← Quay lại trang sách

Chương 1120 Phục Sinh đại kiếp chân chính (1)

Thì ra là vì Phục Sinh lực lượng mà tới, ngươi hết sức ngu xuẩn, không ngờ lại tìm tới nơi này.

Đạo âm thanh thần bí kia lần nữa vang lên, trong lời nói tràn ngập khinh thường.

Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tay trái chống đỡ gương mặt, tay phải nâng Thiên Cơ huyền lão, hắn vẫn đạm mạc nói:

- Ngươi đã không muốn ra, vậy ta sẽ mời ngươi ra.

Vừa dứt lời, Hồng Mông Thần Nguyên Khí bỗng nhiên hóa thành một cây roi đánh tới chân trời, quét ngang hư không tối tăm, đánh sương mù dày đặc bàng bạc xơ xác, một thân ảnh ẩn núp trong bóng tối bị đánh rơi ra.

Đây là một nam tử tóc tai bù xù, hai chân trần trụi, áo bào rách nát, làn da hiện lên màu xám tro, như Lệ Quỷ tại thế, tứ chi lượn lờ xích sắt như ẩn như hiện, hắn khó tin nhìn về phía Khương Trường Sinh.

- Ngươi đến cùng là ai?

Nam tử chan trần tức giận quát.

Thiên Cơ huyền lão nhìn thấy đối phương, con ngươi lập tức phóng to, hắn cảm giác mình nhận biết đối phương, nhưng nhớ không nổi đối phương là ai.

Thái Cực Huyền Đạo Tướng phía sau Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa bay lên, cấp tốc biến lớn, hình thành Thái Cực đồ che đậy nửa bên hư không, tản ra khí tức vô tận cuồn cuộn.

Theo Khương Trường Sinh càng ngày càng mạnh, thần thông, pháp bảo của hắn sẽ hiện ra uy ực tự nhiên theo đó tăng cường, hắn hôm nay mới xem như chân chính bày ra sự cường đại của Thái Cực Huyền Đạo Tướng.

Thái Cực Huyền Đạo Tướng hiện ra hình ảnh Thái Cực Song Ngư Đồ, xoay chầm chậm, theo nó xoay tròn, khói đen, khí trắng bàng bạc rơi ra, hình thành ngàn tỉ xiềng xích phóng tới nam tử chân trần.

Nam tử chân trần gầm thét một tiếng, đánh ra một quyền, hư không hắc ám sau lưng có từng hư ảnh khí thế mạnh mẽ lao ra, như Thượng Cổ Thần quân nhảy vọt thời không trường hà, mang theo khí thế không thể ngăn cản lao thẳng hướng Thái Cực Huyền Đạo Tướng vĩ ngạn vô song.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai cỗ lực lượng cường đại va chạm vào nhau, tựa như đại quân cùng sóng biển chạm vào nhau, toàn bộ lực lượng quy tắc trong Cấm Ngục cũng vì đó mà chấn động.

Thiên Cơ huyền lão đứng ở trên lòng bàn tay của Khương Trường Sinh, vô cùng lo sợ.

Cảm giác ngột ngạt thật mạnh.

Hắn cảm giác dù trước khi huyết tế. hắn đều khó mà ngăn cản được uy áp của Đạo Tổ và nam tử chân trần, hai người này đến tột cùng là cảnh giới gì?

Đám Thần quân của nam tử chân trần chỉ chống đỡ được hai hơi thời gian, hắc bạch nhị khí của Thái Cực Huyền Đạo Tướng tăng vọt, như đại dương mênh mông trong vũ trụ bao phủ đếm đám Thần quân, sau đó cuốn tới nam tử chân trần, thế không thể đỡ.

- Làm sao có thể...

Sắc mặt nam tử chân trần kịch biến, hắn vô ý thức muốn chạy trốn, một cánh tay bỗng nhiên đè đầu vai của hắn lại.

Hắn liếc mắt nhìn sáng, trong con ngươi phản chiếu một hư ảnh màu lam, chính là Đạo Tâm thần chỉ của Khương Trường Sinh.

Bị đạo tâm thần chi giữ chặt, thần lực trong cơ thể nam tử chân trần trong nháy mắt bị đông cứng, không thể điều động, thân thể hắn càng không thể động đậy. Chênh lệch quá xa.

Sau khi nam tử chân trần đi qua sợ hãi ngắn ngủi, hắn một lần nữa nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:

- Tam Thế Thiên?-

Đạo Tâm thần chỉ mang theo hắn thuấn di đến trước Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, nam tử chân trần nhấc mắt nhìn tới, thần quang của Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa và Chí Dương thần quang che đậy khuôn mặt của Khương Trường Sinh, khiến cho hắn không cách nào thấy rõ hình dáng của đối phương, đang lúc hắn hoang mang, hắn bỗng nhiên nhìn thấy trán của đối phương trên hiện ra một con mắt nằm dọc.

Không tốt!

Nam tử chân trần vừa toát ra ý nghĩ này, cả người lâm vào trong hoảng hốt.

Thần thông, Cửu Trọng Cực Nhạc Ngục.

Cơ hồ trong nháy mắt, nam tử chân trần tâm liền hỏng mất.

Giá trị của cái tên này cũng mới đến một trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa, há có thể gánh vác được thần thông của Khương Trường Sinh?

Khương Trường Sinh mong muốn đọc trí nhớ của nam tử chân trần, thần niệm vừa chui vào trong đầu nam tử chân trần, hắn còn không tới kịp tìm kiếm trí nhớ, tất cả tình cảnh trong trí nhớ của đối phương đều vỡ nát.

- Các hạ quả nhiên là thủ đoạn cao cường, ngươi chính là Tiên đạo Đạo Tổ nhỉ? Ngươi đã muốn hiểu rõ ta, ta sẽ đích thân buông xuống Tiên đạo, chuẩn bị kỹ càng đối mặt với lửa giận tích lũy từ xưa đến nay đi.

Nương theo một âm thanh thần bí vang lên, thân thể nam tử chân trần hóa thành tro bụi, theo gió tan biến.

Thần niệm của Khương Trường Sinh không thể truy xét đến đối phương ở nơi nào, ít nhất có thể xác định đối phương không ở trong cấm trong ngục.

- âm thanh vừa rồi mạnh bao nhiêu?

"Cần tiêu hao bảy trăm sáu mươi Thiên Đạo giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không"

Không.

Rất mạnh.

Khương Trường Sinh âm thầm cảm khái, Hư Không Vô Tận thật sự càng ngày càng nhiều cường giả, may mắn hắn đã đột phá, mà lại còn bước lên tiến trình lột xác tới Đại La, bằng không hắn thật không có cảm giác an toàn.

Đang lúc Thiên Cơ huyền lão còn đang kinh ngạc, cảnh tượng trước mắt hắn đột nhiên xoay tròn, hắn vô ý thức chớp mắt, lần nữa mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong một đại điện.

- Bạch Kỳ, dẫn hắn xuống, dàn xếp thật tốt, từ nay về sau để hắn tu luyện tại Thiên Đình.

Âm thanh của Khương Trường Sinh vang lên, hắn nhanh chóng buông Thiên Cơ huyền lão xuống.