Chương 1043 Thôn phệ pháp lực (1)
Được Vị Lai phật tổ đồng ý, Thái Thượng Thiên trực tiếp bay vào trong một đóa Bồ Đề hoa, biến mất không thấy gì nữa.
Một màn này để rất nhiều Tu Tiên giả trên trời, ở bờ biển nghị luận ầm ĩ.
- Thái Thượng Thiên là đang tìm kiếm loại lực lượng Đại Đạo thứ bốn mươi chín?
- Quả thật không tầm thường, trách không được giáo chủ Đạo môn nói hắn có tư thái Thánh Nhân.
- Hừ, cái gì khó lường, nếu ngươi ta có thể tiếp nhận truyền thừa của thất mạch Đạo môn, lại là đồ đệ được giáo chủ thu, há có thể kém hắn?
- Phúc duyên trong Thiên Đạo vốn là tồn tại khách quan, luôn có số mệnh an bài.
- Xem ra, quyết chiến giữa hắn và Thái Tử Long Cung đã không còn xa, vị Thái Tử kia cũng không đơn giản, dùng cảnh giới Thái Ất đốn ngộ Đấu Chiến chi đạo, quét ngang cùng cảnh giới, hai người này thật chói mắt.
Nghe bốn phương tám hướng truyền đến tiếng nghị luận, Khương Trường Sinh có lý giải càng sâu về Tiên đạo.
Tại thời kì võ đạo, lĩnh hội lực lượng quy tắc, có thể được xưng thần lực, thần lực đó là tồn tại vô cùng hiếm thấy, mà ở trong đây, lĩnh hội lực lượng Đại Đạo ngược lại là chuyện nhìn lắm thành quen, ít nhất Cầu Đạo giả nơi này đều biết có chuyện như thế.
Cổ Tiên đạo và thần thoại hắn kiếp trước biết cũng có sự bất đồng rất lớn, Long Cung, Địa Phủ không còn là thế lực mặc người khi nhục, mà là quái vật khổng lồ ngay cả Đạo môn đều không dám tùy tiện bắt chẹt.
Đạo môn tuy mạnh nhất, lại cũng không có mạnh đến mức độ không chút kiêng kỵ, Thiên Đình mặc dù lệ thuộc Đạo môn, nhưng Thiên Đình cũng có lực lượng của mình, ít nhất Thiên Đình cũng không phải hoàn toàn nghe lệnh của Đạo môn.
Còn có giáo phái dưới nhân gian, cũng có tiên thần mạnh đến mức độ có thể quát tháo phong vân trong Đại Thiên thế giới.
Sau khi Thái Thượng Thiên tan biến, hết thảy khôi phục lại bình tĩnh.
Khương Trường Sinh tập trung ý chí lần nữa bắt đầu cảm ngộ thế giới trong Bồ Đề hoa.
Cũng là cúi người xem chúng sinh, trong Bồ Đề Phật Hải, có thể mang đến cho Khương Trường Sinh càng nhiều cảm ngộ, loại cảm ngộ về đạo này không nói rõ, không hiểu rõ, nhưng xác thực làm hắn lý giải rõ ràng rất nhiều quy tắc hơn, cũng càng nhiều mong đợi về việc tu hành của mình.
Trong đoạn thời gian tiếp theo, không tiếp tục xuất hiện Thái Thượng Thiên thứ hai.
Nơi này là Tây Thiên, không có bối cảnh lớn, ai dám ở đây làm loạn?
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Thân ảnh xung quanh Bồ Đề Phật Hải càng ngày càng nhiều, thậm chí có không ít Phật, Bồ Tát đến.
Thiếu Hạo xa xa nhìn Khương Trường Sinh, chau mày, không biết đang suy nghĩ gì.
Đế Khốc nhịn không được hỏi:
- Gia gia, người kia đến cùng là thân phận như thế nào, lại để người coi trọng như vậy.
Theo đạo tràng đến Bồ Đề Phật Hải, ánh mắt Thiếu Hạo cuối cùng sẽ rơi vào trên người Khương Trường Sinh.
- Hắn, một người không ở trong số mệnh.
Thiếu Hạo ý vị thâm trường nói, Đế Khốc nghe được càng thêm hoang mang...
- Hô…
Khương Trường Sinh thở dài ra một hơi, sau đó chậm rãi mở mắt, mặc dù dùng tu vi Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười ba lại có chút choáng đầu.
Bồ Đề Phật Hải mặc dù cơ duyên hùng hậu, lại cũng chỉ là có được xem không được, sờ không được, hắn còn như vậy, người tu vi thấp thì chỉ sợ chẳng mấy chốc sẽ bị bức lui.
- Đã như vậy, vậy thì đi thôi.
Giọng nói của Tiêu Hòa nương nương truyền đến, Khương Trường Sinh quay đầu nhìn lại, hai vị tiên tử đã sớm tỉnh lại, đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm hắn.
Khương Trường Sinh gật đầu, hắn cũng cần phải trở về.
Mặc dù biết được hiện thực chỉ mới qua mấy hơi thời gian, nhưng quá lâu không có nhìn thấy người để ý, hắn vẫn sẽ có chút bất an.
Tiêu Hòa nương nương tụ tập biển mây, theo gió mà đi.
Trên đường rời khỏi, hai người cũng yên lặng.
Giờ khắc này, Khương Trường Sinh không có có tâm tư đến hỏi sự tình khác, ngược lại lo lắng Tiêu Hòa nương nương sẽ trải qua trắc trở như thế nào trong đoạn thời gian thật dài về sau, nàng lại có thể sống bao lâu?
Tiêu Hòa nương nương cũng không quan tâm.
Không có bay bao xa, Khương Trường Sinh đã cảm nhận được bầu trời bắt xoay tròn, hắn biết mình sắp rời khỏi, lập tức bảo Tiêu Hòa nương nương dừng lại.
Tiêu Hòa nương nương rõ ràng ý thức được cái gì, mở miệng nói:
- Lần này từ biệt, chúc Quân mạnh khỏe.
Khương Trường Sinh muốn nói lại thôi, muốn thay đổi vận mệnh của Tiêu Hòa nương nương, nhưng Tiêu Hòa nương nương rõ ràng đã đoán được lai lịch của hắn, hắn không cần cử động khác, hắn cũng không có năng lực kia.
- Đạo hữu thật thấy rõ cổ kim sao?
Tiêu Hòa nương nương đột nhiên hỏi.
Như thế để Khương Trường Sinh không thể trả lời.
Đúng vậy.
Hắn một mực đang suy đoán, hắn căn bản không rõ ràng cổ kim, thậm chí không rõ ràng nơi này đến cùng có phải viễn cổ hay không.
Hắn chỉ dựa theo logic cơ sở Tiên đạo hủy diệt đi suy đoán.
Nếu dứt bỏ điểm này, vận mệnh của Tiêu Hòa nương nương chưa hẳn bị thảm như vậy.
Khương Trường Sinh lắc đầu bật cười:
- Đa tạ đạo hữu điểm tỉnh.
Tiêu Hòa nương nương cười nói:
- Không sao đâu, đạo hữu lo lắng ngược lại làm ta vui vẻ, mặc dù vạn cổ thay đổi, thương hải tang điền, ta sẽ tận lực gặp lại đạo hữu, cho đến phần cuối Đại Đạo, cùng luận về Đại Đạo.
Khương Trường Sinh cũng triệt để an tâm, lúc này chắp tay, một mình bay về phía trước, ánh mắt của hắn dần trở nên mơ hồ, cảm giác trời đất quay cuồng làm hắn nhắm hai mắt lại.
Rất nhanh, ý thức của hắn trở về thân thể, hắn mở mắt, bấm ngón tay tính toán, thời gian không có trôi qua quá lâu, lần này nghe đạo không có có ảnh hưởng đến hiện thực.
- Tiên đạo còn mạnh mẽ hơn cả ta tưởng tượng, thu hoạch lần này cũng rất lớn.
Khương Trường Sinh nhếch miệng, Vị Lai phật tổ giảng Phật Đạo, khiến cho hắn có thể bắt đầu vận dụng khí vận, tước đoạt khí vận, mà lĩnh hội tại Bồ Đề Phật Hải khiến cho hắn lý giải về thiên địa càng sâu, có trợ giúp sáng lập Thiên địa mới, cũng có thể trợ giúp hắn kiến thiết Đạo Giới tốt hơn.