← Quay lại trang sách

Chương 1072 Mục tiêu mới, nước sâu trong Khương tộc (2)

Đạo Tổ giảng đạo quả nhiên không tầm thường, ta được rộng mở trong sáng.

- Không sai, ta cũng có thu hoạch, hận không thể hiện tại liền trở về tu luyện.

- Ta cảm giác giọng nói của Đạo Tổ ẩn chứa lực lượng nào đó, có thể làm cho tâm cảnh ta bình ổn.

- Tốt cho một Thái Ất đạo quả, thật sự là vô cùng tinh diệu, ta nhất định phải đi đến Thái Ất cảnh.

- Vấn đạo trường sinh, tiêu dao tự tại, thật khiến cho người hướng tới.

Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, đầu tiên là tiến hành hương hỏa diễn toán, xác định không có vấn đề gì, trong lòng buông lỏng.

- Đã nói Đại La cảnh cho bọn hắn, tiếp theo ta phải nỗ lực đi đến cảnh giới này, nếu không thì một mực chỉ là năm tháng trong kính, lầu các trong không trung.

Khương Trường Sinh suy nghĩ như vậy, khóe miệng đi theo giương lên. Lần này giảng đạo cũng làm cho tâm tình của hắn vui vẻ, hắn một mực rõ ràng số lượng tín đồ của mình, có thể để cho hết thảy tín đồ hội tụ vào một chỗ, hắn từ trên cao nhìn xuống, nhìn biển lớn chúng sinh chưa từng thấy qua kia, trong lòng cảm giác rất thành tựu.

Nếu đã được nhiều sinh linh như vậy tín ngưỡng, hắn cũng không thể làm cho các tín đổ thất vọng.

Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu tiếp tục tu luyện.

Sau khi Mộ Linh Lạc tỉnh lại, gặp hắn đã bắt đầu tu luyện, nàng mỉm cười, cũng bắt đầu tu luyện.

Hiện trong lòng nàng chỉ có một việc, chính là sớm ngày chứng được Thái Ất cảnh.

Sau khi Bạch Kỳ tỉnh lại cũng không có tu luyện, mà đứng dậy rời khỏi Tử Tiêu cung....

Rìa Thiên Đình, phía trên một biển mây có một hòn đảo nhỏ.

Bạch Kỳ đứng ở dưới một gốc cây già, hai tay ôm lấy nhau, đôi mi thanh tú nhíu chặt, Khương Thiên Mệnh, Khương Thiên Sinh đứng ở trước mặt nàng, mặt mày ủ rũ.

- Các ngươi không xác định Khương Nghĩa đã đi nơi nào, nhưng các ngươi có thể xác định hắn không chết?

Bạch Kỳ trầm ngâm nói, nghe vậy, hai người Khương Thiên Mệnh vội vàng gật đầu.

Khương Thiên Mệnh gấp giọng nói:

- Thậm chí không nghe hắn nói gì, tất nhiên đã xảy ra chuyện lớn, ngài phải nghĩ biện pháp, thỉnh lão nhân gia ông ta ra tay.

Chân mày Bạch Kỳ nhíu chặt hơn, hỏi:

- Các ngươi không có nói cho Thiên Đế?

Khương Thiên Sinh bất đắc dĩ nói:

- Khó mà nói, trước đó Khương Nghĩa mất khống chế, dẫn đến gia gia cực kỳ bất mãn về hắn, thậm chí để Thiên Đình phát ra lệnh truy nã.

Bạch Kỳ im lặng, tức giận nói:

- Ta mới bao lâu không có chú ý Thiên Giới, cha con bọn họ lại náo ra mâu thuẫn lớn như vậy?

Thiên Giới quá nguy hiểm, cho nên đại bộ phận thời gian của nàng đều ở trong Côn Luân giới, trợ giúp Yêu tộc lớn mạnh.

- Không có cách nào, chúng ta chỉ có thể tìm ngài, ngài phải nghĩ biện pháp, biện hộ giúp cho chúng ta, Khương Nghĩa từng có sai lầm, nhưng hắn vì Thiên Đình đã bỏ ra bao nhiêu, giết bao nhiêu kẻ địch, lại bởi vì nhất thời mất khống chế, giết đồng minh của Thiên Đình, bị bệ hạ truy nã, thật sự không công bằng.

Khương Thiên Mệnh cắn răng nói, hắn nhìn xem Khương Nghĩa lớn lên, hai người đi chung nhiều năm, sớm đã xem đối phương là người quan trọng nhất của nhau, hắn tuyệt không buông tha cho Khương Nghĩa.

Bạch Kỳ thở dài nói:

- Được thôi, ta sẽ nghĩ biện pháp nói với Đạo Tổ, nhưng Đạo Tổ đã bắt đầu tu luyện, ta không thể tùy tiện quấy rầy, sau khi ta trở về sẽ tìm cơ hội, vì sao các ngươi trước đó không nói ở trong Thần Du đại thiên địa?

Khương Thiên Sinh mang theo u oán nói:

- Ngài một mực vây quanh Thiên Đế, chúng ta nào có cơ hội, đành phải đi Thiên Đình đợi ngài, quả nhiên, ngài còn quấn Thiên Đế hỏi thăm Thái Ất cảnh.

- Thế vì sao không nói cho chủ nhân trong Thần Du đại thiên địa?

- Tổ gia gia có thể nhìn trộm lòng người, chúng ta sớm đã khẩn cầu ở trong lòng, nhưng vô dụng, có lẽ là Tu Tiên giả quá nhiều, hắn không thể chú ý tới.

Nghe đến nơi này, Bạch Kỳ chỉ có thể đáp ứng, sau đó chạy về Tử Tiêu cung.

Khương Thiên Sinh nhíu mày hỏi:

- Ta vẫn còn có chút lo lắng, Khương Nghĩa tựa hồ đã đi theo người nào.

- Mặc kệ di với ai, hắn đều là người nhà họ Khương, há có thể lục đục với Khương gia? Chỉ cần hắn không có nói ra nguyên do, chúng ta phải nghĩ biện pháp tìm hắn, không nói tư tình, thiên tư của hắn như thế, nếu rơi vào trong tay địch nhân, ngươi nên hiểu rõ điều này có ý vị gì.

Khương Thiên Mệnh nghiêm túc nói, Khương Thiên Sinh nghe được, chân mày nhíu chặt hơn.

Thiên phú của Khương Nghĩa là kiêu ngạo của Khương tộc, cũng là áp lực, hoặc nhiều hoặc ít người trong Khương tộc đều e ngại thiên phú của Khương Nghĩa. Nhất là theo Khương Nghĩa càng ngày càng mạnh, hắn càng ngày càng không bị người khống chế, có đôi khi ngay cả Khương Thiên Mệnh đều không thể làm gì hắn.

Thiên Đế có thể nhanh như vậy chứng được Thái Ất cảnh, cũng có nguyên nhân Khương Nghĩa kích thích.

- Đi thôi, trở lại Thiên Giới, Huyền Niên sắp gánh không được áp lực, ngay cả Tam Hoàng đều được mời tới, xem ra Đế mạch muốn thay đổi, chúng ta phải trở về duy trì hắn.

Khương Thiên Mệnh lắc đầu nói, còn có một chuyện khác khiến cho hắn đau đầu.

Khương Thiên Sinh thì cười nói:

- Nếu như Thiên Hoàng lên tiếng, ta chỉ có thể chống đỡ hắn, dù sao ta thua thiệt hắn.

Năm đó hắn đi vào cực đoan, tạo thành rất nhiều phiền toái cho đại ca Tuyên Đạo Thiên Hoàng của hắn, từ sau khi hắn tỉnh ngộ, hắn một mực tràn ngập áy náy đối với Tuyên Đạo Thiên Hoàng, đây cũng là nguyên nhân hắn nguyện ý đánh hết toàn lực trong Phong Thần đại chiến.

Khương Thiên Mệnh lườm hắn một cái, tức giận nói:

- Ta xem như thấy rõ, nếu không có ngoại địch, liền sẽ nội đấu, Khương gia quá mạnh, nước trong đó còn sâu hơn cả Thiên Đình.

Hai người vừa nói, một bên rời khỏi.

Một bên khác.

Bạch Kỳ trở lại Tử Tiêu cung, nàng cẩn thận từng li từng tí đi vào bên cạnh Khương Trường Sinh, lưỡng lự nên nói như thế nào, sợ chọc chủ nhân không vui.

Mặc dù nàng cảm thấy chủ nhân hẳn là rất tình nguyện quản chuyện của hậu bối, vừa hay tô thêm chút màu sắc cho năm tháng tu hành khô khan, nhưng nàng không muốn quấy nhiễu hắn quá mức.

- Khương Nghĩa đi Thông U Chỉ Hải.

Khương Trường Sinh bỗng nhiên nói, Bạch Kỳ nghe được sửng sốt.

Thông U Chỉ Hải?

Khương Trường Sinh không có mở mắt, bình tĩnh nói:

- Đó là khu vực hư không mà cảnh giới Thiên của Võ đạo cẩn phải đi qua khi rời khỏi.