← Quay lại trang sách

Chương 1013 Đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười ba (1)

Phía trên bầu trời xuất hiện một vết nứt màu đen to lớn, một thân ảnh to lớn bay ra từ bên trong, người hắn mặc áo bào màu tím, tóc dài rối tung, khuôn mặt lạnh lùng, thụ nhãn trên trán nửa mở, tản ra từng tia từng tia khói đen, toàn thân hắn tản ra khí thế bá đạo duy ngã độc tôn.

Khương Tầm ngước nhìn hắn, vẻ mặt cực kỳ khó coi, đáy mắt khó nén ra vẻ sợ hãi.

- Chớ có hoảng sợ, thi triển thần thông ngươi tu hành trong khoảng thời gian này, dù có chết, nam nhi Khương tộc cũng phải đường đường chính chính chết trận.

Giọng Khương Trường Sinh từ sau lưng truyền đến, Khương Tầm quay đầu nhìn lại, phát hiện thân ảnh tiền bối đã tan biến, khiến cho hắn càng thêm bối rối.

Giờ phút này, Khương Trường Sinh cũng không hề hoàn toàn tan biến, tầm mắt của hắn rất mơ hồ, nhưng có thể miễn cưỡng thấy thân ảnh của Khương Tầm.

Thấy Khương Tầm không dám động thủ, mà trên trời xuất hiện một tia sáng mạnh chói lóa, Khương Trường Sinh đã đoán được tình huống cụ thể.

Hắn lần nữa mở lời:

- Trốn tránh là vô dụng, hắn đã trở thành tâm ma của ngươi, ngươi thật nguyện một mực cẩu thả sống tiếp? Huống hồ, hắn sẽ không bỏ qua ngươi, vì sao không toàn lực ứng phó, đọ sức lấy một chút hi vọng sống?

Khương Tầm nghe được lời tiền bối, hắn thậm chí nghe được ý lo lắng và chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trong giọng nói của tiền bối.

Hắn hít sâu một hơi, nhìn nam tử áo bào tím đang thôi động Đại Đạo Chi Nhãn, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán hắn cũng mở ra.

- Đúng vậy, trốn lại có thể chạy trốn tới đâu, dù có chết, cũng muốn không thẹn sở học đời này.

Khương Tầm tự lẩm bẩm, vận chuyển tâm pháp Kim Đan Đại Đạo, pháp lực sục sôi hiện ra, nhấc lên cuồng phong vờn quanh quanh người.

Tóc đen tung bay, Khương Tầm ngẩng đầu nhìn lại, khắp khuôn mặt là vẻ dứt khoát, hắn nâng tay phải lên, giơ ra ngón trỏ.

Trong thoáng chốc, hắn nghĩ tới lời tiền bối nói khi truyền thụ cho hắn thần thông.

- Một chiêu thần thông này có khả năng làm đòn sát thủ, không đến trước mắt sống chết, không thể sử dụng, càng không thể tấp nập sử dụng, nhất định phải xem như một đòn tất chết.

Hiện tại chính là sinh tử ngay trước mắt.

Khương Tầm rõ ràng mình chênh lệch với đối phương, cho dù hắn dùng hết toàn lực, cũng không có khả năng chiến đấu ngang cơ hay kéo dài thêm một chút thời gian với đối phương.

Chẳng qua lúc trước, hắn vẫn chưa nắm giữ một chiêu này, chỉ thành công qua một lần, uy lực có hạn.

Hắn nghĩ tới tiền bối nhiều lần tán dương hắn có thiên tư bất phàm, tiền bối khen thiên tư của hắn, vậy nói rõ thiên tư của hắn rất xuất chúng.

- Tiền bối, hãy chờ xem, ta tất sẽ không để cho ngài thất vọng.

Ánh mắt Khương Tầm kiên định, pháp lực toàn thân tập trung vào bên trên ngón trỏ tay phải, bên trên cổ nổi gân xanh, ngón trỏ trở nên đỏ bừng, thậm chí bắt đầu nứt ra, máu tươi tràn ra.

Lực lượng bá đạo tàn phá thể phách hắn, thống khổ trước nay chưa có kích thích hắn, nhưng hắn lần này không có có sợ hãi, đạo tâm kiên định.

Nam tử áo bào tím cao cao tại thượng động dung, hắn nheo cặp mắt lại, Đại Đạo Chi Nhãn đang bắn ra lấy cường quang, hắn âm thầm kinh hãi:

- Đây là lực lượng gì? Chẳng lẽ là thần lực Đại Đạo Chi nhãn của hắn.

Hắn lộ ra nụ cười, cười đến tham lam.

Lực lượng như vậy nên thuộc về hắn.

- Thành lực lượng của bản tọa đi.

Nam tử áo bào tím càn rỡ cười to, Đại Đạo Chi Nhãn bắn ra một tia cường quang sáng chói, muốn bao phủ Khương Tầm.

Khương Tâm gầm thét một tiếng:

- Đại Thiên Tru Đạo Chỉ.

Oanh!

Một vệt kim quang theo ngón trỏ tay phải của hắn bắn về phía bầu trời, lay động đất trời.

Khương Trường Sinh thấy hào quang quen thuộc kia, trong lòng có chút kinh ngạc.

Tiểu tử này vậy mà thi triển ra Đại Thiên Tru Đạo Chỉ?

Hắn chẳng qua hi vọng Khương Tầm có thể đem hết toàn lực chiến đấu, căn bản không nghĩ tới tiểu tử này có thể thi triển Đại Thiên Trụ Đạo Chỉ, trong tu hành trước đó, Khương Tầm một mực thất bại, sau này bỏ qua việc tu hành Đại Thiên Trụ Đạo Chỉ.

Chẳng lẽ ngộ tính của tiểu tử này vượt xa thiên tư thân thể?

Khương Trường Sinh mơ hồ nhìn thấy khác một tia ánh sáng dùng tốc độ nhanh hơn buông xuống, ngăn cách kim quang của Đại Càn Tru Đạo Chỉ và cường quang sáng chói của thiên kiêu Khương tộc.

Nhìn đến đây, hắn thở dài một hơi, lo âu trong lòng không còn sót lại chút gì, tầm mắt đi theo chặt đứt, hắn lần nữa lâm vào trạng thái Hỗn Độn, chỉ cảm thấy thân thể đang xoay tròn theo thiên địa.

Bên trong mấy tức, hắn dần dần cảm nhận được ý thức cùng thân thể dung hợp.

Hắn mở choàng mắt, đập vào mi mắt là đếm không hết thiên lôi cuồng bạo, vòng bảo hộ hương hỏa bao phủ Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, phân thân đứng ở bên cạnh.

Trở lại hiện thực rồi.

Quả nhiên, đợi mười lăm năm bên trong huyễn cảnh mà hiện thực cũng mới đi qua mấy tức thời gian.

Khương Trường Sinh đột nhiên chú ý tới phương xa có một thân ảnh đang nhìn chằm chằm hắn, chính là vị lão giả thần bí trước đó hắn phát hiện, vẫn như cũ ngồi tĩnh tọa bên trên toà sen bằng đá, một con mắt của hắn mở to, giống như ác quỷ, sâm nhiên kinh dị.

- Cái tên này…

Khương Trường Sinh nhíu mày, trong lòng của hắn tràn ngập cảnh giác.

Đối phương là tồn tại 52 Thiên Đạo giá trị hương hỏa, tương đương với năm mươi hai tỉ tỉ giá trị hương hỏa, còn cao hơn giá trị hương hỏa mà hắn tích lũy trước khi đột phá.

Khương Trường Sinh cũng không có e ngại, thiên kiếp đang yếu bớt, giá trị hương hỏa còn chưa sử dụng xong, nếu như đối phương làm loạn, hắn cũng có sức tự vệ.

Nương theo thiên kiếp yếu bớt, Thái Ất đạo quả trong cơ thể Khương Trường Sinh bắt đầu rung động, điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí trong Cực Cảnh, hắn đi theo mở ra Đạo Giới, dẫn dắt thiên địa linh khí bên trong đạo giới vào bên trong Thái Ất đạo quả.

- Nghịch thiên độ kiếp ở trước mắt Võ đạo đại kiếp, ngay cả ta đều tính không thấu lai lịch của ngươi, xem ra Đại Thiên thế giới sắp biến đổi lớn.

Tiếng lão giả thần bí truyền đến, ngữ khí đầy xảo trá, mang theo tiếng cười trào phúng, hoàn toàn khác biệt với hình tượng hắn.

Khương Trường Sinh lúc này mở lời:

- Các hạ xem ta độ kiếp, có dụng ý gì?