Chương 1121 Phục Sinh đại kiếp chân chính (2)
Mộ Linh Lạc đang luyện công không khỏi mở mắt, nhìn về phía Thiên Cơ huyền lão.
Mặc dù đã huyết tế, nhưng Thiên Cơ huyền lão ở kiếp này vẫn duy trì bộ dáng già nua như cũ.
Ánh mắ Bạch Kỳ sáng lên, lập tức đứng dậy, kêu gọi Thiên Cơ huyền lão rời khỏi Tử Tiêu cung.
Thiên Cơ huyền lão nhìn về phía Khương Trường Sinh muốn nói lại thôi, cuối cùng đè xuống tâm tình trong lòng, nếu Đạo Tổ có thể cứu hắn, Khương Nghĩa tất sẽ không xảy ra chuyện gì.
Sau khi hai người rời khỏi Tử Tiêu cung, Mộ Linh Lạc nhịn không được hỏi thăm thân phận của Thiên Cơ huyền lão, Khương Trường Sinh không có giấu diếm.
Tồn tại cổ xưa nhất Hư Không Vô Tận.
Thôi diễn vạn sự vạn vật.
Mộ Linh Lạc bị hù dọa, đồng thời cảm khái Thiên Đình lại có nhiều thêm một vị cường giả khó lường, có lẽ người này còn mạnh hơn Bỉ Ngạn đạo quân.
- Chân chính Phục Sinh đại kiếp sắp đến, trước khi tới, chúng ta đi nhân gian một chút.
Khương Trường Sinh đứng dậy cười nói, mặc dù không có biết được tình báo về Phục Sinh lực lượng từ trong đầu nam tử chân trần, nhưng hắn đã suy tính đến nhân quả tiếp theo của Thiên Đình, chính là sẽ đối mặt với Phục Sinh đại kiếp.
Mộ Linh Lạc kinh ngạc hỏi:
- Chân chính Phục Sinh đại kiếp? Chẳng lẽ hiện tại không tính?
Khương Trường Sinh một bên chuyển động gân cốt, một bên trả lời:
- Tính, nhưng bây giờ Phục Sinh đại kiếp là đối mặt ba ngàn thiên địa, có ba ngàn thiên địa thay Tiên đạo gánh vác áp lực, nhưng tiếp đó, Phục Sinh đại kiếp chỉ nhằm vào Tiên đạo, tồn tại phía sau màn muốn chiếm lấy Tiên đạo, mượn Tiên đạo tái hiện nhân gian.
Đôi mi thanh tú của Mộ Linh Lạc nhíu chặt, nàng mặc dù bước chân vào Vận Mệnh Chi Đạo, lại không cách nào tính tới vận mệnh của Thiên Đình, càng không cách nào tính tới xu hướng của đại kiếp.
Chờ trong chốc lát, Khương Trường Sinh cũng không có thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, trong lòng hắn thoáng có chút tiếc nuối.
Nghĩ lại cũng như thường, cho dù hắn đứng đấy không động, tồn tại một trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa fùng hết toàn lực cũng không giết được hắn, căn bản không có cách mang đến áp lực sinh tồn cho hắn.
Khương Trường Sinh chỉ có thể cầu nguyện chủ công sau lưng nam tử chân trần có thể mang đến cho hắn áp lực.
Bảy trăm sáu mươi Thiên Đạo giá trị hương hỏa, cũng tính là tồn tại mạnh mẽ trong Tam Thế Thiên.
Khương Trường Sinh trước đó tính qua Tam Thế Thiên yếu nhất cũng có bốn trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa, Tự Tại Thiên yếu nhất thì là một ngàn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, nói cách khác, giá trị hương hỏa của Tam Thế Thiên từ bốn trăm đến một ngàn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, mà Tự Tại Thiên thì là từ một ngàn Thiên Đạo giá trị hương hỏa đến năm ngàn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.
Cảnh giới về Thiên, càng về sau, chênh lệch thật sự càng lớn.
Khương Trường Sinh cùng Mộ Linh Lạc tán gẫu, hai người khó có được thời gian chung đụng, đối mặt hoang mang cùng tò mò của Mộ Linh Lạc, Khương Trường Sinh đều nhất nhất trả lời.
Một lúc lâu sau, Bạch Kỳ trở về, vẻ mặt nàng đầy tươi cười, sau khi hiểu rõ lai lịch của Thiên Cơ huyền lão, nàng mười phần phấn chấn, thì ra vị này còn lợi hại hơn cả Bỉ Ngạn đạo quân, không thể bỏ qua người dạng này.
- Đi thôi, đi nhìn nhân gian bây giờ một chút.
Khương Trường Sinh không đợi Bạch Kỳ mở miệng, dẫn đầu nói, sau đó vung tay áo mang theo hai nữ tan biến trong điện....
Thái Thượng đạo, trong một đại điện.
Thái Thượng Côn Luân đi vào điện, đưa mắt nhìn về phía Thế Diễn Thiên, Thế Diễn Thiên ở trong một mảnh dược trì, đang chữa thương.
- Phục sinh nhân bây giờ đã rút lui khỏi ba ngàn thiên địa, đang tụ tập đến Thiên Giới, này là vì sao? Sau lưng phục sinh nhân là ai? Là người nọ đang chỉ dẫn?
Thái Thượng Côn Luân mở miệng hỏi, Thế Diễn Thiên đến từ Đạo Diễn, có lẽ sẽ biết được hết thảy sau lưng của chuyện này.
Thế Diễn Thiên mở mắt nhíu mày hỏi:
- Phục sinh nhân rút lui, tất cả đều tụ tập đến Thiên Giới? Như thế này?
Thái Thượng Côn Luân nói:
- Xác thực như thế, ngươi đã bại ở trong tay Đạo Tổ, cũng đừng nghĩ đi cứu hắn, không ngờ phục sinh nhân để mắt tới Tiên đạo, thật là muốn chết, trước đó ta còn đau đầu việc này, hiện tại ngược lại tốt, bọn hắn muốn đi chết.
Mặt hắn ra nụ cười trên nỗi đau của người khác.
Thế Diễn Thiên khẽ lắc đầu, thở dài nói:
- Không có đơn giản như ngươi nghĩ, Tiên đạo có phiền toái tới, nói thật cho ngươi biết, người chúa tể Phục Sinh đại kiếp chính là một vị Diễn Thiên, trước đây thật lâu, Đạo Diễn cùng Cổ Thuật đạo thống đại chiến, thương vong thảm trọng, một vị Diễn Thiên nào đó bị trọng thương, không theo Đạo Diễn rời khỏi, mà lưu lại vùng hư không này, hắn chính là tồn tại sáng tạo phục sinh nhân.
- Người này vẫn muốn sáng lập đạo thống Đại Đạo thuộc về mình, được bản nguyên đại đạo tán thành, lại siêu thoát, xem ra hắn liệu định Tiên đạo sẽ thay thế Võ đạo.
Thái Thượng Côn Luân nhíu mày hỏi:
- Hắn mạnh hơn ngươi không?
- Không rõ ràng, ta chưa từng thấy qua hắn, chỉ biết truyền thuyết về hắn.
Thế Diễn Thiên lắc đầu, hắn đi theo thở dài nói:
- Đầu tiên là Lục Diêm Diễn Thiên muốn đi săn Đại Kiếp Chi Thần, lại có vị Diễn Thiên kia muốn nhân cơ hội sáng lập đạo thống Đại Đạo, vùng hư không này thật sự khó khăn.