Chương 1073 Đại kiếp mệnh số, Thiên Đạo chiếu cố (1)
Chủ nhân, ngài cũng biết rồi?
Bạch Kỳ cẩn thận từng li từng tí hỏi, trong lòng tràn đầy kính nể, chủ nhân mặc dù không hề rời khỏi Tử Tiêu cung, lại có thể nhìn rõ hết thảy trong hư không.
Khương Trường Sinh nói:
- Ngươi đừng quan tâm việc này, liên quan đến nhân quả quá lớn, chỉ với tu vi của ngươi, hơi không cẩn thận sẽ biến thành tro bụi, ngày thường ta đều tu luyện, cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào ngươi.
Bạch Kỳ vội vàng gật đầu, mở miệng hỏi:
- Chủ nhân, vì sao Khương Nghĩa lại đi Thông U Chi Hải, là ai dẫn hắn?
Khương Trường Sinh nói:
- Có người dẫn dụ, bất quá đây cũng là chính lựa chọn của hắn, yên tâm đi, hắn sinh ra trong đại kiếp, mệnh rất cứng, sẽ không dễ chết.
Mỗi lần bế quan kết thúc hắn đều sẽ quan tâm Khương Nghĩa, thuận tiện thôi diễn nhân quả của hắn.
Theo tu vi hắn càng ngày càng cao, nhân quả cùng mệnh số của Khương Nghĩa càng ngày càng rõ ràng trong mắt hắn.
Thiên phú của kẻ này đã chú định tính cách không an ổn của hắn, hắn không có khả năng vĩnh viễn thủ ở trong Thiên giới, ở Thiên giới, hắn có quá nhiều cố kỵ, ngược lại hạn chế hắn trưởng thành, rời khỏi Thiên Giới, hắn có thể không chút kiêng kỵ thi triển thiên phú của mình.
Thôn phệ lực lượng của người khác để cho bản thân sử dụng, thiên phú như vậy, rất thích hợp với Lượng Kiếp, Khương Trường Sinh cũng đang mong đợi hắn có thể đi tới một bước nào.
Đương nhiên, mệnh số và nhân quả cũng không phải tuyệt đối, cho nên Khương Trường Sinh còn phái một người trước đi trợ giúp Khương Nghĩa, thuận tiện thăm dò suy nghĩ trong lòng của người nọ.
Bạch Kỳ nghe xong lâm vào trong suy tư, Khương Trường Sinh cũng không để ý tới nàng, tiếp tục luyện công.
Trước mắt, hắn đang ở giai đoạn hấp thu Đại Đạo chân nghĩa, ngoại trừ lực lượng Đại Đạo ra hắn mà đang nắm giữ ra, còn có thể thông qua Thất Thập Nhị Phá Thiên Châu ngộ đạo, trong quá trình ngộ đạo, tu vi của hắn một mực tăng trưởng, chưa từng dừng lại, hắn rõ ràng nhất tiến bộ tu vi của mình, cho nên hắn căn bản không lo lắng việc thiên phú của Khương Nghĩa có thể uy hiếp được hắn hay không.
Hắn hiện tại cần thời gian.
Sau đó, hắn chuẩn bị chuyên tâm bế quan, ngay cả Thái Thượng đan đạo đều có thể buông xuống.
Bạch Kỳ không tiếp tục quấy rầy hắn, sau đó rời khỏi Tử Tiêu cung, đi nói cho hai người Khương Thiên Mệnh....
Sâu trong hư không, Thông U Chỉ Hải.
Khương Nghĩa đứng ở trước một cửa đá, hắn khoác một bộ hắc giáp, vác trên lưng một thanh cự kiếm, còn lớn hơn so với người hắn.
Ánh mắt của hắn khóa chặt một thân ảnh trước cửa đá, chính là một trong chín thủ vệ của Thông U Chỉ Hải, Xích Già Thiên.
Hắn tiến lên một bước, ôm quyền hành lễ, nói:
- Tiền bối, tại hạ muốn vào Thông U Chỉ Hải.
Xích Già Thiên nhắm mắt lại, mạn bất kinh tâm nói:
- Khí vận Võ đạo đã tiêu tán, bây giờ ra vào Thông U Chỉ Hải đã không bị hạn chế, ngươi muốn vào cứ vào.
Khương Nghĩa nghe xong, lập tức thở dài một hơi, lúc này chuẩn bị bước vào trong cửa.
- Chậm đã!
Một giọng nói truyền đến, Khương Nghĩa vô ý thức quay người nhìn lại, chỉ thấy một lão giả đang ngồi ở trên một toà sen bằng đá bay tới, chính là Thiên Cơ huyền lão.
Xích Già Thiên mở mắt, trong một con mắt còn sót lại toát ra vẻ ngờ vực.
Thiên Cơ huyền lão dừng lại, bảo trì khoảng cách an toàn với Khương Nghĩa, nói:
- Thông U Chi Hải vô cùng nguy hiểm, thực lực của ngươi quá yếu, để ta đi cùng ngươi một lần đi.
Thiên Cơ huyền lão nhìn như trấn định, trong lòng thì đắng chát.
Hắn thật không muốn trở lại Thông U Chi Hải, nhưng Đạo Tổ truyền âm cho hắn, mệnh lệnh hắn đến đây.
Từ khi biết Đạo Tổ dễ dàng trấn áp Võ Tổ, Thiên Cơ huyền lão đã hạ quyết tâm đi theo Đạo Tổ, cho nên không thể không đến đây.
Nếu như đắc tội Đạo Tổ, chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể trốn tới Thông U Chi Hải, hắn căn bản không được chọn, không bằng liều một phen.
- Ngươi là ai?
Khương Nghĩa cảnh giác hỏi.
Bộ dáng của Thiên Cơ huyền lão thoạt nhìn không giống người lương thiện, sau khi rời khỏi Thiên Giới, Khương Nghĩa gặp được không ít phiền toái, cho nên khi đối mặt với Thiên Cơ huyền lão, hắn đã bắt đầu suy tư như thế nào đối phó người này.
Thiên Cơ huyển lão mở miệng nói:
- Ngươi có thể gọi ta là Thiên Cơ huyền lão, có người nhờ ta đến đây chiếu cố ngươi, ngươi không cần lo ngại, nếu ta muốn đối phó ngươi, ngươi căn bản ngăn cản không được, người ra lệnh cho ta là trưởng bối của ngươi.
Trưởng bối?
Khương Nghĩa vô ý thức suy nghĩ đến phụ thân, nhưng trong lòng lại cảm thấy khó chịu, phụ thân đều đã truy nã hắn, làm sao có thể phái người tới trợ giúp hắn.
Hắn không có dễ tin Thiên Cơ huyền lão, mà là lâm vào trong do dự.
- Không ngờ đến lão nhân gia ngài cũng bắt đầu làm việc cho người khác, quả nhiên, trong Lượng kiếp, chúng sinh đều thân bất do kỷ.
Xích Già Thiên mở miệng cười nói, trong lời nói tràn ngập trào phúng.
Thiên Cơ huyền lão liếc mắt nhìn hắn, đạm mạc nói:
- Đã biết là Lượng kiếp, vì sao ngươi còn thủ ở chỗ này, chẳng lẽ ngươi còn hy vọng xa vời Võ đạo sẽ quay đầu trở lại?
Xích Già Thiên cười lạnh một tiếng, không có nói tiếp.
Thấy cường giả bí ẩn thủ vệ Thông U Chỉ Hải đều ăn quả đắng trước mặt Thiên Cơ huyển lão, Khương Nghĩa càng thêm tò mò về Thiên Cơ huyền lão.
Thiên Cơ huyền lão lúc này bay vào trong cửa, một cỗ lực lượng cường đại bao lấy Khương Nghĩa, khiến cho hắn không thể kháng cự.
- Làm sao có thể? Hắn đến cùng là thần thánh phương nào?
Khương Nghĩa trừng to mắt, mặt lộ vẻ không thể tin được.
Hắn hôm nay cường đại dường nào, thậm chí có thể vượt cảnh giới tác chiến, không ngờ lại rung chuyển không được lực lượng của đối phương.
Hắn chưa bao giờ từng gặp phải tồn tại mạnh mẽ như thế, như vậy xem ra, đối phương xác thực không cần thiết lừa gạt hắn, có thể mời được tồn tại cường đại như vậy, chẳng lẽ là gia gia của hắn.....
Khương Nghĩa mặc dù chưa từng gặp qua gia gia, nhưng tên của hắn là gia gia đặt cho, công pháp của hắn tu luyện vẫn là gia gia chuyên môn sáng tạo cho hắn, trong lòng hắn một mực cảm kích gia gia, trong lòng hắn, gia gia gần với mẫu thân, Khương Thiên Mệnh.