Chương 1063 Vận rủi, tâm ma (1)
Phía dưới mây đen cuồn cuộn, đại dương đen kịt mênh mông cuồn cuộn, thỉnh thoảng có cá lớn nhảy ra mặt biển, những con cá này đều ở trạng thái một nửa bị ăn mòn, nửa bên thân thể lộ ra xương trắng, tăng thêm màu sắc kinh dị cho mảnh thiên địa tối tăm này.
Một vệt kim quang cuốn tới từ phần cuối mặt biển, hình thành một con đường màu vàng.
Bên trên con đường lớn màu vàng kia lần lượt có từng bóng người đi tới, trong đó có Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên, còn có Phong Dục bị Hỗn Nguyên thần phù phụ thân, ba người cách xa nhau rất xa xôi.
Phía sau đếm không hết thân ảnh, có một thân ảnh vĩ ngạn lơ lửng, chính là Tất Liễu thần tôn trước đó bị Khương Trường Sinh trục xuất.
Bốn tay Tất Liễu thần tôn chấp chưởng bốn loại trật tự kim quang, như Sáng Thế thần, kim quang trên người nàng đuổi đi hắc ám giữa thiên địa, máng đên quang minh.
Lâm Hạo Thiên quay đầu, nhìn thoáng qua về phía sau, thấp giọng hỏi Khương Tiển:
- Ngươi nói thần tôn đây là muốn đi chỗ nào?
Khương Tiển không quay đầu lại, nói khẽ:
- Đừng suy nghĩ, người ta đều không rõ ràng bản thân đang ở phương nào, đi chỗ nào thì đi chỗ đó?
Lâm Hạo Thiên nói theo:
- Mặc dù thần tôn đã cứu chúng ta, nhưng không biết ngươi có loại cảm giác này hay không, với thân hình của thần tôn, tựa hồ đã từng nghe nói qua ở chỗ nào, vô luận ta nghĩ như thế nào, đều nghĩ mãi mà không rõ, không phải cảm giác của ta bị sai chứ?
- Nếu không rõ, vậy chắc chỉ là ảo giác.
Khương Tiển trả lời, ánh mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm phía trước, Đại Đạo Chi Nhãn trên trán hắn mở ra, trong con mắt phản chiếu ra cảnh tượng của một mảnh thiên địa khác.
Lâm Hạo Thiên bĩu môi, hắn luôn cảm thấy Khương Tiển có chuyện gì gạt hắn.
Một bên khác.
Phong Dục cũng đang tò mò.
Mặc dù đi vào Thông U Chi Hải đã có rất nhiều năm, nhưng trong lòng hắn vẫn mong nhớ đệ đệ muội muội ở Thần Võ giới phía xa, nếu có cơ hội, hắn vẫn muốn trở về nhìn một chút.
Hắn đưa mắt nhìn về phía trước, ánh mắt khóa chặt trên người Khương Tiển.
Hắn tốt xấu gi cũng đợi qua ở Côn Luân giới, cũng đi qua Thiên Đình, đã từng nhìn thấy qua Khương Tiển, biết được thân phận của Khương Tiển.
Hậu duệ của Đạo Tổ, mà lại là số ít người có thể đi rất gần với Đạo Tổ.
Nếu như hắn muốn trở về, Đạo Tổ cũng là một biện pháp.
Lúc trước ở Thần Võ giới, hắn đã được nhìn thấy năng lực của Đạo Tổ, tồn tại duy nhất có thể đánh đồng cùng Võ Tổ trong Hư Không Vô Tận.
Khương Tiển mất tích, Đạo Tổ tất nhiên sẽ truy xét, đây cũng là hi vọng để hắn trở về.
Đương nhiên, hắn cũng đang mong đợi Tất Liễu thần tôn trở về, bởi vì nàng nói qua, nàng có nhiều thứ bị mất ở Hư Không Vô Tận, không sớm thì muộn sẽ đòi lại.
Mặc dù Tất Liễu thần tôn không có nói hết, nhưng Phong Dục có thể đoán được, nàng muốn đi báo thù, đến mức tìm ai báo, hắn không rõ ràng.
Đúng lúc này, giọng nói của Tất Liễu thần tôn truyền đến từ phía sau.
- Đi theo lâu như vậy, nên đi ra rồi nhỉ?
Tiếng nói vừa ra, hoàng kim đại đạo đình trệ, tất cả mọi người dừng lại theo, khác biệt với Hư Không Vô Tận lúc trước, thân ảnh trên đường lớn màu vàng kim bây giờ đều là hoạt linh, bọn hắn nhìn xung quanh, cảnh giác xung quanh.
Thời gian bọn hắn tới Thông U Chi Hải ngắn dài không đồng đều, nhưng đều tràn ngập hoảng sợ đối với Thông U Chi Hải, trong đây có rất nhiều tà vật, chủng tộc quỷ dị di động khắp nơi, sinh linh của Hư Không Vô Tận rơi vào nơi này, đều sẽ phải gánh chịu bắt giết điên cuồng.
- Ngươi đến từ Thần Đạo?
Một giọng nói âm lãnh vang lên, không biết là từ phương nào hướng nào truyền đến.
Tất Liễu thần tôn khẽ nói:
- Nếu không muốn đi ra, vậy cũng chớ ra nữa.
Nàng đột nhiên ném một đạo trật tự kim quang lên bầu trời, trong chốc lát, trật tự kim quang bắn ra lực lượng vô hình, rung chuyển bầu trời, như mặt hồ nổi sóng.
Chân trời đột nhiên xuất hiện một thân ảnh, đó là một nam tử thần bí người mặc áo trắng, eo quấn khăn đỏ, tóc trắng rối tung, khuôn mặt lại vô cùng quỷ dị, trên trán hắn còn mọc ra bốn con mắt, hết thảy sáu mắt, như cánh hoa đối xứng, con ngươi hiện lên hình bán nguyệt, quanh người hắn lượn lờ lấy lôi điện màu đen, rõ ràng là bị Tất Liễu thần tôn bức đi ra.
- Bản tôn còn tưởng rằng là thần thánh phương nào, thì ra là thứ bò sát du đãng bị Võ đạo bản nguyên gạt bỏ, đến cả Thiên Ma vô định như các ngươi đều chạy ra ngoài, chẳng lẽ võ đạo đã xảy ra chuyện rồi?
Giọng nói của Tất Liễu thần tôn lần nữa vang lên, trong lời nói tràn ngập mỉa mai.
Nam tử sáu mắt cười lạnh nói:
- Ta cảm giác gặp qua ngươi, nhưng ta lại không nhớ rõ, xem ra ngươi cũng bị lực lượng nào đó trục xuất, ngươi nhe thế, có tư cách gì xem thường Thần tộc vô định?
Tất Liễu thần tôn yên lặng, nàng không khỏi suy nghĩ đến Đạo Tổ, thân thể khẽ run.
Lần trước đại chiến đã qua một quãng thời gian, nhưng mỗi lần nàng hồi tưởng lại, đều sẽ không tự chủ được sinh ra cảm giác sợ hãi.
Nàng chưa bao giờ gặp phải kẻ địch như thế, nàng thậm chí không rõ ràng Đạo Tổ mạnh bao nhiêu, thủ đoạn Đạo Tổ trục xuất nàng thật sự không thể tưởng tượng nổi, vô luận là Thần đạo, hay là Võ đạo, cũng không có thủ đoạn như vậy.
Kết cục của Vô định Thần tộc hiện giờ là bởi vì ngấp nghé lực lượng mà sinh linh không nên tiếp xúc.
- Võ đạo tan biến, hiện tại Huyền Hoàng Đại Thiên Địa đã đại loạn, tất cả những tồn tại bị võ đạo trấn áp đều chạy ra, tiến đến báo thù, còn có những người khác ngày trước rời đi, bây giờ trở lại từ trong hư không để tranh phong cho Đại Đạo của mình, Thần Đạo hẳn là sẽ không bỏ lỡ cơ hội.
- Đã là Võ đạo đại kiếp, cũng là cơ hội của Đại Đạo khác, ai có thể cười đến cuối cùng, người đó sẽ thành lập được một Thần Võ giới tiếp theo, trở thành Vĩnh Hằng bất diệt, siêu thoát hết thảy tồn tại.
Nam tử sáu mắt nhìn chằm chằm Tất Liễu thần tôn, dùng một loại mê hoặc ngữ khí nói.
Nghe nói Võ đạo tan biến, tất cả sinh linh trên đường lớn màu vàng động dung, bọn hắn đều tới từ Hư Không Vô Tận, tuyệt đại đa số đến từ Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, mặc dù không phải, cũng hiểu biết Võ đạo mạnh mẽ.