Chương 1050 Thiên Giới chi tranh, lực lượng vô định (2)
Đạo thân ảnh này lưng rộng eo dày, người mặc giáp đen dày nặng, đầu đội huyết ngọc quan cánh phượng, một tay nắm một cây trường côn, khiêng ở trên đầu vai, hắn ngẩng đầu lên, hai cây sừng thú sắc bén như đao, bên dưới là một gương mặt tràn đầy điên cuồng.
Đồ đệ của Vong Trần đại tiên, Kinh Thiên đại thánh.
Hắn bị đánh vào mười tám tầng địa ngục đã có một quãng thời gian, ở trong đây, tu vi của hắn tăng nhanh như gió.
- Tiền bối, khi nào chúng ta mới đi tới Thiên Giới?
Kinh Thiên đại thánh mở miệng hỏi, ngữ khí tràn ngập chờ mong.
Trước đó không lâu Thiên Đình Thiên Quân đến đây, điều động bọn hắn hiệu lực cho Tiên đạo, Kinh Thiên đại thánh bị ma luyện lâu như vậy, sớm đã nghĩ rõ ràng, hắn trực tiếp đáp ứng, lần kia điều động không chỉ là hắn, còn có Khương Thiện.
Khương Thiện nhắm mắt lại, nói:
- Không vội, đợi Thiên Giới nổi lên sát kiếp, lúc đó mới là thời điểm ngươi ta hoành không xuất thế, dùng sát lục mở ra thái bình cho Tiên đạo.
Toàn thân Kinh Thiên đại thánh run lên, có hưng phấn, cũng có hoảng sợ.
Hắn quá rõ ràng Khương Thiện khủng bố đến mức nào, lúc mới tới, hắn gần như ngày ngày bị Khương Thiện ngược, loại sát ý chui vào linh hồn kia làm hắn đến nay nhớ tới cũng cảm thấy lạnh mình.
- Thực lực Khương Thiên Mệnh mạnh mẽ, lại thêm Khương Nghĩa tiểu tử kia, Thiên Đình có chúng ta bốn vị, đủ để quét ngang những thiên kiêu của Thiên Giới kia.
Kinh Thiên đại thánh mong đợi nói.
Khương Thiện nói:
- Khương gia không chỉ có mấy người chúng ta lợi hại, còn có những thiên tài yêu nghiệt khác, mặt khác, trong năm tháng ngươi bị trấn áp, Côn Luân giới cũng sinh ra rất nhiều thiên kiêu cái thế, đừng tưởng rằng thiên tư của mình đã đứng ở đỉnh điểm Côn Luân giới.
Kinh Thiên đại thánh gãi đầu một cái, cười nói:
- Đúng thế, không thể coi thường thương sinh trong thiên hạ.
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh mở mắt, hắn nâng tay phải lên, cách không đánh ra một chiêu, một thân ảnh trống rỗng xuất hiện ở trong điện.
Đại điện lấp lánh ánh sáng chói lóa, cũng may Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ không trong điện, bằng không lại có rất nhiều tò mò, mà Bạch Long đã ngủ như chết, lần trước mở mắt đã qua ngàn năm.
Trong cường quang có một đạo thân ảnh to con co ro, rõ ràng chính là Bình An.
Bình An lúc trước đi theo Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên đi vào cấm địa, được lực lượng thần bí cải tạo thân thể, cho tới nay đã qua bốn ngàn năm, đã nhiều năm như vậy, Bình An cuối cùng kết thúc trạng thái lột xác.
Khương Trường Sinh nhìn hắn, trong lòng tràn ngập chờ mong.
Hi vọng lực lượng quy tắc kia có thể khôi phục tâm trí cho Bình An, khiến cho hắn thực sự trở thành một người bình thường.
Nếu như không được, Khương Trường Sinh cũng có thể thông qua Thái Thượng đan đạo nghĩ biện pháp, vấn đề tâm trí của Bình An là khi còn ở trong bụng mẹ bị tác động dẫn đến rối loạn, theo thời gian hắn tập võ lâu dài, liền biến thành tổn thương linh hồn, mà Bình An cũng không phải Tiên đạo sinh linh, dẫn đến dùng tu vi Khương Trường Sinh hiện tại cũng khó có thể trực tiếp khôi phục cho hắn.
Cũng may Bình An không để cho hắn thất vọng, hắn đã có thể cảm nhận được linh hồn Bình An ba động.
Tiểu tử này đang tiếp nhận trí nhớ lúc trước.
Bốn ngàn năm tẩy lễ, thân thể, linh hồn Bình An đã triệt để lột xác, nếu luận về thực lực võ đạo, đã đến gần Nguyên Đạo Võ Tôn, tốc độ phát triển như vậy có thể nói là không thể tưởng tượng nổi, trong cơ thể hắn còn tràn đầy một cỗ lực lượng quy tắc cường đại.
Cho đến hôm nay, Khương Trường Sinh cũng nhìn không thấu lai lịch cỗ lực lượng quy tắc này.
Cỗ lực lượng quy tắc này không giống như lực lượng quy tắc thuần túy, nhưng lại có bản chất của quy tắc.
Thật lâu.
Bình An mở mắt, bề ngoài của hắn không có gì khác trước kia, thân thể thậm chí còn nhỏ hơn một vòng, nhưng vẫn như cũ cường tráng đến đáng sợ, khi hắn thấy Khương Trường Sinh, trong ánh mắt bao la mờ mịt bắn ra ánh sáng.
Hắn rơi trên mặt đất, lảo đảo một bước, vội vàng chạy đến trước mặt Khương Trường Sinh quỳ xuống, run giọng nói:
- Sư sư phụ…
Linh trí của hắn khôi phục đã đã mấy trăm năm, có hết trí nhớ nửa đời trước trải qua, tâm trí của hắn một mực đang trưởng thành, vừa rồi hoàn toàn dung hợp trí nhớ của nửa đời trước.
- Bình An, ngươi cuối cùng khôi phục.
Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười, Chí Dương thần quang thối lui, Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa thu lại hào quang, đối mặt vị đại đệ tử này, hắn không muốn lộ ra thần bí, ở giữa hai sư đồ không có ngăn cách.
Bình An kích động không thôi, lời nói không có mạch lạc nói hồi lâu, ý của đại bộ phận lời nói đều không khác nhau là mấy.
Qua một hồi lâu, hắn chợt nhớ tới, hỏi:
- Khương Tiển đâu? Còn có Lâm Hạo Thiên bọn hắn ở đâu? Bây giờ trôi qua như thế nào?
Khương Trường Sinh nói:
- Bọn hắn không sao đâu, chớ nóng vội tìm bọn hắn, trước hết để cho vi sư truyền thụ cho ngươi Tiên đạo.
Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên tan biến đã lâu, chỉ là Luân Hồi ấn ký của bọn hắn và linh hồn ấn ký trên Phong Thần bảng vẫn còn, cho nên có thể xác định bọn hắn còn chưa chết.
Bình An gật đầu, mặt mũi tràn đầy vẻ chờ mong.
Khương Trường Sinh bắt đầu truyền thụ Kim Đan Đại Đạo, đồng thời quan sát tư chất củ Bình An.
Thân thể đi qua lực lượng quy tắc thần bí cải tạo về sau, rất nhẹ nhàng tiến vào trạng thái nạp khí, thậm chí tốc độ nạp khí vượt xa chúng sinh, tuyệt đối là thiên tài.
Sau đó là nhìn một chút ngộ tính của Bình An như thế nào.
Tu tiên chi đạo, ngộ tính có đôi khi quan trọng hơn tư chất thân thể, cảnh giới càng cao càng như thế.
Bình An không để cho Khương Trường Sinh thất vọng, thậm chí khiến cho hắn kinh hỉ.
Ngộ tính cực mạnh.
Ngắn ngủi mười năm, Bình An triệt để lĩnh ngộ Kim Đan Đại Đạo, tốc độ cảnh giới Tiên đạo của hắn đột phá cực nhanh, Võ Nguyên khổng lồ chuyển hóa làm linh lực Tiên đạo, khiến cho hắn đã giảm bớt đi quá trình nạp khí tích lũy.
Đồng thời, hắn cũng cảm ngộ lực lượng quy tắc của bản thân.
Quy tắc Vô Định.
Dựa theo Bình An nói, khi hắn cảm ngộ quy tắc Vô Định, hắn thấy được một thân ảnh, cái này khiến Khương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ. Quy tắc Vô Định cũng không phải quy tắc Tiên Thiên mà ba ngàn Đại Đạo biến thành, mà là lực lượng của một vị tồn tại cường đại nào đó biến thành.
Quy tắc Hậu Thiên.