa hẳn đã nghe, huống chi chúng ta, huống hồ Thiên Đình không thể làm gì những vết nứt màu đen kia, bọn hắn muốn xung phong đi đầu, giống như trước vậy, có lẽ chúng ta thật có thể thông qua bọn hắn hiểu rõ tình huống trong vết nứt màu đen.

Bạch Tôn đứng ra, chắp tay nói:

- Bệ hạ, ấn ký hồn phách trên Phong Thần bảng của hai người bọn họ cũng không có bị xóa đi, nói cách khác, bọn hắn không có bỏ mình, chẳng qua mất đi liên hệ, huống hồ, cho dù bọn họ chết rồi, cũng có thể lợi dụng Phong Thần bảng tiến hành luân hồi.