← Quay lại trang sách

Chương 1020 Lục Dục Thiên, lực lượng của đại kiếp (2)

Thiên Đế cười nói:

- Xem ra Đạo Tổ cố ý đến đỡ hắn trở thành một trong Tam Hoàng, như thế cũng tốt, nhân tộc Côn Luân giới cũng nên thống nhất, như thế mới có thể đối mặt Võ đạo đại kiếp, nói chuyện khác một chút đi, gần đây mâu thuẫn giữa Tu Tiên giả và võ giả càng lúc càng lớn, lúc Thiên Đình và Thần Võ giới nói chuyện với nhau cũng đàm phán không thành, tình thế không thích hợp.

Trần Lễ cau mày nói:

- Bệ hạ, ta đang muốn nói việc này, ngài có phát giác hay không, chúng ta càng không dễ khống chế tính cách, rất dễ dàng sẽ tức giận, tiên thần còn như vậy, chớ nói chi nhân gian, nếu như chẳng qua là số ít người thì cũng thôi, loại hiện tượng này lại càng lúc càng rộng, chẳng lẽ sau lưng chuyện này có lực lượng gì đó đang thúc đẩy?

- Trẫm sớm đã phát giác, nhưng loại tình huống này cũng không phải chỉ xuất hiện ở Côn Luân giới, Huyền Hoàng Đại Thiên Địa loạn hơn, thậm chí có vạn cổ cường tộc xảy ra chiến tranh, có lẽ đây cũng là Võ đạo đại kiếp, lực lượng kiếp số vượt xa chúng ta tưởng tượng,

Thiên Đế bình tĩnh nói, hắn chậm rãi đặt chén rượu xuống, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

Trần Lễ cũng lâm vào trong suy tư.

Biết được Võ đạo đại kiếp muốn buông xuống, lại chẳng biết lúc nào buông xuống, loại áp lực này là lớn nhất.

Bọn hắn đều có thể cảm nhận được Côn Luân giới cùng với Huyền Hoàng Đại Thiên Địa như núi lửa sắp bộc phát, đè nén, một khi bùng nổ, mầm tai vạ khó có thể tưởng tượng.

Tuế nguyệt như thoi đưa.

Từ khi đi tìm Tuyên Đạo Thiên Tử, Khương Trường Sinh đã tiến vào trạng thái bế quan, mãi đến khi hắn cảm nhận được trong Cổ Ngọc truyền đến khí tức gợn sóng, hắn mở mắt, lấy ra Cổ Ngọc, đồng thời bấm ngón tay tính thời gian.

Lần này bế quan vậy mà đi qua ba trăm sáu mươi năm, hắn lại cảm giác nhanh hơn mấy bế quan ở quá khứ.

- Xem ra cảnh giới càng cao, độ mẫn cảm về thời gian sẽ càng thấp, chung quy là cấp độ khác biệt.

Trong lòng Khương Trường Sinh nghĩ như vậy, hắn nghe được âm thanh của Mạc Vọng truyền ra từ trong Cổ Ngọc.

- Đạo Tổ, những người thừa kế của các Đại Đạo chúng ta có thể đã bị lực lượng không biết nào đó cảm nhiễm, chúng ta hỏi thăm qua tồn tại bất diệt trong Cực Cảnh, hắn lộ ra Thiên Cơ, nói cho chúng ta, đại kiếp đã buông xuống.

Ngữ khí Mạc Vọng hết sức ngưng trọng, Bạch Kỳ vừa lúc không ở trong điện, bằng không sẽ đến gần nghe ngóng.

Khương Trường Sinh hỏi:

- Tồn tại bất diệt là ai?

- Hắn tên Thiên Cơ huyền lão, sống rất lâu trong Cực Cảnh, là tồn tại cường đại có xuất hiện trước khi Võ đạo sinh ra, bất tử bất diệt, có thể nhìn trộm Thiên Cơ, hắn không có lập trường, chỉ cần có thể tìm tới hắn, đánh đổi khá nhiều thì sẽ đạt được Thiên Cơ.

Mạc Vọng giới thiệu, trong giọng nói tràn ngập kính trọng.

Thì ra là hắn.

Năm mươi hai thiên đạo giá trị hương hỏa, xác thực có khả năng không có lập trường, bởi vì hắn đủ mạnh, hắn không cần người khác, chỉ có người khác sẽ cầu hắn.

Khương Trường Sinh mở miệng hỏi:

- Thiên Cơ huyền lão là tồn tại cường đại nhất trong Cực Cảnh sao? So với Thiên của Thần Võ giới thì như thế nào?

Mạc Vọng trả lời:

- Thiên Cơ huyền lão mạnh bao nhiêu, không người nào biết được, đến mức Thiên của Thần Võ giới thì càng thần bí, Thiên tựa hồ ngăn cách với ba ngàn thiên địa, gần như không nhúng tay chuyện của Thần Võ giới, cũng không người biết được bọn hắn ở đâu.

Đối với Thiên của Thần Võ giới, hắn đã từng tò mò, kiêng kị qua, đáng tiếc, hắn chưa từng thấy qua Thiên.

Khương Trường Sinh nghe xong, càng thêm tò mò về những Thiên của Thần Võ giới, những tồn tại này đến cùng ở đâu, Thiên cường đại nhất lại mạnh bao nhiêu?

Hắn đột nhiên suy nghĩ đến huyễn cảnh trong tương lai trước đó nghe thấy, Thượng Cổ Thiên Đình phi thăng rời khỏi ba ngàn thiên địa, chẳng lẽ còn có một phương thiên địa bát ngát khác?

Thế không phải là, nếu như Thần Võ giới có thể phi thăng, Thần Võ giới sẽ không cần lo lắng Võ đạo đại kiếp.

- Đạo Tổ, đại kiếp quỷ dị, ngươi có quên cái gì hay không?

Mạc Vọng nói sang chuyện khác, ngữ khí tràn ngập sầu lo.

Khương Trường Sinh nói:

- Xác thực có, chẳng lẽ không chỉ một người là ta có?

- Không sai, người thừa kế của các Đại Đạo chúng ta đều cảm giác quên cái gì, nói cách khác, tồn tại một cỗ lực lượng chúng ta khó có thể tưởng tượng, cỗ lực lượng này đã bắt đầu xâm nhiễm chúng ta, chúng ta gặp một lần đi, cùng nhau thương lượng sách lược ứng đối Võ đạo đại kiếp.

Mạc Vọng trầm giọng nói, chuyện này đã làm khó bọn hắn mấy trăm năm, bọn hắn càng ngày càng lo lắng, thế là quyết định lần nữa tụ tập. Khương Trường Sinh suy nghĩ một lát liền đáp ứng.

Mạc Vọng cũng không có nhiều lời, rất nhanh cắt đứt liên hệ.

Khương Trường Sinh đương nhiên sẽ không tự mình tiến đến, mà sáng tạo ra một tôn phân thân, do phân thân mang theo Cổ Ngọc tiến đến.

Sau khi phân thân rời khỏi, Khương Trường Sinh cũng không có lập tức tu luyện, mà ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa suy tư.

Hắn suy tư không phải chuyện Mạc Vọng nói quên, dù sao chuyện này là hắn làm, hắn suy tư chính là một cỗ lực lượng không biết mà quỷ dị khác, cỗ lực lượng này đã bao trùm Côn Luân giới.

- Để chúng sinh xao động, ngay cả đạo tâm của ta đều không thể bảo trì tuyệt đối bình tĩnh, cuối cùng là lực lượng như thế nào?

Khương Trường Sinh nhíu mày suy nghĩ, hắn phát hiện mình đánh giá thấp Võ đạo đại kiếp.

Có lẽ âm Dương Chi Thần chẳng qua là một khâu của Võ đạo đại kiếp, cũng không phải là chủ đạo của Võ đạo đại kiếp.

Hắn bắt đầu diễn toán người mạnh nhất trong phạm vi đã biết.

Một trăm tám mươi lăm (185) thiên đạo giá trị hương hỏa, chính là hắn, những năm qua tăng thêm hai thiên đạo giá trị hương hỏa.

Cường giả thứ trong phạm vi đã biết là năm mươi hai (52) thiên đạo giá trị hương hỏa, đoán chừng chính là Thiên Cơ huyền lão.

Giá trị hương hỏa của cường giả thứ ba lại là ba mươi lăm (35) thiên đạo giá trị hương hỏa.

Hắn tính toán một thoáng giá trị hương hỏa của Bỉ Ngạn võ tổ, cũng không có tăng lên, còn về âm Dương Chỉ Thần thì không tính tới được. Điều này nói rõ lại có cường giả mới trở về!