Chương 1058 Khí vận sụp đổ, muốn sáng tạo Thiên Đạo (2)
Ngoại trừ số ít cường đại tồn tại, chúng sinh còn không biết kiếp nạn chân chính vừa mới bắt đầu.
Thoáng chớp mắt, mười năm trôi qua.
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh mở mắt.
- Hay cho một Đại Công Đức Thần Pháp, thật sự bác đại tinh thâm.
Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.
Đại Công Đức Thần Pháp chính là công pháp lợi dụng công đức sáng tạo, nó không có con đường tu hành cố định, nó sẽ dẫn dắt người tu hành đi sáng tạo công đức tương quan công pháp, thần thông.
Thần pháp này còn có thể sáng tạo quy tắc về công đức, trong quy tắc công đức, trong hệ thống của một phương Đại Đạo, chúng sinh làm ra được công đức đều có thể đạt được quy tắc công đức ban thưởng, thậm chí dẫn tới tu vi tăng lên.
Đây không phải chính là Thiên Đạo?
Khương Trường Sinh trước đó đã suy nghĩ như thế nào sáng tạo ra quy tắc vô ý thức giám thị chúng sinh Tiên đạo, để thiện ác cuối cùng cũng có quả.
Khương Trường Sinh đã sớm nhìn thấy chúng sinh thiện quả cùng ác nghiệp trên người chung sinh, nhưng trước khi Tiên đạo xuất hiện, thiện quả chỉ có thể tăng trưởng khí vận, ác nghiệp sẽ chỉ tăng trưởng khả năng tẩu hỏa nhập ma, đối với cường giả chân chính mà nói, lực ảnh hưởng của công đức thiện quả cũng không lớn.
Đợi hắn sáng tạo Thiên Đạo công đức cho Tiên đạo, trật tự của Tiên đạo sẽ chân chính được hoàn thiện.
Khương Trường Sinh cẩm lấy Tử Kim Hồ Lô, thần niệm thăm dò vào trong đó.
Kiếp nạn mười năm trước vẫn còn ảnh hưởng, Thiên Đình một mực ở vào trong bận rộn, dẫn đến Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ còn đang bề bộn.
Khí vận Võ đạo tán loạn, hại chết không biết bao nhiêu phàm linh, nghe qua rất bi thảm, trên thực tế, đối với thế lực lớn mà nói, ảnh hưởng không lớn, chỉ cần trăm năm đi qua sẽ khôi phục.
Trong Tử Kim Hồ Lô, Bỉ Ngạn võ tổ đang ngồi đó, chịu đựng cấm chế dày vò.
Khương Trường Sinh rất thưởng thức Bỉ Ngạn võ tổ, cho nên không có giết hắn.
- Cảm nhận được không?
Giọng nói của Khương Trường Sinh truyền xuống, Bỉ Ngạn võ tổ nghe được mở mắt.
Bỉ Ngạn võ tổ tự giễu nói:
- Pháp bảo này của ngươi mạnh mẽ không thôi, dùng năng lực của ta có thể cảm nhận được cái gì?
Thảm bại tăng thêm bị tra tấn nhiều năm, ngạo khí của hắn đã bị ma diệt, cách xưng hô cũng đã thay đổi, đủ để thấy tâm tính biến hóa.
Bỉ Ngạn võ tổ rất rõ ràng vì sao Đạo Tổ lưu hắn một mạng, theo Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương là có thể biết được, hắn không thể không thừa nhận, Đạo Tổ có một tráim tim bao dung, rất giống hắn lúc còn trẻ.
Từ khi hắn vượt qua Đại Thiên Tôn, rất nhiều chuyện liền thân bất do kỷ, thái độ của Võ đạo khi đối đãi với đại đạo đối lập một mực là trấn áp, diệt trừ, cũng không phải bao dung giống như Tiên đạo.
Bảo cho hắn quay đầu đi vào Tiên đạo?
Hắn làm không được.
- Võ đạo khí vận đã tan biến, Thần Võ giới cũng đã biến mất, hắn là cách mà sư phụ ngươi Thương Thủy Thiên làm, hại chết bảy thành sinh linh Hư Không Vô Tận.
Giọng nói của Khương Trường Sinh lần nữa vang lên, Bỉ Ngạn võ tổ nghe được động dung, hắn lộ ra nụ cười khổ, tựa hồ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Bỉ Ngạn võ tổ nói khẽ:
- Vẫn tới mức độ này, xem ra Đạo Tổ đã đối mặt qua công kích của sư phụ ta, hết sức rõ ràng, sư phụ ta thất bại, đúng không?
- Ừm…
- Đạo Tổ, ngươi đến cùng là thần thánh phương nào, chuyện cho tới bây giờ, vì sao còn không chịu nói cho ta được chết rõ ràng?
Bỉ Ngạn võ tổ giương mắt nhìn về phía bầu trời, bầu trời trong Tử Kim Hồ Lô là một biển lửa, đan xen lôi điện.
- Ta chính là ta, cũng không có kiếp trước hiển hách nư trong tưởng tượng của ngươi, ta tu hành bắt đầu từ kiếp này, ta chỉ có hơn năm ngàn bốn trăm (5,400) tuổi.
Nghe được lời Đạo Tổ nói, Bỉ Ngạn võ tổ lâm vào trong hoảng hốt.
- Thì ra là thật, hết thảy cuối cùng cũng có kết thúc, hết thảy cuối cùng cũng có bắt đầu, thì ra Võ đạo đại kiếp không phải âm Dương Chi Thần, mà là ngươi.
Bỉ Ngạn võ tổ lộ ra nụ cười khổ, trong lời nói không còn không cam lòng, chỉ có bất đắc dĩ.
Năm ngàn tuổi đã có thực lực quét ngang Võ đạo.
Hắn đột nhiên suy sụp tinh thần, đối mặt thiên tư dạng này, Tiên đạo dạng này, hắn tìm không ra lý do Võ đạo không nên bị đào thải.
- Bỉ Ngạn, ở trong lòng ngươi, thương sinh quan trọng, hay là Võ đạo quan trọng?
Khương Trường Sinh đột nhiên hỏi, lời này vang lên kéo Bỉ Ngạn võ tổ ra từn trong bao la mờ mịt.
Thương Thủy Thiên xua tan khí vận Võ đạo, mà Khương Trường Sinh lại đạt được Đại Công Đức Thần Pháp, cái này khiến hắn sinh ra một ý nghĩ.
Chiêu nạp Bỉ Ngạn võ tổ, bắn ra một tín hiệu cho chúng sinh Võ đạo.
Ngay cả Võ Tổ đều quy hàng Tiên đạo, vạn tộc bị Thần Võ giới vứt bỏ, há có thể không động tâm?
- Ta muốn sáng tạo Thiên Đạo, Thiên Đạo chân chính, mà không phải hư vô mờ mịt, do Thiên Đạo quản lý thương sinh, thiện ác rõ ràng, công đức cao nhất.
Khương Trường Sinh nói ra ý nghĩ của mình.
Bỉ Ngạn võ tổ mới đầu không thèm để ý, nhưng càng nghe vẻ mặt càng phức tạp.
Hắn đột nhiên cảm thấy của mình không hiểu Đạo Tổ, không hiểu Tiên đạo.
Đạo Tổ tất nhiên có tư tâm của mình, nhưng hắn thương hại chúng sinh cũng là Võ đạo cùng với Đại Đạo khác không thể so được, ngay cả hắn đều cảm thấy xấu hổ.
Trên con đường truy đuổi lực lượng, ai có thể thời khắc lo lắng cho chúng sinh tầng dưới chót?
Đợi Khương Trường Sinh nói xong, Bi Ngạn võ tổ giương mắt hỏi:
- Đạo Tổ, ta có một chuyện không rõ, vì sao ngươi như thế để ý phàm linh? Tác dụng của bọn hắn đối với Tiên đạo thật lớn như vậy sao?
Trong Võ đạo, tác dụng của phàm linh chính là tầng dưới chót vận chuyển xây dựng cho trật tự Võ đạo.
- Chỉ cẩn là sinh linh, đều có tác dụng cùng ý nghĩa của mình, mà, ta cũng là bắt đầu từ phàm nhân, không có cao quý hơn gì bọn hắn.
- Bỉ Ngạn, vĩnh viễn không nên coi thường phàm linh, sao ngươi dám đoán chắc Võ đạo chi tổ không phải là theo phàm linh bắt đầu, cái gọi là phàm, chỉ là đối lập mà xuất hiện thôi.
Lời Khương Trường Sinh vừa nói để Bi Ngạn võ tổ lâm vào trong trầm tư.