Chương 1064 Vận rủi, tâm ma (2)
Võ đạo chúa tể hết thảy vậy mà tan biến?
Khương Tiển, Lâm Hạo Thiên nhìn về phía nhau, đều nhìn ra được chấn kinh trong mắt của nhau, trong những năm bọn hắn rời khỏi này, Hư Không Vô Tận đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Phong Dục thì hoảng, võ đạo ta biến, đệ đệ muội muội của hắn bây giờ là tình cảnh gì?
Tất Liễu thần tôn nâng lên bốn tay, đầu đuôi bốn đạo trật tự kim đụng vào nhau, một cỗ khí thế khủng bố kinh động thiên địa bùng nổ.
- Thần sẽ không hợp tác với bò sát, mong muốn đối thoại bình đẳng với bản tôn, ngươi phải có phần thực lực này.
Tất Liễu thần tôn vừa dứt lời, sắc mặt nam tử sáu mắt kịch biến.
Năm tháng đai dằng dặc, thời gian thấm thoắt trôi qua.
Từ khi Võ đạo tan biến đã đi qua mấy trăm năm, thân ảnh phàm linh một lần nữa trải rộng ba ngàn thiên địa, Côn Luân giới càng như vậy.
Phong Thần đại điển bị trì hoãn lần nữa hiện ra, mà bây giờ Thiên Cảnh đã thống nhất nhân gian, Phong Thần đại điển tự nhiên càng thêm to lớn, Thiên Đế, Thiên Hoàng, Địa Hoàng đều tự mình tiến đến.
Làm vị nhân tộc Thiên Tử thứ nhất củng cố thiên hạ, đồng thời dẫn đầu nhân tộc vượt qua kiếp nạn mà Võ đạo mang tới, công lao không thể xóa nhòa, được phong Nhân Hoàng, đến tận đây, Thiên Địa Nhân Tam Hoàng tề tựu.
Một ngày này.
Khương Trường Sinh mở mắt, không gian trong đạo tràng hơi ngưng lại, Mộ Linh Lạc đang tu luyện mở mắt, vô ý thức nhìn về phía hắn.
Nàng cảm nhận được lực lượng của vận mệnh.
Nàng không có kinh ngạc, dù sao nàng nhập đạo cũng là được Khương Trườn Sinh dẫn dắt, nàng chẳng qua chỉ kinh ngạc tán thán Khương Trường Sinh mạnh mẽ.
Chỉ trong chớp mắt, nàng cảm giác đến lực lượng vận mệnh của mình chỉ đến như thế.
Khương Trường Sinh nhìn về phía nàng, lộ ra nụ cười, hỏi:
- Gần đây còn gặp được tương lai của nàng?
Mộ Linh Lạc lắc đầu nói:
- Không có, trước đó cũng là có một lần, nhưng chúng ta cũng không có trao đổi, nàng xuất hiện ở trước mắt ta, lại nhanh chóng rời khỏi, tựa hồ đang trốn tránh cái gì.
Khương Trường Sinh nhẹ gật đầu, không có tiếp tục truy vấn.
Hắn nhìn như không thèm để ý, trong lòng lại đang suy nghĩ chuyện này. Tránh né cái gì?
Vừa hay, lý giải của hắn về lực lượng vận mệnh trong những năm qua đi đến cảnh giới mới, có thể nhìn trộm vận mệnh.
Bất quá trước đó, hắn có chuyện cần ngay lập tức xử lý.
Có một trận đại chiến đang đến gần Côn Luân giới.
Không sai, là đến quá gần.
Hắn diễn toán qua, là hai cường giả có giá trị hương hỏa vượt qua năm mươi Thiên Đạo đang đại chiến, không biết có phải trùng hợp hay không.
Bất kể có phải trùng hợp hay không, dám đến liền phải trả giá đắt.
Khương Trường Sinh theo thói quen diễn toán cường giả trong từng phạm vi, xác định không có uy hiếp lớn, hắn đem ánh mắt nhìn về phía Thiên Giới.
Thiên Giới đã không có chiến loạn lớn, lần nữa khôi phục thành trật tự trước đó, tồn tại mười vạn tuổi trở lên không được tiến hành chém giết ở Thiên giới, trật tự hiện tại thậm chí càng nghiêm hơn trước kia, bởi vì có một vị cường giả cái thế chấn nhiếp thế lực khắp nơi.
Bỉ Ngạn võ tổ!
Thiên Đế mời các phương cường giả tề tụ cửu trọng thiên, Bỉ Ngạn võ tổ hiện thân dùng sức một mình trấn áp cường giả các phương, không chỉ như thế, hắn về sau tiếp tục du lịch Thiên Giới, dùng một trăm năm thời gian quán triệt, hắn muốn lập uy cho Thiên Đạo.
Tin tức Bỉ Ngạn võ tổ quy thuận Tiên đạo đã truyền khắp Hư Không Vô Tận, nhất là ba ngàn thiên địa, biểu hiện trực quan nhất chính là giá trị hương hỏa, giá trị khí vận, giá trị đạo thống nhân quả của Khương Trường Sinh, tất cả đều đang tăng vọt.
Trừ cái đó ra, ba ngàn thiên địa loạn hơn.
Bỉ Ngạn võ tổ đều đã quy thuận Tiên đạo, cho nên Thần Võ giới triệt để giải tán, những Đại Đạo, vạn cổ cường tộc càng thêm điên cuồng.
Nói ngắn gọn, Bỉ Ngạn võ tổ một lần nữa xuất thế vì muốn Thiên Giới thái bình, làm tăng lên quá trình Võ đạo đại kiếp đi đến.
Mặc dù thân ở trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh cũng cảm nhận được oán khí, sát khí của ba ngàn thiên địa, những tâm tình tiêu cực kìa hội tụ vào một chỗ, có thể sẽ phát động nghiệp lực.
Nghiệp lực đầy trời đủ để cho tồn tại phía dưới Khai Quang Thánh Võ cảnh cũng dễ dàng bị xúc động, thậm chí tẩu hỏa nhập ma.
Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, chờ nghiệp lực đi đến một độ cao mới, chỉ sợ Khai Quang Thánh Võ, Lục Dục Thiên đều không cách nào tránh khỏi.
Cái này là Lượng Kiếp sao?
Khương Trường Sinh đột nhiên cảm thấy lượng kiếp tuyệt không phải là chúng sinh hoặc là mâu thuẫn giữa các Đại Đạo, sau lưng mấy chuyện này vẫn còn tồn tại một cỗ lực lượng nào khác đang điều khiển.
Hắn nghĩ tới âm Dương Chi Thần, có lẽ cỗ lực lượng kia liền tồn tại ở sau lưng âm Dương Chi Thần.
Suy nghĩ đến âm Dương Chi Thần, Khương Trường Sinh lại nghĩ tới Thiên Địa Tiếu.
Cái tên này rất lâu đã chưa từng xuất hiện, cũng không rõ huống như thế nào.
Vừa nghĩ được như vậy, Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười.
- Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.
Ngoài Côn Luân giới, trong hư không.
Thiên Địa Tiếu đứng ở trên một khối thiên thạch, vẻ mặt đầy lo lắng, lại không dám tùy tiện xông vào Côn Luân giới.
- Chuyện gì?
Nghe được giọng nói này, Thiên Địa Tiếu lộ ra nụ cười, vội vàng nói:
- Đạo Tổ, có hai vị Thiên trở về từ Thông U Chi Hải đang đại chiến, bọn hắn chiến đấu trong Cực Cảnh, không cần bao lâu sẽ muốn đến gần Côn Luân giới.
- Ngươi cho rằng ta không cảm giác thấy?
- Ngài tự nhiên phát giác được, cho nên ta mới đến đây, Đạo Tổ, hai người kia là không giết được.
Giết không được?
Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh nhíu mày, còn chưa chờ hắn hỏi thăm, Thiên Địa Tiếu lập tức giải thích.
- Mỗi một lần võ đạo đại kiếp đều sẽ sinh ra tà số thần linh giống như âm Dương Chi Thần, hai vị này đến từ trước đại kiếp, ta cũng là biết được từ trong miệng của âm Dương Chi Thần, một người trong bọn hắn là Vận Rủi Chi Thần, một vị là Tâm Ma Chi Thần, bọn hắn bất tử bất diệt, một khi bị ngài giết, ngài sẽ bị vận rủi quấn thân, tâm ma gây chuyện, thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ Tiên đạo.