Chương 1049 Thiên Giới chi tranh, lực lượng vô định (1)
Từ sau khi Thiên Giới được sáng lập, Thiên Đình nương theo Vạn Giới môn trước tiên vào ở, sáng lập cửu trọng thiên, đồng thời để Thiên Cảnh mang đến bộ phận bách tính Côn Luân giới, về sau, Thiên Đình cho phép các thế lực khắp nơi trước đó đã nói chuyện xong tiến vào Thiên Giới, trong lúc nhất thời, danh tiếng của Thiên Giới lần nữa truyền khắp ba ngàn thiên địa.
Khương Trường Sinh không có nhìn chằm chằm Thiên Giới, sau khi sáng tạo giới xong, hắn liền trở lại Tử Tiêu cung, bắt đầu bế quan tu luyện, bất quá hắn vẫn lưu lại một tâm nhãn, phái ra một phân thân, tiềm phục ở một góc nào đó của Thiên Giới, để phòng trong lúc mình bế quan thì Thiên Giới sẽ gặp phải đả kích không thể ngăn cản.
Năm tháng dằng dặc, Thiên Giới được các thế lực khắp nơi chung tay giúp đỡ phát triển cực nhanh, các phương Đại Đạo cũng lấy ra phương pháp tu hành của mình, lan truyền ở trong Thiên giới.
Một ngày này.
Thiên Đình, trước Vạn Giới môn, hai Thiên Tướng người mặc giáp bạc bay tới, chính là Khương Nghĩa cùng Khương Thiên Mệnh.
Khương Nghĩa đã trưởng thành, dáng người thẳng tắp, phong thần tuấn dật, đi qua trăm năm tu hành, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán đã được giấu đi, chỉ để lại một đầu tế văn màu đen, hắn cùng Khương Thiên Mệnh sóng vai mà đi, như hai huynh đệ thân thiết.
Các thiên binh thiên tướng chờ đợi ở trước Vạn Giới môn lập tức hành lễ, Khương Nghĩa chính là tiểu Thái Tử của Thiên Đình, mà Khương Thiên Mệnh thì là đại tướng quân Tam Thập Lục Thiên Cương, thiên binh thấy nhất định phải hành lễ.
- Thiên Giới còn đang trong quá trình kiến thiết, sớm như vậy đi, không phải trì hoãn tu hành sao?
Khương Nghĩa vẫn như cũ có chút không tình nguyện nói, hắn đang luyện công, bị Khương Thiên Mệnh cưỡng ép lôi ra, hắn cũng không hứng thú lắm đối với Thiên giới.
Khương Thiên Mệnh cười nói:
- Thiên Giới không có hài hòa như trong truyền thuyết, thế lực khắp nơi đã bắt đầu tranh đấu gay gắt, ngươi không phải vẫn muốn thi triển thiên phú của mình à, cái này là cơ hội, có thể để ngươi nhanh chóng mạnh lên.
Nghe vậy, Khương Nghĩa nheo mắt lại, ánh mắt lóe lên tà quang.
Thiên phú hấp thu pháp lực của người khác cũng không phải mất linh, tương phản, hắn rất dễ dàng chưởng khống, căn bản sẽ không mất khống chế, chỉ là bởi vì khi còn bé đã trải qua chuyện kia, hắn một mực khắc chế, trước đó ở trong địa ngục, hắn thỏa thích thi triển, loại cảm giác nhanh chóng mạnh lên làm hắn say mê, nhưng hắn chính là con trai của Thiên Đế, không có khả năng sử dụng loại lực lượng này tại Côn Luân giới, bởi vì chúng sinh trong mắt hắn cũng là con dân của hắn.
Nếu đi tới Thiên Giới đối phó người khác không phải Côn Luân giới, vậy trong lòng hắn không có bao nhiêu cảm giác phạm tội.
Giờ khắc này, một cỗ lệ khí không thể ngăn chặn bùng nổ ở trong lòng của hắn, sinh trưởng tốt giống như cỏ dại, chiếm cứ cả trái tim hắn.
Khương Thiên Mệnh cảm nhận được cỗ lệ khí đang gần bộc phát kia, cũng không có bị hù dọa, ngược lại lộ ra nụ cười cười trên nỗi đau của người khác.
Một bên khác.
Trong ngự thư phòng.
Thiên Đế thả ra tấu chương trong tay, mở miệng hỏi:
- Khương Nghĩa xuất phát rồi sao?
Trần Lễ đứng ở bên cạnh, gật đầu nói:
- Đã xuất phát, có Khương Thiên Mệnh làm bạn, bệ hạ không cần phải lo lắng.
Thiên Đế cười nói:
- Trẫm tự nhiên không lo lắng huống hồ còn có Lữ Thần Châu bọn hắn tọa trân Thiên Giới, hi vọng Khương Nghĩa có thể nhanh chóng trưởng thành, dẫn dắt Tiên đạo quật khởi, vượt qua những vạn cổ cường tộc kia, dẫn đầu hệ thống Đại Đạo đi về phía trước.
Sau khi Thiên Giới thành lập, thế lực khắp nơi mang đến rất nhiều chủng tộc, để Thiên Giới cấp tốc náo nhiệt, Thiên Giới cho phép vạn đạo tồn tại, bản thân điều này đã là một loại cạnh tranh, thế lực khắp nơi đạt thành ước định, không thể nhấc lên cuộc chiến thế lực ở thiên giới, mà thiên tài của riêng thế lực mình dù cạnh tranh như thế nào, bọn hắn đều không thể làm lớn chuyện, bọn hắn còn quy định giới hạn về tuổi tác, tồn tại mười vạn tuổi trở lên không thể ra tay can thiệp tranh đấu trong Thiên Giới.
Tuổi tác hạn chế vốn là chuyện tốt đối với Thiên Đình, nhưng vẫn có rất nhiều thiên tài trẻ tuổi chưa đến mười vạn tuổi ở trong các thế lực mạnh mẽ để các tiên thần Thiên Đình không thể địch, Thiên Đế thân là chủ nhân của Thiên Đình, cũng không thể tự mình tham gia, cho nên chỉ có thể để tử tôn Khương gia tham gia.
- Bệ hạ, Đế tộc dã tâm bừng bừng, không thể khinh thường, trước đó không lâu, bọn hắn vừa đánh tan một nhánh vạn cổ cường tộc, uy vọng trong ba ngàn thiên địa đã đi đến cực hạn, có thể dùng Đế làm danh hiệu trong ba ngàn thiên địa, lại giữ lại tên này trong năm tháng dài đằng đẳng, chỉ sợ nội tình của bọn hắn còn mạnh hơn cả Vũ tộc.
Trần Lễ nghiêm túc nói, Thiên Đình dựa vào uy danh của Đạo Tổ, tạm thời không có thế lực dám ức hiếp ở ngoài sáng, nhưng trong âm thầm có không ít tiểu động tác, trái lại Đế tộc, đó là đường đường chính chính đi hướng bá đạo, cứ thế mãi, Thiên Giới rất dễ dàng triệt để rơi vào trong tay Đế tộc.
- Trong lòng trẫm nắm chắc, Đế tộc mạnh mẽ, nhưng chính vì bọn họ quá mức mạnh mẽ, ngược lại để trẫm lại càng dễ đối phó bọn hắn, đã có không ít vạn cổ cường tộc đang ở gần Thiên Đình.
Thiên Đế khẽ nói.
Thân là Thiên Đế, hắn tự nhiên hết sức mẫn cảm đối với họ Đế.
Âm Phủ, Địa Phủ.
Bây giờ âm Phủ đã độc lập, cũng không phải chỉ ở dưới mặt đất, dưới mặt đất Thiên Cảnh có Hoàng Tuyền, đi thuyền vượt qua Hoàng Tuyền sẽ tiến vào âm Phủ, nhưng Hoàng Tuyền không có dễ độ như vậy, nguyên nhân chính là như thế, ngoại trừ bỏ mình, sinh linh rất khó tìm được âm Phủ.
Dưới đáy Địa Phủ còn có không gian càng sâu, đó chính là mười tám tầng địa ngục, đi qua nhiều năm phát triển, mười tám tầng địa ngục đã hình thành mười tám tầng thế giới độc lập, thế giới mỗi một tầng đều tràn ngập oán khí, sát khí, mỗi thời mỗi khắc đều có hồn phách đang chịu khổ.
Tầng địa ngục thứ mười tám, nơi này yên tĩnh, thiên địa tối tăm, không nhìn thấy sinh khí.
Vạn Cổ Sát Tinh Khương Thiện ngồi tĩnh tọa ở phía trên dung nham, thiên địa linh khí mênh mông mang theo sát ý chui vào trong cơ thể hắn, một đầu tóc máu như Ma Thần đang bê quan.
Oanh!
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên dung nham, tóe lên dung nham ngàn trượng, bao phủ tám phương thiên địa.