← Quay lại trang sách

Chương 1079 Ngàn vạn năm chi cách, Đạo Chi Thủy Tổ (1)

Đệ tử của Tiêu Hòa nương nương đều trở thành thánh mẫu địa vị cao cả, cái này khiến Khương Trường Sinh càng thêm chờ mong về Tiêu Hòa nương nương.

Ngàn vạn năm đi qua, nàng hẳn là rất có tiến bộ.

Trước đó là Đại La, lại hướng phía trước lại là cảnh giới gì?

Khương Trường Sinh ngược lại tưởng tượng, hắn thật ra không rõ ràng trước đó Tiêu Hòa nương nương mạnh bao nhiêu, chỉ có thể xác định Tiêu Hòa nương nương ngàn vạn năm trước ít nhất là tồn tại Đại La.

Một phần vạn Tiêu Hòa nương nương giống như hắn, ưa thích tàng một tay thì sao?

- Trường Sinh tiền bối, đi cùng một chỗ với ta đi, thật vất vả nhìn thấy ngài, nếu có sơ sẩy, sư phụ sẽ trách ta.

Thanh Khâu thánh mẫu khách sáo một phen, quay đầu nói với Khương Trường Sinh.

Nàng không có hứng thú với Thiếu Hạo, Bạch Y thần quân, chẳng qua trở ngại mặt mũi.

Khương Trường Sinh có chút chần chờ, Thiếu Hạo lập tức cười nói:

- Đi thôi, thánh mẫu tất có thể dẫn ngươi đi vị trí tốt hơn.

Bạch Y thần quân không có lên tiếng, ánh mắt của hắn lại rơi ở trên người Thái Thượng Thiên phương xa.

Nếu Thiếu Hạo đã cho bậc thang, Khương Trường Sinh đương nhiên sẽ không cố chấp, lúc này cáo từ với Thiếu Hạo, Bạch Y thần quân.

Được Thanh Khâu thánh mẫu dẫn đầu, bọn hắn bay đến một lầu các trên trời, khoảng cách Thái Thượng Thiên không xa, ít nhất gần hơn bồ đoàn trước đó.

Thanh Khâu thánh mẫu đến dẫn tới rối loạn không nhỏ, điều này khiến Khương Trường Sinh càng hiếu kỳ danh vọng của thánh mẫu hiện thời.

Hai người ngồi tĩnh tọa ở trong hành lang lầu các, cách nhau hai trượng.

- Xin hỏi Tiêu Hòa nương nương bây giờ có mạnh khỏe?

Khương Trường Sinh mở miệng hỏi, nhìn thấy Bạch Y thần quân, hắn càng thêm chờ mong về thời đại này.

Thanh Khâu thánh mẫu lộ ra nụ cười dịu dàng, nói:

- Sư phụ tự nhiên mạnh khỏe, vì gặp lại tiền bối ngươi, nàng cơ hồ đi hết thảy đạo tràng của các Đại La, mặc dù tu vi đối phương không bằng nàng, chẳng qua nàng một mực không có chờ đến ngươi, gần đây nàng muốn ngộ đạo, cho nên không có tự mình đến đây, liền phái ta tới, không ngờ thật gặp được tiền bối.

Ngàn vạn năm trước, nàng và sư muội hết sức khó hiểu, cảm thấy khó hiểu khi sư phụ lưu ý đến Khương Trường Sinh.

Từ từ, trong năm tháng, các nàng bị sự kiên trì của sư phụ cảm hóa, sau đó các nàng trải qua nhân sinh riêng của mình, lại xem thái độ của sư phụ, có loại cảm động chạm đến linh hồn, loại cảm động này làm cho thái độ của các nàng dành cho Khương Trường Sinh cũng thay đổi.

Các nàng không hiểu rõ Khương Trường Sinh, nhưng các nàng nhìn thấy sư phụ chờ mong có thể nhìn thấy Khương Trường Sinh, mong Khương Trường Sinh biết được sư phụ kiên trì cùng trả giá.

Thanh Khâu thánh mẫu bắt đầu kể sư phụ đi qua đạo tràng nào để tìm Đạo Tổ, kể ra danh hiệu của từng vị cường giả Đại La, một vài cái tên trong đó là các nhân vật trong truyền thuyết Hoa Hạ kiếp trước lưu lại, có đủ dấu vết.

Khương Trường Sinh quả thật bị cảm động, dù sao đây không phải lần một lần hai, cũng không phải một năm hai năm, là kiên trì ngàn vạn năm.

Nói ra, quan hệ giữa hắn và Tiêu Hòa nương nương không tính quá thân cận, nhưng giống như quân tử chi giao, mặc dù nhạt như nước, lại có loại khắc sâu khó mà nói.

Khương Trường Sinh cũng không phân rõ tình cảm của mình đối với Tiêu Hòa nương nương là gì, cũng không phải rung động giữa nam nữ, nhưng lại có sự thoải mái dễ chịu của tri kỷ, trong năm tháng tu hành, hắn cũng sẽ thường xuyên nghĩ đến nàng.

Loại cảm tình này rất là dễ chịu, ít nhất để hắn cảm thấy hưởng thụ.

Đáng tiếc, hắn hiện tại quá yếu nếu so với Tiêu Hòa nương nương, hắn căn bản không có gì để phản hồi lại cho nàng.

Sau khi Thanh Khâu thánh mẫu nói hết những lời muốn nói, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, suy nghĩ thông suốt.

Khương Trường Sinh lộ vẻ mặt cảm khái cũng làm cho nàng rất hài lòng, là phản ứng nàng muốn nhìn thấy.

- Xin hỏi thánh mẫu ngươi có từng nghe tới Đạo Tổ?

Khương Trường Sinh đột nhiên hỏi.

Thanh Khâu thánh mẫu còn đang tắm trong thế giới ở nội tâm của mình, nghe Khương Trường Sinh tra hỏi, nàng vô ý thức trả lời:

- Đạo Tổ? Vị Đạo Tổ nào?

Khương Trường Sinh nhíu mày hỏi:

- Đạo Tổ có rất nhiều vị?

Thanh Khâu thánh mẫu lấy lại tinh thần, nói:

- Tự nhiên không có. Bất quá xác thực không có Đạo Tổ tồn tại, ít nhất là ta chưa từng nghe nói qua. Nói ra cũng thật kỳ quái, chư thiên vạn giới, không một vị đại năng nào được xưng là Đạo Tổ, Đại Đạo không có cuối đường, ai dám xưng Đạo Tổ?

Khương Trường Sinh nghe đến chỗ này thì cảm thấy yên tâm, nếu xuất hiện rất nhiều vị Đạo Tổ, ngược lại nói rõ xảy ra vấn đề lớn.

Hắn đang muốn hỏi lại, âm thanh của Thái Thượng Thiên truyền đến:

- Chư vị, giảng đạo chuẩn bị bắt đầu.

Ngữ khí của Thái Thượng Thiên rất cường ngạnh, để ổn ào ngoài lầu các lập tức tan biến, Khương Trường Sinh cũng không tiện hỏi nhiều, chuẩn bị chuyên tâm nghe đạo.

Tốn hao rất nhiều giá trị đạo thống nhân quả cũng không thể uổng phí.

Thanh Khâu thánh mẫu cũng bắt đầu chuyên chú, tuy ôm theo nhiệm vụ của sư phụ đến đây, nhưng có thể nghe đạo, nàng không muốn bỏ qua.

- Đại Đạo Tam Thiên, ta không nói ba ngàn tiên thiên đại đạo kia, mà là giảng đạo được sáng tạo ra.

Lời Thái Thượng Thiên nói để ánh mắt Khương Trường Sinh sáng lên.

Hắn hiện tại hoang mang chính là hắn nắm giữ lực lượng Đại Đạo tựa như có thể tu luyện vô hạn, chính là bởi vì không nhìn thấy phần cuối, hắn cũng tìm không thấy thời cơ đột phá.

Nếu sáng tạo ra đạo mới, Đại Đạo hình thành là có giai đoạn. Quy tắc đều có thể sáng lập, vì sao Đại Đạo không thể?

Khương Trường Sinh còn nhớ rõ Bình An nắm giữ quy tắc Vô Định, đó chính là quy tắc Hậu Thiên sáng tạo.

Thái Thượng Thiên chính thức bắt đầu giảng đạo, tiếng hắn giảng đạo kéo hết thảy người nghe đạo vào trạng thái ngộ đạo.

So với giảng đạo trước đó, lần này, Khương Trường Sinh tiến nhập một loại trạng thái huyền bí, ý thức của hắn giống như phiêu phù ở trong không gian rực rỡ màu sắc.

- Thiên địa do đạo sinh, do đạo diệt, đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, vạn vật cũng có thể hóa một, ba ngàn quy nhất, pháp nói ngay, hồn tức thì, người tu đạo tức Thiên Đạo.

Khương Trường Sinh một bên cảm ngộ lực lượng Đại Đạo mình nắm giữ, một bên lý giải lời Thái Thượng Thiên giảng.

Sau khi đi qua giới thiệu không rõ ràng ban đầu, Thái Thượng Thiên bắt đầu giảng giải mình như thế nào dung đạo, từ khi ý nghĩ sinh ra cho đến thực tiễn, ở trong quá trình này, hắn truyền lại đạo của mình cho hết thảy kẻ nghe đạo.