Chương 1053 Cái gọi là vận mệnh, thôi động đại kiếp (1)
Đế mạch? Xác thực rất ngông cuồng, Khương gia rất mạnh, nhưng làm sao cũng không tới phiên Khương Huyền Niên tới sáng lập Đế mạch?
Diệp tộc lão tổ lắc đầu nói, hắn mặc dù một mực đợi trong Thần Du đại thiên địa, nhưng một mực không có lạc hậu về tình trạng ở hiện thực.
Theo Côn Luân giới càng ngày càng mạnh, Khương gia nằm giữ quyền lực đỉnh điểm được lợi sẽ càng lúc càng lớn, tự nhiên sẽ rất được quan tâm.
Diệp Chiến nhún vai nói:
- Ta không biết những người khác trong Khương gia nghĩ như thế nào, thế nhưng sáu vị khác trong Khương gia thất tử đều hết sức được duy trì, có bọn hắn duy trì, Khương tộc Đế mạch xem như được thành lập, bất quá bọn hắn tựa hồ chuẩn bị lập khí vận, bắt chước vận triều, đến lúc đó động tĩnh nhất định rất lớn.
Diệp tộc lão tổ cười nói:
- Chớ có so sánh với huyết mạch của Đạo Tổ, ngươi cũng có ưu thế của ngươi, huống hồ thiên tư không quyết định được hết thảy, Đạo Tổ vẫn hết sức tán thưởng ngươi, Khương gia có bao nhiêu con cháu được Đạo Tổ coi trọng giống như ngươi? Quan tâm Diệp tộc hơn đi.
Diệp Chiến nghe xong, tâm tình chuyển biến tốt đẹp, đúng vậy, Khương Nghĩa kia cử thế vô song thì thế nào, ngay cả Đạo Tổ chưa từng gặp mặt bao giờ, tính ở điểm này, Khương Nghĩa cũng không bằng hắn.
Hai ông cháu bắt đầu đàm luận về Diệp tộc, Diệp tộc đã mọc rễ nảy mầm ở Thiên giới, chẳng qua là còn chưa lớn mạnh.
Không chỉ bọn hắn, còn có rất nhiều tín đồ trong Thần Du đại thiên địa đang thảo luận về chuyện Khương gia thất tử cùng Khương tộc Đế mạch, đây cũng là hiện trạng của Côn Luân giới hiẹn tại, việc lớn trong Thiên Giới luôn có thể truyền về, Thiên Giới đã trở thành nơi mà Thần Du đại thiên địa chú ý nhất.
Thiên Hoàng cung.
Tuyên Đạo Thiên Hoàng Khương Lộc cùng Tử Vi đại đế Khương Tú đang ở ngồi đối diện uống rượu, hai cha con theo Thiên Cảnh cho tới Thiên Đình, trò chuyện về Thiên Giới.
- Ngươi nghĩ như thế nào về Khương tộc Đế mạch?
Khương Tú đột nhiên hỏi, hắn buông xuống chén rượu trong tay mình, nhìn chằm chằm Tuyên Đạo Thiên Hoàng.
Tuyên Đạo Thiên Hoàng trả lời:
- Đây là chuyện tốt, Đế tộc dùng tên Đế, đi hướng bá đạo, nếu Khương gia có thể làm nổi bậc uy thế của Đế tộc, có trợ giúp cho việc Tiên đạo thống nhất Thiên Giới.
Khương Tú híp mắt nói:
- Đúng là chuyện tốt, nhưng do Khương Huyền Niên tới làm, ngươi không cảm thấy không thích hợp?
Tuyên Đạo Thiên Hoàng nhíu mày.
Trong Khương gia, địa vị Thiên Tử nhất mạch cao hơn chi nhánh khác của Khương gia, Khương Huyền Niên là Thiên Tử Khương gia của Thiên Cảnh trước đó, Thiên Cảnh là do Đạo Tổ sáng lập, luận bối phận, Khương Tú, Tuyên Đạo Thiên Hoàng đều cao hơn Khương Huyền Niên.
Nghe nói Khương Huyền Niên muốn sáng lập Đế mạch, dòng chính Thiên Cảnh Khương gia đã nháo đến lật trời, Tuyên Đạo Thiên Hoàng lại không muốn nhúng tay, rơi vào đường cùng, bọn hắn chỉ có thể tìm tới Khương Tú, Khương Tú chính là phụ thân của Tuyên Đạo Thiên Hoàng, nhất định có thể thuyết phục Thiên Hoàng.
Khương Tú nói:
- Đế mạch có khả năng sáng lập, nhưng nếu do Khương Huyền Niên sáng tạo, đây chính là mầm tai hoạ, ngày sau, hoàng thất Thiên Cảnh cùng Thiên Giới Đế mạch cũng không phải cùng mạch, há có thể không phải nguyên nhân cho tai họa?
Chân mày Tuyên Đạo Thiên Hoàng nhíu chặt hơn, hắn không có quên chức trách mà tổ tông giao phó cho hắn, đây cũng là nguyên nhân hắn từ chối đám con cháu, nhưng hiện tại nghe Khương Tú nói, hắn lại cảm thấy xác thực có đạo lý.
Hắn đột nhiên ý thức được, vô luận có duy trì Khương Huyền Niên hay không, đều có thể ủ thành mầm tai vạ cho Khương gia.
Độ khó khi giám hộ Khương gia tựa hồ càng khó hơn việc giám hộ nhân tộc, bởi vì bên trong đó đến dính huyết mạch, thân tình.
Tuyên Đạo Thiên Hoàng mở miệng nói:
- Dù lựa chọn như thế nào, đều có thể là mầm tai vạ, nhưng nếu ai ủ thành mầm tai vạ, Nhật Nguyệt Càn Khôn Kiếm Trận của ta cũng sẽ không một mực bịt lại.
Hắn bình tĩnh nhìn chằm chằm phụ thân của tự mình, ánh mắt đầy dũng cảm.
Khương Tú lần nữa híp mắt, nói:
- Nếu như là ta, gia gia ngươi muốn Khương gia ra tay, ngươi cũng muốn ngăn lại?
Tuyên Đạo Thiên Hoàng trả lời:
- Cũng không phải ngăn lại, mà là trừng phạt.
Vừa dứt lời, bầu không khí trong điện ngưng kết, hai cha con đối chọi gay gắt.
Khương Tú đứng người lên, cười nói:
- Trẫm xem như nghe rõ, thì ra là thế, trách không được lão nhân gia ông ta có thể tặng cho ngươi Nhật Nguyệt Càn Khôn Kiếm Trận, vị trí Thiên Hoàng này quả thật không dễ làm, số mệnh vĩnh thế sẽ giày vò ngươi, Lộc Nhi, ngươi lại tự giải quyết cho tốt đi.
Nói xong, hắn liền rời khỏi.
Lúc trước nghe nói Tuyên Đạo Thiên Hoàng nhận được pháp bảo của Đạo Tổ, hắn vừa kinh hỉ lại không cam lòng.
Vì sao gia gia không cho hắn pháp bảo, mà là cho phụ thân hắn, con của hắn pháp bảo, duy chỉ có không cho hắn, hắn cũng chịu rất nhiều lời bàn tán, hắn mặc dù không nói, nhưng trong lòng kìm nén một cỗ cảm giác tức giận, hiện tại mới phát hiện, gia gia cũng là vì tốt cho hắn.
Phụ thân hắn vĩnh thế kẹt ở trên vị trí Thiên Đế, con của hắn vĩnh thế kẹt ở trên Khương gia, duy chỉ có hắn có thể tiêu dao tự tại.
Tuyên Đạo Thiên Hoàng không có đứng dậy đưa tiễn, mà lâm vào trong trầm tư.
Chuyện Đế mạch, xác thực nên sớm nghĩ kỹ đối sách.
Côn Luân giới, Thiên Giới, trong năm tháng chìm nổi, tranh đấu không ngót, đại thế tiến lên, mà người tu đạo ở trong núi sâu, ẩn vào đại dương mênh mông, ở trên trời cao mặc cho thời gian trôi qua.
Một ngày này.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh mở mắt.
Lần này bế quan còn muốn dài hơn dĩ vãng, hơn năm trăm năm, hắn lĩnh ngộ về lực lượng Đại Đạo càng sâu, nhân quả, luân hồi, vận mệnh cùng với khí vận.
Hắn còn có thể mượn dùng bảy mươi hai loại lực lượng quy tắc trong Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu tiến hành lĩnh ngộ, điều này giúp cho hắn bớt đi rất nhiều khó khăn trong tu hành sau này, hắn thậm chí muốn một hơi bế quan vạn năm, nhưng đại kiếp sắp đến, Thiên Giới vừa lập, hắn nhất định phải lưu lại một tâm nhãn.
Hắn đầu bắt đầu diễn toán người mạnh nhất trong từng phạm vi, vẫn không có biến hoá quá lớn, chỉ là Thiên Giới, vậy mà xuất hiện tồn tại vượt qua mười thiên đạo hương hóa giá trị, đây cũng không phải là chuyện tốt.
Hắn đứng dậy, vận động gân cốt.
Lúc này, Bạch Kỳ lại gần, nói:
- Chủ nhân, Thiên Giới xảy ra đại sự.