Chương 1048 Sáng lập Thiên Giới, hẳn phải chết không nghi ngờ (2)
Trong hư không, Khương Trường Sinh cúi nhìn xem thiên địa đang được thai nghén ra giữa ánh sáng trắng cuồn cuộn, đại địa đang kéo dài, sông núi đang bốc lên, biển mây ngưng tụ mà hiện, hóa thành mưa sa, vung vãi khắp thiên địa, hình thành biển hồ.
Đột nhiên.
Khương Trường Sinh cảm nhận được một đạo khí tức đang dùng tốc độ vượt qua Khai Quang Thánh Võ vọt tới, nhảy vọt từng mảnh từng mảnh không gian.
Rất nhanh, một thân ảnh trống rỗng xuất hiện ở trong hư không.
Đây là một nữ tử người mặc váy xanh, chân trần lơ lửng trên không trung, trên y phục tràn đầy sao trời bảo thạch, khuôn mặt đẹp đẽ, đôi mắt tuyệt mỹ, trên trán tuyết trắng mang theo một dây cỏ, phía trước buộc một khối hồng bảo thạch, thần bí mà xinh đẹp.
Khương Trường Sinh lập tức diễn toán giá trị hương hỏa của đối phương.
"Cần tiêu hao 55 thiên đạo giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không"
Không.
Cảnh giới Lục Dục Thiên.
Xem ra là một trong cường giả mà Thương Thủy Thiên mang tới.
Khương Trường Sinh thường cách một đoạn thời gian sẽ diễn hóa người mạnh nhất trong phạm vi đã biết, Thương Thủy Thiên trở về liền bị hắn phát hiện, lúc trước hắn tính toán phát hiện hết thảy có mười sáu tồn tại vượt qua mười thiên đạo giá trị hương hỏa, mạnh nhất càng đi đến một trăm mười tám (118) thiên đạo giá trị hương hỏa.
Hắn trước tiên đã đoán được là Thương Thủy Thiên, dù sao Thiên Địa Tiếu từng nói qua này người sẽ đến.
Đáng nhắc tới chính là, đám người Thương Thủy Thiên đến cũng không có hành động, Thần Võ giới cũng không có nhằm vào Tiên đạo, phía dưới sự yên lặng giống như đang sắp dâng trào kinh đào hải lãng.
- Tiên đạo Đạo Tổ?
Nữ tử váy xanh mở miệng hỏi, ngữ khí đạm mạc.
Khương Trường Sinh hỏi ngược lại:
- Đạo hữu là ai?
Nữ tử váy xanh trả lời:
- Ngươi có thể gọi ta là Thanh Lam Thiên.
Quả nhiên là Thiên của Thần Võ giới.
Trước mắt đến xem, người Thần Võ giới phàm là đi đến cảnh giới Lục Dục Thiên đều sẽ đạt được xưng là Thiên.
- Đạo Tổ thật sự là thủ đoạn cao cường, không ngờ lại có thể điều khiển sử dụng lực lượng quy tắc, diễn hóa thiên địa.
Thanh Lam Thiên lần nữa mở miệng nói, ngữ khí lần này mang theo một tia kinh ngạc tán thán.
Khương Trường Sinh nói:
- Đạo hữu quá khen, đây là Thiên Giới, tồn tại có thể tương dung vạn đạo, nếu đạo hữu cảm thấy hứng thú, có thể để cho thủ hạ của ngươi đi vào Thiên Giới tu hành.
Nghe vậy, Thanh Lam Thiên híp mắt, nói:
- Có đúng không, kia thì quá tốt.
Hai người nói xong lâm vào trong yên lặng.
Thấy đối phương không chịu đi, Khương Trường Sinh đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Khí vận sáng tạo giới còn đang tiếp tục, ánh mắt Thanh Lam Thiên từ Thiên Giới chuyển dời đến trên người Khương Trường Sinh, nàng âm thầm chấn kinh, nàng không ngờ lại nhìn không thấu khí tức của đối phương, càng không thấy rõ hình dáng của đối phương.
Dù cho ở trong hư không, nàng cũng không có gặp được tồn tại thần bí như vậy.
Nàng suy nghĩ đến những chuyện sau khi trở về nghe nói, lại thêm cảm thụ Đạo Tổ giờ phút này cho nàng.
Cảnh giới Thiên.
Đạo Tổ tuyệt đối bước vào cảnh giới Lục Dục Thiên, trách không được Thần Võ giới không thể ngăn cản Tiên đạo quật khởi.
Ánh mắt Thanh Lam Thiên sinh ra gợn sóng, trong lòng đã dâng lên sát ý.
Khương Trường Sinh nhếch miệng, chờ mong đối phương ra tay. Nhưng Thanh Lam Thiên từ đầu đến cuối không có ra tay, nàng thốt ra một lời liền rời khỏi:
- Đạo Tổ, ý nghĩ vạn đạo chi giới rất không tệ, hi vọng ngươi có thể thành công.
Cứ như vậy rời khỏi?
Trong lòng Khương Trường Sinh tiếc nuối, lực chú ý thả vào trong Thiên giới.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Qua đi tới ba ngày, Thiên Giới cuối cùng triệt để diễn hóa thành công, quy tắc thiên địa vững chắc, Khương Trường Sinh nối liền Vạn Giới môn với khí vận, nhân quả của Thiên Giới, trợ Vạn Giới môn đả thông không gian Thiên Giới.
Sau đó có thể giao cho Thiên Đình tự mình đi kiến thiết.
Khương Trường Sinh mang theo Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa tan biến trong hư không, Thiên Đế trước đó trước chờ đợi ở trước Vạn Giới môn được truyền âm, lập tức mang theo thiên binh thiên tướng mênh mông xông vào Vạn Giới môn, đi tới mảnh thiên địa hoàn toàn mới nơi này.
Thần Võ giới, dưới tinh không, một tòa võ đài mênh mông bát ngát.
Thương Thủy Thiên ngồi tĩnh tọa ở giữa không trung, một hồi tiếng bước chân truyền đến, hắn không có mở mắt, chậm rãi mở miệng hỏi:
- Tìm tới hắn chưa?
Người đến chính là Thanh Lam Thiên.
Thanh Lam Thiên lắc đầu, nói:
- âm Dương Chi Thần giấu ở không gian chúng ta không thể nhìn trộm, diễn toán không ra, tiếp theo chỉ có thể nghĩ biện pháp tìm kiếm gia hỏa gọi là Thiên Địa Tiếu kia.
Thương Thủy Thiên không có lên tiếng, xem như ngầm đồng ý.
- Ta nhìn thấy Đạo Tổ, hắn đã bước vào Lục Dục Thiên, còn sáng tạo ra một phương đại thiên địa hoàn chỉnh, nếu như chúng ta chưa trở về, không ai trong Hư Không Vô Tận là đối thủ của hắn.
Thanh Lam Thiên nói khẽ, đôi mi thanh tú nhíu chặt.
Thương Thủy Thiên mở mắt ra, trong mắt tràn đầy ý lạnh, nói:
- Chưa diệt trừ dị số này, hậu hoạn vô tận, ngươi xác định hắn là Lục Dục Thiên, so với ngươi thì như thế nào?
Thanh Lam Thiên trầm ngâm nói:
- Nhìn không thấu, chắc mạnh hơn ta, thậm chí có khả năng đến gần Thượng Phúc Thiên.
- Không có khả năng, hắn chưa từng vượt qua Thông U Chi Hải, như thế nào chứng được Thượng Phúc Thiên?
- Cho nên là đến gần.
Nghe vậy, trong mắt Thương Thủy Thiên đã giấu không được sát cơ.
Thanh Lam Thiên nhìn như đạm mạc, trong lòng cũng rất bất an, dị số mạnh mẽ như thế tại dưới mí mắt Võ đạo, nàng há có thể an tâm?
Thương Thủy Thiên khẽ nói:
- Xem ra Bỉ Ngạn mất tích không có quan hệ gì với âm Dương chi thần, đã như vậy, đợi ta nắm giữ khí vận của Võ đạo, sẽ lấy Đạo Tổ khai đao, dùng chuyện này chấn nhiếp Tà Ma.
Thanh Lam Thiên hỏi:
- Đạo Tổ có thể có quan hệ với âm Dương chi thần hay không? Thực sự không được, ta mang theo những người khác cùng nhau đi diệt trừ hắn.
Thương Thủy Thiên lắc đầu nói:
- Các ngươi chớ có lỗ mãng, nếu Đạo Tổ thật dễ dàng đối phó, há có thể trưởng thành đến như hiện tại, nhiệm vụ của các ngươi là tiếp tục truy xét âm Dương chi thần cùng Thiên Địa Tiếu, đến mức Đạo Tổ, chờ đợi ta trấn áp toàn bộ Võ đạo, ngày đó sẽ không quá xa.
- Hắn, phải chết không nghỉ ngờ.