Chương 1090 Tai kiếp khó thoát (2)
Từ nay về sau, vận rủi, tâm ma chính là trừng phạt dành cho tội nghiệt, bất quá Thiên Đạo ban thưởng còn chưa đủ, còn cần dung hợp lực lượng Đại Đạo hữu ích cho chúng sinh.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ.
Mộ Linh Lạc đi tới, tò mò hỏi:
- Hai cỗ khí tức vừa rồi là…
Nàng đã bước vào Vận Mệnh Chi Đạo, hết sức mẫn cảm về lực lượng Đại Đạo, vận rủi cùng tâm ma mang cho nàng cảm giác âm hàn, kinh dị.
Khương Trường Sinh trả lời:
- Hai loại lực lượng Đại Đạo, ta đang hoàn thiện Thiên Đạo.
Mộ Linh Lạc kinh ngạc hỏi:
- Lực lượng Đại Đạo còn có thể dung hợp?
- Ít nhất là ta đang tu luyện về phương hướng này.
Nghe được câu trả lời, Mộ Linh Lạc càng cảm thấy sùng bái về cảnh giới của hắn, nàng chỉ có nắm giữ lực lượng vận mệnh đã cảm thấy gian nan, mong muốn dung hợp nhiều loại lực lượng Đại Đạo, tiền đề không phải chính là nắm giữ nhiều loại lực lượng Đại Đạo?
Chênh lệch của hai người cũng không có được rút ngắn, ngược lại đang không ngừng kéo dài ra.
Đối với chuyện này, nàng không có nhụt chí, chỉ có động lực, nàng xưa nay không hy vọng xa vời vượt qua Khương Trường Sinh, chỉ muốn tận khả năng bắt kịp cước bộ của hắn, ít nhất không khiến cho hắn thất vọng.
- Gần đây Thần Du đại thiên địa nhiều hơn một loại truyền thừa, ta đi xem, lại là Đại Đạo lực lượng đặc thù nào đó, vị Thiên Địa Tiếu kia là thần thánh phương nào?
Mộ Linh Lạc ngược lại hỏi.
Từ sau khi Thiên Địa Tiếu tu tiên, liền một loại mù quáng sùng bái dành cho Khương Trường Sinh sinh ra, thuận lý thành chương tiến vào Thần Du đại thiên địa, hắn lập tức trầm mê, cả ngày đợi ở trong Thần Du đại thiên địa.
Tên này thậm chí lập giáo phái trong Thần Du đại thiên địa, đi ra một con đường hoàn toàn khác biệt Bỉ Ngạn đạo quân.
Khương Trường Sinh không có giấu diếm, nói một lần về lai lịch của Thiên Địa Tiếu.
Nghe nói đây là người thừa kế của một Đại Đạo sống mấy trăm vạn năm, còn có quan hệ phức tạp như thế với Võ đạo, Đại Kiếp Tà Số, Mộ Linh Lạc không khỏi cảm khái.
Vô luận lai lịch như thế nào đều có thể bị Trường Sinh ca ca của nàng thu phục.
Hai người bắt đầu nói chuyện phiếm, trò chuyện đến Tiên đạo gần đây phát triển như thế nào.
Lữ Thần Châu trước đó không lâu đã bước vào Thái Ất cảnh, thực lực Tiên đạo càng ngày càng mạnh, tên này còn rất hiếu chiến, khiêu chiến rất nhiều vạn cổ cường tộc của Thiên Giới, uy danh của hắn lần nữa lan xa, trước kia hắn là thiên kiêu đỉnh tiêm của Võ đạo, bây giờ chuyển tu Tiên đạo, chỉ có không đến vạn năm đã vượt qua trước kia, chuyện như vậy hấp dẫn càng ngày càng nhiều võ giả gia nhập.
Bất quá có một việc để Mộ Linh Lạc cảnh giác, đó chính là người tu hành hệ thống Đại Đạo khác bắt đầu rút lui khỏi Thiên Giới, Côn Luân giới, ngay cả đạo thống Cổ Thuật trước đó giao hảo nhất với Tiên đạo cũng rút lui.
Khương Trường Sinh nghe đến điểm này, cũng không có phản ứng, nói ra, Mạc Vọng đã lâu rồi không có liên hệ với hắn, hắn diễn toán một thoáng giá trị hương hỏa của Mạc Vọng, đã đi đến sáu Thiên Đạo giá trị hương hỏa, đã vượt qua Khai Quang Thánh Võ Ngũ Cực cảnh.
Nếu tính toán Mạc Vọng, Khương Trường Sinh bắt đầu diễn toán cường giả trong từng phạm vi.
Mạnh nhất trong phạm vi đã biết vẫn là sáu trăm hai mươi bảy (627) Thiên Đạo giá trị hương hỏa, không có biến hóa.
Rất nhanh, sắc mặt của hắn đột nhiên thay đổi.
Xung quanh Côn Luân giới lại có một vị bốn trăm năm mươi hai (452) Thiên Đạo giá trị hương hỏa, thần niệm của hắn không ngờ lại không có phát giác được.
Đây cũng không phải là điềm tốt!
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Ta đi ra ngoài một chuyên, nàng tiếp tục tu luyện đi.
Nói xong, hắn liền hư không biến mất.
Mộ Linh Lạc nhíu mày, nàng rất ít thấy Khương Trường Sinh lúng túng như thế, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Ngoài Côn Luân giới.
Trong hư không, một mảnh mây thiên thạch lẵng lặng trôi nổi lơ lửng, trên một khỏa thiên thạch trong đó có một đạo thân ảnh đang ngồi, chính là Thế Diễn Thiên trước đó đi tìm Thái Thượng Côn Luân.
Thế Diễn Thiên nhắm mắt lại, mở miệng nói:
- Không ngờ ngươi nhanh như vậy đã nhận ra, không hổ là tồn tại để chủ thể của một phương Đại Đạo hư không không thể trấn áp.
Tiếng nói vừa dứt, Khương Trường Sinh trống rỗng xuất hiện ở phía trước hắn, vẫn như cũ ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, Hồng Mông Thần Nguyên Khí vờn quanh thần tọa, hắn đã khởi động một thân chí bảo, phòng bị đối phương ra tay bất cứ lúc nào.
- Vì sao các hạ tới đây?
Khương Trường Sinh hỏi, ánh mắt đánh giá Thế Diễn Thiên, hắn nhìn không thấu khí tức của đối phương, không thuộc về võ đạo, không thuộc về bất kỳ hệ thống Đại Đạo gì mà hắn từng thấy qua.
Đạo Diễn!
Trong đầu Khương Trường Sinh toát ra cái tên này, nhưng hắn bất động thanh sắc, không muốn bại lộ mình đã biết được Đạo Diễn.
Thế Diễn Thiên mở mắt, đánh giá Khương Trường Sinh, nói:
- Bảo vật Tiên đạo, rất không tệ, không ngờ lại có thể ngăn cách ta nhìn trộm, ngươi không cần khẩn trương, ta cũng không phải đối địch với ngươi, ta tới cứu vớt ngươi.
Cứu vớt ta?
Khương Trường Sinh hoang mang, trong lòng càng thêm cảnh giác.
Nhìn đối phương lộ ra vẻ mặt bi thương yêu dị, hắn không hiểu cảm giác tinh thần đối phương không bình thường.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Ồ? Làm sao cứu vớt ta, ta có phiền toái gì cần ngươi tới cứu vớt?
Thế Diễn Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Ta đến từ Đạo Diễn, ngươi có thể gọi ta là Thế Diễn Thiên, hư không đang đứng ở trong đại kiếp, mà Đạo Diễn đến, sẽ phá hư cân bằng cùng quy luật trong hư không, ta tới ngăn cản vị Diễn Thiên kia, hắn đang đi săn Đại Đạo Chi Thần, nhưng đại kiếp vừa mới bắt đầu, Đại Đạo Chi Thần còn chưa lột xác thành công, trước mắt đều là Đại Kiếp Chi Thần yếu ớt, vì bồi dưỡng Đại Kiếp Chi Thần trở thành Đại Đạo Chi Thần, hắn tất sẽ đuổi bắt sinh linh mạnh mẽ trong hư không nuôi nấng Đại Kiếp Chi Thần, ngươi, khó thoát tai kiếp.
Khương Trường Sinh nhíu mày, Chí Dương thần quang che đậy ánh mắt của hắn, hắn mở miệng hỏi:
- Vậy ngươi muốn giúp ta thế nào?