Chương 1059 Thiên Đạo thành lập, Võ Tổ rung động (1)
Khương Trường Sinh hàn huyên với Bỉ Ngạn võ tổ rất lâu, cuối cùng Bỉ Ngạn võ tổ nói sẽ cân nhắc, hắn cũng không vội, thu hồi thần niệm, ánh mắt nhìn về phía Thiên giới.
Côn Luân giới được Thiên Đình quản lý đã dần dần đi ra bóng mờ của mười năm trước, mặc dù ít đi vô số phàm linh, nhưng sinh linh sống sót còn có thể tiếp tục sinh sôi, chẳng qua thiên địa lộ ra càng thêm tịch liêu so với dĩ vãng.
Bởi vì Thiên giới không có người thống trị tuyệt đối, khí vận Võ đạo tán loạn ngược lại để thế lực khắp nơi tranh đấu, nhất là người tu hành đến từ các Đại Đạo khác, tất cả đều điên cuồng, bắt đầu trả thù thế gia vọng tộc Võ đạo.
Thời gian mười năm, các phương Đại Đạo xem như xác định một chuyện, chính là Thần Võ giới thật chạy, từ bỏ Võ đạo.
Bị Võ đạo trấn áp nhiều năm như vậy, các phương Đại Đạo há có thể từ bỏ ý đồ, cái gọi là vạn đạo thế gian, chỉ là bọn hắn ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Mặc dù không có Thần Võ giới duy trì, nhưng các đại vạn cổ cường tộc Võ đạo vẫn ngoan cường tiếp tục chống đỡ.
Chủ yếu là tới gần Võ đạo đại kiếp, vô số cường giả trở về, so với trước đó Thần Võ giới đại chiến, thực lực đỉnh tiêm của Võ đạo đã hoàn toàn khác biệt.
Khương Trường Sinh thấy từng tràng tranh đấu ở trong Thiên giới, tuy chó cắn chó, nhưng cứ thế mãi xuống, Thiên giới lại biến thành phế tích, cái này không thể được.
Để phân thân đi kiếm sinh tồn ban thưởng?
Không được, chênh lệch cảnh giới quá lớn, sinh tồn ban thưởng khẳng định mỏng manh, thậm chí có khả năng không có.
Chẳng thà cho Bỉ Ngạn võ tổ một cơ hội, giúp đỡ phát dương công đức chi đạo.
Bỉ Ngạn võ tổ phát dương công đức, cuối cùng sẽ đề cao địa vị Tiên đạo trong lòng chúng sinh ở Thiên giới, thậm chí ảnh hưởng đến ba ngàn thiên địa, tiền lời mà Khương Trường Sinh kiếm được thì không thua gì sinh tồn ban thưởng.
Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, bắt đầu sáng tạo quy tắc công đức thuộc về Tiên đạo.
Hắn đã nắm giữ Đại Công Đức Thần Pháp, dùng Thần pháp này không khó sáng tạo ra quy tắc về công đức, chẳng qua là cần thời gian, mà sáng tạo ra các công pháp về công đức khác cũng cần thời gian.
Theo Khương Trường Sinh nhắm mắt, tốc độ năm tháng trôi qua bắt đầu tăng nhanh....
Hắc ám hư không, cuồn cuộn sương máu đang nhanh chóng phun trào, trong huyết vụ kia có từng đạo thân ảnh đáng sợ, một vị trong đó rõ ràng là Hồn Hài đại đế.
Bên cạnh nàng còn có hai bộ xương khô, phân biệt là Tham Thần đại đế, Cực Oán đại đế.
Huyết Vực tam đại đế đang suất lĩnh Huyết Vực lao về phía Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, huyết khí mênh mông vô biên vô hạn, tràn ngập cảm giác áp bách.
Tham Thần đại đế một bên bay lượn, vừa nói:
- Thật muốn đi Côn Luân giới tìm Đạo Tổ?
Hồn Hài đại đế nhìn phía trước, nói:
- Thần Võ giới mặc dù tan biến, nhưng Võ đạo đại kiếp cũng tới, thân phận của chúng ta đặc thù, nhất định phải tìm được chỗ dựa trong đại kiếp.
Cực Oán đại đế khẽ nói:
- Đại kiếp đã đến, ở đâu ra đại kiếp? Thần Võ giới tất nhiên sẽ nhiễu loạn.
Hồn Hài đại đế đang muốn trả lời, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, không chỉ là nàng, hai vị Đại Đế khác quay đầu theo.
Chỉ thấy sâu trong hư không có một quái vật khổng lồ đang tiến lên, hướng đến Huyết Hải, dù cho đang ở Huyết Hải vô biên vô tận, bóng người này cũng lộ ra to lớn.
Xem thân hình, như rồng rắn, phun trào trong bóng đêm, vô thanh vô tức.
Tham Thần đại đế đang muốn bay qua, lại bị Hồn Hài đại đế ngăn lại.
- Rời xa nó, rất nguy hiểm.
Hồn Hài đại đế trầm giọng nói, Cực Oán đại đế gật đầu.
Hai vị Đại Đế ra lệnh, đại quân Huyết Vực bắt đầu đi chệch hướng con đường tiến lên ban đầu, kéo dài khoảng cách với tôn thân ảnh thần bí kia, cũng may đối phương cũng không có để mắt tới bọn hắn, khoảng cách của hai bên cấp tốc kéo dài.
- Xem ra khí vận Võ đạo tán đi, đại kiếp thật muốn tới, nói ra, khí vận Võ đạo trấn áp bao nhiêu tà ma, tồn tại cường đại, những tồn tại bất tử như chúng ta đều đếm không hết.
Cực Oán đại đếu âm u nói, ánh mắt của hắn nhìn theo hướng đi mà thân ảnh thần bí rời khỏi.
Hồn Hài đại đế mở miệng nói:
- Có lẽ đây chính là nguyên nhân Thần Võ giới giải tán khí vận Võ đạo, muốn cho Hư Không Vô Tận loạn lên, đợi đại kiếp kết thúc, bọn hắn lại trùng kiến Võ đạo, hài hước, tồn tại có thể giết ra tới từ trong đại kiếp, trật tự hắn thành lập há có thể tuỳ tiện bị rung chuyển?
Tham Thần đại đế không có lên tiếng, đám lửa phía dưới xương lông mày trên đầu lâu hai như ánh mắt thâm thúy, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Một bên khác.
Một chỗ khác trong hư không.
Thái Thượng Côn Luân đứng ở trên một khỏa vẫn thạch khổng lồ, bên cạnh có Thiên Địa Tiếu đang đứng.
Bọn hắn đang nhìn từng đạo quỷ hồn sâu trong hư không, đếm không hết quỷ hồn hình thành đại quân như đại dương bao la đi về phía trước, có hồn phách của người, cũng có hồn phách của yêu, thiên kì bách quái.
- Không ngờ phía dưới khí vận Võ đạo trấn áp nhiều Tà Ma như vậy.
Thái Thượng Côn Luân cảm khái nói, thần sắc của hắn có chút nhảy nhót. Đại kiếp càng loạn, địch càng nhiều người, hắn càng hưng phấn.
Thiên Địa Tiếu lắc đầu nói:
- Cũng không chỉ là Tà Ma, còn có tồn tại không biết bị thời không trục xuất, đúng, đoán chừng Thông U Chi Hải kia cũng sẽ phải gánh chịu ảnh hưởng, tiếp theo là kỷ nguyên của đại kiếp, cường giả cổ kim đều sẽ trở về, Thái Thượng Côn Luân, chuẩn bị sẵn sàng đấu tranh về sau đi, Lục Dục Thiên chẳng qua là đủ tư cách ra trận, lực lượng để ngươi kiêu ngạo rất có thể sẽ trở nên yếu ớt, ngươi nhất định phải nỗ lực mạnh lên, không từ thủ đoạn mạnh lên.
Thái Thượng Côn Luân liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Vì sao ngươi muốn giúp ta, ngươi thế nào biết Thần Võ giới tan biến?
Thiên Địa Tiếu trả lời:
- Bởi vì ta đã sớm phát giác được khí vận Võ đạo bị điều động, đến mức giúp ngươi, chẳng qua là không hy vọng ngươi bỏ lỡ trận đại kiếp này.
- Đi thôi, đi thu thập lực lượng Đại Đạo, tranh thủ sớm ngày hoàn thành mục tiêu truyền thừa của người, luyện hóa xong thần thể vang dội cổ kim kia.