← Quay lại trang sách

Chương 1091 Hóa Cảnh Thiên, Tam Thế Thiên (1)

Ta hạ một đạo ấn ký ở trên thân thể ngươi, đợi vị Diễn Thiên kia tìm tới ngươi, ngươi có thể thông qua ấn ký này mà gọi ta đến.

Vẻ mặt Thế Diễn Thiên đầy thành thật trả lời, nghe nói như thế, chân mày Khương Trường Sinh nhíu chặt hơn.

Hắn đương nhiên sẽ không đồng ý thỉnh cầu như thế.

Thế Diễn Thiên tiếp tục nói:

- Vị Diễn Thiên kia mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của ngươi, hắn cực kỳ tham lam, một khi bị hắn để mắt tới, hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để đạt được ngươi.

Khương Trường Sinh hỏi ngược lại:

- Các ngươi đều đến từ Đạo Diễn, vì sao ngươi muốn giúp ta đối kháng hắn?

- Tự nhiên là đạo khác biệt, hắn muốn cái gì liền nhất định phải đạt được cái đó, đó là đạo mà hắn mạnh lên, mà cứu trợ chúng sinh chịu khổ gặp nạn chính là đạo để ta mạnh lên, chớ có dùng tâm tính phàm nhân đi tìm hiểu Đạo Diễn, có lẽ trong lòng ngươi còn có may mắn, đối mặt vị Diễn Thiên kia, ngươi muốn dùng những biện pháp khác đi quanh co, nhưng ta khẳng định cho ngươi biết, hết thảy đều là phí công.

Thế Diễn Thiên nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh nói, hắn rất chân thành, nhưng thủy chung không đủ để Khương Trường Sinh tín nhiệm.

Hắn đứng dậy, nói:

- Mặc dù ngươi không muốn, ta cũng sẽ giúp ngươi, ngày sau người sẽ cảm kích ta, nhưng ta làm việc tuân theo bản tâm, ta không cần ngươi báo đáp.

Một cỗ khí thế cường đại bùng nổ từ trong cơ thể hắn, rung chuyển vùng hư không này, ngay cả tiên thần Thiên Đình trong Côn Luân giới cùng sinh linh lui tới trong hư không đều bị kinh động, dồn dập ghé mắt nhìn lại.

- Ngươi nói hắn muốn cái gì liền nhất định phải đạt được cái đó, người chẳng phải cũng giống như vậy?

Khương Trường Sinh hừ lạnh nói, cảm giác đối phương không hiểu thấu, nếu muốn đánh, hà tất nói nhảm nhiều như vậy.

Bốn trăm năm mươi hai (452) Thiên Đạo giá trị hương hỏa là rất mạnh mẽ, giá trị hương hỏa cao hơn hắn, nhưng đối mặt kẻ địch đánh tới cửa, Khương Trường Sinh hắn xưa nay sẽ không sợ chiến mà hàng!

Huống hồ, đi qua nhiều năm tu luyện, giá trị hương hỏa của hắn đã tới gần ba trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa, lại thêm một thân pháp bảo, thần thông, hắn cũng phải thử một chút đối phương dựa vào cái gì cuồng vọng như thế.

Oanh!

Hồng Mông Thần Nguyên Khí bùng nổ, như sóng biển nổ tung, chỉ thấy Thế Diễn Thiên thuấn di tới, bị Hồng Mông Thần Nguyên Khí ngăn cản, cách Khương Trường Sinh không đến mười trượng.

Thế Diễn Thiên động dung, rõ ràng đánh giá thấp lực phòng ngự của Hồng Mông Thần Nguyên Khí.

Khương Trường Sinh cũng không ngồi chờ chết, điểm ra một chỉ.

Đại Thiên Tru Đạo Chỉ!

Thế Diễn Thiên cấp tốc tránh thoát, trống rỗng xuất hiện ở phía trên hư không.

Hắn nâng lên cánh tay phải, bổ xuống dưới, một ánh sao quang hồng lóng lánh đỏ tía như được triệu hoán tới từ tận cùng của vũ trụ, mang theo khí thế bá đạo phá hủy hết thảy buông xuống.

Hồng Mông Thần Nguyên Khí như bút mực vung tới, nhưng khi chạm vào quang hồng liền tản ra, trong lòng Khương Trường Sinh kinh hãi, Thái Cực Huyền Đạo Tướng sau Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa lập tức biến lớn Thái Cực đồ, to lớn ngăn lại đòn công kích cho hắn.

Ầm ầm.

Hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm vào nhau, rung chuyển hư không, quấy nát võ đạo linh khí vô hình vô sắc, hình thành cuồng phong vô biên bừa bãi tàn phá ra từng hướng đi.

Đám tu tiên giả đang đi tới phương xa không kịp né tránh, cách ức vạn dặm đều bị thổi bay ra ngoài, nếu không phải Khương Trường Sinh dùng khí vận bản thân che chở bảo vệ bọn họ, bọn hắn trong nháy mắt sẽ biến thành tro bui.

Đối phương không kiêng nể gì để ánh mắt Khương Trường Sinh trở nên lạnh lẽo.

Người làm càn như thế, thật mang trong lòng sự thương xót chúng sinh?

Khương Trường Sinh đưa tay, Thiên Đạo Trật Tự Kiếm xuất hiện trong tay, hắn cấp tốc nắm chặt chuôi kiếm, huy kiếm chém đi.

Phá Đạo Tuyệt Phong!

Sóng gió màu đen xuyên qua Thái Cực Huyền Đạo cầu, trong nháy mắt xen lẫn lôi điện kỳ dị phá hủy quang hồng to lớn của Thế Diễn Thiên.

Thế Diễn Thiên nhíu mày, trầm giọng nói:

- Ngươi đã đi đến Hóa Cảnh Thiên? Không đúng, thực lực của ngươi đã dính đến Tam Thế Thiên!

Hóa Cảnh Thiên?

Tam Thế Thiên?

Chẳng lẽ đây cũng là cảnh giới phía trên Thượng Phúc Thiên?

Đối phương nói như vậy, nói rõ hắn đã đi đến Tam Thế Thiên, bốn trăm (400) Thiên Đạo giá trị hương hỏa xem như Tam Thế Thiên, vậy thì hai trăm đến ba trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa hẳn là Hóa Cảnh Thiên.

Tâm tư Khương Trường Sinh như điện, hắn nhưng không có dừng lại, lần nữa vung lên Thiên Đạo Trật Tự Kiếm, Thái Cực Huyền Đạo cầu rút lui, nương theo đó, một kiếm này trảm ra hào quang lóng lánh cực hạn, Thiên Địa Câu Diệt như sao băng vượt qua thời không đánh tới.

Sắc mặt Thế Diễn Thiên tràn đầy nghiêm túc, trán của hắn bắn ra kim quang, từng đạo hoa văn màu đỏ như là liệt diễm xuất hiện.

Hắn vỗ một chưởng xuống dưới, một chưởng này lại để muôn vàn quy tắc lực lượng trong hư không ngưng thành thật chất, cấp tốc xen lẫn vào trong chưởng phong, cùng nhau hạ xuống, đụng vào Thiên Địa Câu Diệt.

Sáng sáng chói mắt bắn ra lực lượng trùng kích khó có thể tưởng tượng để các sinh linh trong hư không mất đi giác quan, Khương Trường Sinh dùng thần niệm chuyển bọn hắn vào trong Côn Luân giới.

Không gian trong hư không phá toái, trước lúc sắp mất đi màu sắc, Cửu Thiên Thập Địa Tuyệt Sát Trận bao quanh Côn Luân giới xuất hiện, dùng trận pháp bảo vệ Côn Luân giới.

Dùng tu vi Khương Trường Sinh bây giờ, giác quan của hắn có thể không nhận ảnh hưởng, hắn nhìn xem không gian hư không phá toái, Thế Diễn Thiên phát giác được Thiên Địa Câu Diệt đáng sợ đã cấp tốc né tránh, sau đó dùng tốc độ nhanh hơn lao thẳng về phía hắn.

Khương Trường Sinh đưa tay ra, Kim Lân diệu thụ bay ra ngoài, cấp tốc to lớn, đếm không hết dây leo màu vàng kim như lợi roi quật tới.

Thế Diễn Thiên như là lợi kiếm chặt đứt từng sợi dây leo, nhưng bị càng nhiều dây leo quấn quanh.

Theo tu vi Khương Trường Sinh càng ngày càng mạnh, pháp bảo của hắn có thể phát huy ra lực lượng cũng mạnh hơn, nhưng luận bản chất lực lượng, hắn cảm giác pháp lực của mình cũng không yếu hơn thần lực của đối phương.

Thừa dịp Kim Lân diệu thụ dây dưa Thế Diễn Thiên, Khương Trường Sinh xuất ra Trảm Tiên hồ lô, mở ra miệng bình.

- Ngươi đã không nói đạo lý như thế, ta sẽ thay trời hành đạo!

Âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên, tiếng nói vừa ra, Trảm Tiên hồ lô trong bay ra một tia sáng trắng.