← Quay lại trang sách

Chương 1015 Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, trở lại chốn cũ (1)

183 thiên đạo giá trị hương hỏa.

Thoải mái.

Thể xác tinh thần Khương Trường Sinh đều vui vẻ, con số đã đi đến trình độ tăng cường mà hắn mong muốn.

Theo cảnh giới càng cao, biên độ giá trị hương hỏa tăng lên gấp bội càng ngày càng nhỏ, nhưng chênh lệch mỗi một cảnh giới lại càng lúc càng lớn, giá trị hương hỏa gấp Thiên Nguyên Cực Võ trăm lần cũng kém xa, không lớn bằng chênh lệch giá trị hương hỏa gấp đôi giữa Khai Quang Thánh Võ, chỉ là một thiên đạo giá trị hương hỏa đó chính là một tỉ tỉ giá trị hương hỏa.

- Ta muốn biết người mạnh nhất bên trong phạm vi đã biết mạnh bao nhiêu?

[ Cần tiêu hao 183 thiên đạo giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? ]

Không.

Khương Trường Sinh càng thêm an tâm, hắn chắc chắn còn không có đi đến chân chính mạnh nhất, dù sao Tiên đạo trước kia khẳng định có tồn tại vượt xa hắn, nhưng Tiên đạo đều bị hủy diệt, nói rõ có lực lượng áp đảo Tiên đạo tồn tại, bất quá có thể vô địch bên trong hoàn cảnh của mình, ít nhất khiến cho hắn càng có cảm giác an toàn.

Hư Không Vô Tận có bao lớn, không người biết được, Cực Cảnh lại có bao nhiêu lớn, không ai hay, có lẽ bên ngoài Cực Cảnh còn có vị diện khác, Khương Trường Sinh sẽ suy nghĩ rất nhiều mục tiêu, để cho mình không thư giãn.

- Cảnh giới ta bây giờ nên tên gì?

Khương Trường Sinh suy nghĩ một vấn đề, Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười hai bị hắn thiết lập là Thái Ất cảnh, thế tầng thứ mười ba thì sao?

Theo Tiên đạo càng ngày càng mạnh không sớm thì muộn có Tu Tiên giả đi đến cảnh giới này, so với việc hắn để tín đồ ban tên, không bằng hắn tự sáng tạo tên cảnh giới.

Đi đến tầng thứ mười ba, mặc dù có thay đổi lớn, nhưng đạo quả vẫn xem như Thái Ất đạo quả, chẳng qua mạnh hơn rất nhiều, còn lâu mới có được huyền diệu như Đại La đạo quả khi nghe đạo tìm hiểu.

Ngoại trừ pháp lực có khả năng tương dung với lực lượng quy tắc, hắn cảm thấy điểm khác biệt lớn nhất là cường độ linh hồn thuế biến, thậm chí có thể nói là cải biến nghiêng trời lệch đất, không còn yếu ớt như trước.

- Võ Đế là thân thể bất diệt, bây giờ linh hồn khó diệt, không bằng liền gọi Tiên Đế?

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn nghĩ tới Khương Tầm nói tới Tiên Đế cảnh, ý nghĩ này vừa ra, cấp tốc được đạo tâm hắn tán đồng.

Bất quá, chênh lệch giữa cảnh giới này và Thái Ất cảnh cũng không có khác nhau về bản chất, không bằng tên đầy đủ là Thái Ất Kim Tiên, danh hào Tiên Đế.

Thái Ất Kim Tiên trước đó cũng có thể phân chia một chút tiểu cảnh giới, dù sao chúng sinh cũng không phải tu hành Đạo Pháp Tự Nhiên Công, bất quá các tiểu cảnh giới có thể giao cho các tín đồ đi sáng tạo, cũng tính lưu lại không gian lấy được công đức.

Khương Trường Sinh nhếch miệng lên, sau đó bắt đầu tiếp nhận truyền thừa về Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu.

Trước đó độ kiếp đoạt được một kiện Thiên Đạo linh bảo là Địa Tiên đạo bia, trợ giúp hắn xây dựng Tiên đạo, Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu như là chí bảo như thế nào?

Trí nhớ khổng lồ tràn vào trong đầu Khương Trường Sinh, dùng cảnh giới của hắn hôm nay rất nhanh đã hấp thu hết cỗ trí nhớ này.

Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, Thiên Đạo linh bảo, hết thảy bảy mươi hai viên, do Thiên Đạo khí sinh ra từ khi Thiên Đạo sơ khai tạo thành, dung nhập bảy mươi hai loại lực lượng quy tắc khác biệt, ẩn chứa uy năng phá diệt quy tắc Thiên Đạo, cho nên được xưng là phá thiên châu.

Khương Trường Sinh mở mắt, lấy ra Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, từng hạt châu màu tím xuất hiện trên lòng bàn tay, xoay tròn có thứ tự, mỗi một viên đều chỉ lớn bằng cái răng.

Hắn bắt đầu luyện hóa cấm chế trong Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, một khi nhận chủ thành công, Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu sẽ lớn nhỏ như ý, thậm chí có khả năng còn lớn hơn cả đất trời.

Mộ Linh Lạc cùng Bạch Kỳ còn đang luyện đan, chẳng qua chú ý của các nàng lực đều ở trên người Khương Trường Sinh.

Các nàng xem vẫn tin lời Khương Trường Sinh nói, nhưng luôn cảm thấy có việc khác.

Đến cùng xảy ra chuyện gì có thể làm cho bản tôn Khương Trường Sinh ra ngoài hai mươi năm?

Từ sau khi Tất Liễu thần tôn bị trục xuất, Huyền Hoàng Đại Thiên Địa khôi phục yên tĩnh, Vũ tộc lần nữa quay đầu trở lại, bắt đầu dây dưa với Thiên Đình, mà Phong Thần đại chiến ở nhân gian Côn Luân giới vẫn còn tiếp tục, trước mắt đã có bảy phương vận triều hiện lên khí thế tranh bá, Thiên Cảnh tự nhiên mạnh nhất, nhưng cũng không có chênh lệch quá xa.

Bên trong Côn Luân giới tranh đấu không ngớt, Huyền Hoàng Đại Thiên Địa cũng giống như thế.

Theo phương thức tu hành khác biệt chảy vào ba ngàn thiên địa, càng ngày càng nhiều kỳ tài ngút trời quật khởi, cũng có người có dã tâm muốn nhân cơ hội sáng lập thế lực, các phương thế gia vọng tộc càng vì tranh đoạt phương pháp tu hành cùng với tài nguyên khởi xướng xâm lược.

Thần Võ giới không có tiến hành ngăn cản việc này, nhưng, một bầu không khí không hiểu đang lan tràn toàn bộ Hư Không Vô Tận.

Thời gian luyện hóa Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu còn muốn dài hơn Khương Trường Sinh dự đoán, hắn bỏ ra trọn vẹn sáu mươi năm.

Giờ phút này, hắn đang nằm tựa ở bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tay phải vuốt vuốt Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu nhanh chóng xoay quanh trong lòng bàn tay của hắn, không ngừng biến hóa quỹ tích, giống như tinh hải tăng tốc vận hành trong vũ trụ.

Bạch Kỳ thò đầu ra theo lan can bên cạnh thần tọa, mắt to nhìn chằm chằm Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, tràn đầy vẻ tò mò.

- Chủ nhân, đây là bảo bối gì, ngài chỉ luyện hóa nó đã tốn nhiều năm như vậy.

Bạch Kỳ cẩn thận từng li từng tí hỏi, nàng cũng có pháp bảo, biết được quá trình luyện hóa nhận chủ, dùng tu vi của chủ nhân lại bỏ ra sáu mươi năm để một món pháp bảo nhận chủ, nàng cực kỳ rung động.

Không phải chí bảo còn mạnh hơn cả Xạ Nhật thần cung, Thiên Địa Bảo Giám, Tam Thanh Thánh Linh, Trảm Tiên Phi Đao đó chứ?

Mỗi một vị tiên thần Thiên Đình đều biết luyện chế pháp bảo, nhưng không ai có thể luyện chế ra pháp bảo mạnh hơn Xạ Nhật thần cung, ít nhất tạm thời không được.

Bạch Kỳ nhìn chằm chằm Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu, trông mà thèm cực kỳ, kém chút chảy nước miếng.