Chương 1037 Thương Thủy Thiên, Tiêu Hòa nương nương (1)
Trong hư không, Thiên Địa Tiếu tĩnh toạ chờ đợi, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Côn Luân giới phương xa, theo góc độ của hắn nhìn lại, ở vào trong bóng tối, Côn Luân giới lại rất sáng chói, Thiên Hà vờn quanh, tản ra hào quang an lành.
- Vì sao Đạo Tổ còn chưa tới, là không có ở đây, hay là đang chờ ta biểu hiện?
Thiên Địa Tiếu âm thầm hoang mang, nói ra, giao tình giữ hắn và Đạo Tổ không tính sâu, bất quá vừa nghĩ tới thiên tư đáng sợ của Đạo Tổ cùng với thái độ của âm Dương Chi Thần, tâm trí hắn mong chờ.
Nhất định phải quấn chặt cường giả bực này.
Ngay trong lúc Thiên Địa Tiểu miên man bất định, hắn thấy hoa mắt, lần nữa mở mắt ra đã phát hiện mình đi vào trong Cực Cảnh, trước mặt là thân ảnh của Đạo Tổ.
Hắn trừng to mắt, đột nhiên lui lại, trong lòng đầy kinh hãi.
Làm sao có thể.
Đối phương vậy mà trong nháy mắt dẫn hắn đi vào Cực Cảnh, mà lại hắn còn không có chút lực lượng nào chống đỡ.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ giữa bọn hắn có chênh lệch cực lớn.
Thiên Địa Tiếu đã đối mặt với Thiên của Thần Võ giới, dù cho Thiên cũng không thể mang đến cho hắn cảm giác áp bách như thế.
Đạo Tổ.
Thiên Địa Tiếu nỗ lực bình phục tâm tình, càng phát giác Đạo Tổ mới thật sự là đại kiếp của Võ đạo.
Hắn chắp tay hành lễ, nói:
- Đạo Tổ, rất lâu không thấy, lần này đến đây, là muốn nói cho ngài một tình báo.
Tư thái của hắn bày ra rất thấp, thậm chí đang dùng kính ngữ.
Cái này khiến Khương Trường Sinh có chút kinh ngạc, vì sao tên này đổi tính, chẳng lẽ biết được hắn trấn áp Bỉ Ngạn võ tổ?
Khương Trường Sinh thấy được nhân quả của Thiên Cơ huyền lão từ trên người hắn, điều này nói rõ hai gười có nhận biết nhau, còn về quan hệ sâu cạn, hắn còn tạm thời nhìn không thấu.
Không đợi Khương Trường Sinh hỏi thăm, Thiên Địa Tiếu mở miệng nói:
- Võ Tổ thỉnh Thiên trở về, vị trở về kia hẳn là Thương Thủy Thiên, người này từng là võ đạo đệ nhất nhân của năm trăm vạn năm trước, cũng là sư tôn của Bỉ Ngạn võ tổ, trước mắt chỉ có thể xác định hắn sẽ trở về, đến mức phải chăng còn có Thiên khác hay không, ta cũng không biết.
Thương Thủy Thiên?
Khương Trường Sinh gặp qua người này trong trí nhớ Bỉ Ngạn võ tổ, xác thực bất phàm, có được bá khí mà Bỉ Ngạn võ tổ không có, giống như không có để chúng sinh ở trong mắt, bễ nghễ hết thảy tồn tại. Thông qua trí nhớ của Bỉ Ngạn võ tổ, Khương Trường Sinh đã biết được Thiên của Thần Võ giới sẽ trở về, chẳng qua là không ngờ Thiên Địa Tiếu sẽ đến đây báo cho việc này.
Tên này muốn làm cái gì?
Cảm nhận của Khương Trường Sinh về Thiên Địa Tiếu một mực rất kém, cảm thấy Thiên Địa Tiếu ưa thích ở sau lưng giở trò mưu tính tính toán người, tự nhiên muốn đề phòng.
- Vì sao muốn nói cho ta việc này? âm Dương Chi Thần muốn ta và võ đạo đánh nhau?
Khương Trường Sinh mở miệng hỏi, ánh mắt của hắn bị ánh sáng chói lóa che đậy, khiến cho Thiên Địa Tiếu nhìn không thấu.
Thấy không rõ biểu lộ, Thiên Địa Tiếu tự nhiên sợ hãi đối phương xúc động, vội vàng nói:
- Tự nhiên không phải, ta muốn phụ tá ngài, trong mắt của ta, Tiên đạo chắc chắn thay thế Võ đạo, ta chẳng qua thuận thế mà làm, đến mức âm Dương Chi Thần, hắn cũng muốn giao hảo với ngài.
- Ừm? âm Dương Chi Thần không phải Đại Kiếp Tà Số, chuẩn bị hủy diệt chúng sinh sao?
- Không, thật ra hắn không phải, hắn chẳng qua là thần linh ứng kiếp mà sinh ra, Võ đạo đại kiếp chân chính thật ra chính là ngài.
Thiên Địa Tiếu chắc chắn nói, nói đến chỗ này, trên mặt hắn lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
- Đạo Tổ, trên thực tế, ngài không đến vạn tuổi đúng không, vạn năm đã có được lực lượng áp đảo Thần Võ giới, ngài mới là võ đạo đại kiếp.
Hắn càng nói càng xúc động, Khương Trường Sinh nghe được nhíu mày.
Trong lòng Khương Trường Sinh sinh ra một tia sát ý, nếu như Thiên Địa Tiếu cố ý tuyên truyền lời ấy, thậm chí truyền đến trong hư không, đó cũng không phải chuyện tốt.
Hắn hiện tại còn không rõ ràng lắm võ đạo trong hư không mạnh bao nhiêu, không muốn trở thành mục tiêu bị công kích.
Tựa hồ cảm nhận được sát ý của Khương Trường Sinh, nụ cười trên mặt Thiên Địa Tiếu ngưng kết, khoát tay giải thích nói:
- Ngài quá lo lắng, ta cũng không phải tính toán ngài, nói đúng ra là trái ngược lại, ta muốn phụ tá ngài, liên quan tới thân phận của ngài, ta cũng sẽ không truyền ra ngoài, đối với võ đạo mà nói, ngài là đại kiếp, nhưng đối với Thiên Đạo mới sau thời gian Võ đạo mà nói, ngươi chính là Thiên đạo Thuỷ Tổ, giống như là Thuỷ Tổ võ đạo ngày xưa.
- Trước võ đạo, Cổ thuật đã từng đối mặt qua một vị dị số mà bọn hắn làm sao cũng không tiêu diệt được, đó chính là Võ đạo Thuỷ Tổ, thừa dịp Cổ thuật đối mặt đại kiếp, Võ đạo Thuỷ Tổ ứng kiếp mà ra, quét ngang Hư Không Vô Tận, tru diệt vô số cường địch, đánh tan Cổ Thuật, thành lập Võ đạo, đây cũng là Thiên Đạo luân hồi, chỉ là ta không rõ ràng trong đại kiếp trước kia có tồn tại giống như âm Dương Chi Thần như vậy hay không.
Nhắc đến âm Dương Chi Thần, Thiên Địa Tiếu nhíu mày.
Hắn vẫn như cũ không rõ ràng âm Dương Chi Thần đang suy nghĩ cái gì, nhưng âm Dương Chi Thần luôn luôn bá đạo mong muốn nịnh bợ Đạo Tổ, cái này khiến cho hắn xem nhẹ âm Dương Chi Thần.
Mặc kệ như thế nào, giao hảo cùng Đạo Tổ, là lựa chọn duy nhất trước mắt của hắn.
Khương Trường Sinh hỏi:
- Ngươi có thể từng đi qua Thông U Chi Hải?
Thiên Địa Tiếu lắc đầu nói:
- Thông U Chi Hải có chín đại thủ vệ trấn thủ, trong đó một vị còn là Thiên của Thần Võ giới, dị số chúng ta sao dám tới gần, cũng may bọn hắn không thể rời khỏi Thông U Chi Hải, chỉ có thể vĩnh thế chờ đợi.
Khương Trường Sinh lâm vào trong suy tư, không lên tiếng nữa.
Thiên Địa Tiếu thì bắt đầu thấp thỏm không yên, vừa rồi Đạo Tổ sinh ra sát ý trong nháy mắt lại khiến cho hắn có loại cảm giác sắp biến thành tro bụi, dù cho đối mặt với âm Dương Chi Thần, hắn cũng không có hoảng sợ qua như thế.
Đạo Tổ mạnh hơn âm Dương Chi Thần.
Thậm chí mạnh mẽ hơn Bỉ Ngạn võ tổ.
Mạnh mẽ như thế, lại lựa chọn ẩn núp ở trong Côn Luân giới, điều này nói rõ Đạo Tổ mong muốn còn lớn hơn so với hắn dự đoán.
Chẳng lẽ là Thông U Chi Hải?
Thiên Địa Tiếu nói theo:
- Ta nguyện trợ giúp ngài phụ tá Thiên Đình cường đại lên, giúp ngài truyền đạo, thậm chí có thể giúp ngài đảo loạn thế cục, để Thần Võ giới không thể chú ý ngài.