← Quay lại trang sách

Chương 1131 Vô Tình đạo? Ta có thể sao?

Tiên đạo chỉ có Côn Luân giới, Thiên Giới có thể tu tiên, nhưng ta cảm giác đến Đạo Tổ đã sớm cân nhắc đến điểm này, chẳng qua là Tiên đạo còn yếu, hắn không tiễn mở ra bộ pháp, bây giờ Phục Sinh đại chiến đã kết thúc, Tiên đạo sẽ nghênh đón giai đoạn nhanh chóng mạnh lên, ta đoán, Thiên Giới thứ hai chẳng mấy chốc sẽ được thành lập.

Thái Thượng Côn Luân nghiêm túc nói, nói xong lời cuối cùng, trong mắt hắn‌ lộ ra vẻ chờ mong.

Thiên Địa Tiếu gật đầu, đồng ý ‌cách nhìn của Thái Thượng Côn Luân.

- Ta có một chuyện muốn bẩm báo Đạo Tổ, ngươi có thể giúp ta chuyển lời hay không?

Thái Thượng Côn Luân do dự nói.

Thiên Địa Tiếu kinh ngạc hỏi:

- Vì sao ngươi không tự mình đi gặp ngài? Mặc dù ngươi kém xa Đạo Tổ, nhưng dùng thân phận của ngươi, Đạo Tổ chưa hẳn sẽ không gặp ngươi.

Vẻ mặt Thái Thượng Côn Luân đầy cổ quái, cũng không trả lời.

Thiên Địa Tiếu tựa hồ suy nghĩ cái gì, không khỏi cất tiếng cười to.

- Thái Thượng Côn Luân ơi la Thái Thượng Côn Luân, ta không ngờ ngươi cũng vào Thần Du đại thiên địa, còn sót lại lòng tự trọng đáng thương kia, buông xuống tôn nghiêm buồn cười kia của ngươi, sớm ngày nhìn thấy Đạo Tổ, đối với việc tu hành Tiên đạo của ngươi sau này, trăm lợi mà không có một hại, nếu ngươi không chịu buông xuống, rất nhanh, ngươi sẽ không có tư cách đi cầu kiến Đạo Tổ, bởi vì tất sẽ có tồn tại mạnh hơn ngươi bái vào Tiên đạo.

Thiên Địa Tiếu nói xong, quay người rời khỏi, cấp tốc tan biến tại chân trời.

Thái Thượng Côn Luân đứng tại chỗ, vẻ mặt tràn đầy biến ảo.

Trọn vẹn dùng thời gian ba mươi năm, Khương Trường Sinh mới nhận chủ thành công Thiên Hỏa âm Dương Đại Diệt Kính, mà Lục Đạo luân hồi ở thiên ngoại đã hấp thu xong hết thảy vong hồn của Phục Sinh nhân, tất cả đều bị trấn áp trong mười tám tầng địa ngục.

Khương Trường Sinh vuốt vuốt Thiên Hỏa âm Dương Đại Diệt Kính, mở miệng nói:

- Đi mời hắn vào đi.

Bạch Kỳ nghe xong, lúc này đứng dậy.

Mộ Linh Lạc mở mắt, tò mò hỏi:

- Trường Sinh ca ca, chàng dự định xử trí hắn như thế nào?

Tên Thái Thượng Côn Luân sao mà vang dội, cho dù ở Thiên Đình, mọi người đều biết chuyện liên quan tới Thất Thập Nhị Thần Động ngày xưa táng thân ở trong tay Đạo Tổ, Thái Thượng Côn Luân nhiều ‌lần buông lời, không sớm thì muộn sẽ khiêu chiến Đạo Tổ.

Suy nghĩ thế nào cũng không ngờ, Thái Thượng Côn Luân hiện tại quỳ lạy ở ngoài Tử Tiêu cung.

Quả nhiên là‌ tạo hóa trêu ngươi.

- Nếu hắn muốn quy thuận Tiên đạo, ta tự nhiên sẽ không từ chối, dù sao hắn cũng không có phạm phải tội nghiệt thao thiên tại Tiên đạo.

Khương Trường Sinh cười nói, ‌đối với Thái Thượng Côn Luân, hắn rất chờ mong.

Cũng không phải chờ mong thực lực của Thái Thượng Côn Luân, mà là nhân ‌quả.

Thái Thượng Côn Luân có quan hệ nhân quả với Thái Thượng Thiên trong đạo thống phản thần.

Chuẩn xác mà nói, hai người có duyên phận huyết mạch.

Rất nhanh, Bạch Kỳ mang theo Thái Thượng Côn Luân đi tới, ánh ‌ mắt của hắn rơi vào trên người Khương Trường Sinh, thoáng có chút thất thần, hắn lúc này bước nhanh đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, chắp tay hành lễ.

- Bái kiến Đạo Tổ.

Ngữ khí của hắn cung kính, không dám đối mặt cùng Đạo Tổ.

Hắn do dự một chút, chuẩn bị xắn tay áo quỳ xuống, nhưng bị Khương Trường Sinh cắt ngang:

- Không cần đa lễ, ngươi đến, là muốn nói chuyện của Đạo Diễn?

Thái Thượng Côn Luân ngẩng đầu, thần sắc đầy kinh ngạc.

Hắn bỗng nhiên suy nghĩ đến chuyện Đạo Tổ có thể nhìn trộm lòng người mà mình nghe thấy trong Thần Du đại thiên địa, chẳng lẽ là thật?

Hắn nói theo:

- Không sai, Thế Diễn Thiên đang ở tại Thái Thượng đạo, ta biết được Đạo Diễn sinh linh mạnh lên như thế nào.

Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh, Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ nghiêm túc nghe Thái Thượng Côn Luân kể rõ, ngay cả Bạch Long thường xuyên ngủ ở trong góc đều bị hắn hấp dẫn.

Dựa vào cảm xúc mạnh lên?

Khương Trường Sinh mở rộng ánh mắt, sinh linh Thần Đạo dựa vào sống lâu mà trở nên mạnh hơn, Đạo Diễn sinh linh thì dựa vào cảm xúc kích thích do bản tính định ra mà mạnh lên, hai loại phương thức mạnh lên đều khác biệt cùng Tiên đạo, võ đạo.

Dựa theo lời Thái Thượng Côn Luân, thiên tư của Đạo Diễn sinh linh vốn rất cao, lại thêm cảm xúc mang đến gia trì, tốc độ bọn hắn mạnh lên cực kỳ khoa trương, nhất là khi đột phá, biên độ mà hắn bay vọt là thứ Thái Thượng Côn Luân không thể nào hiểu được và tiếp nhận.

- Ta mặc dù không thích Thế Diễn Thiên, nhưng cảm giác người này sẽ không nói dối, nếu như hắn nói thật, Tiên đạo mong muốn nhất thống Hư Không Vô Tận, không sớm thì muộn đều sẽ đối mặt với Đạo Diễn, nếu Đạo Tổ ngài có thể sáng tạo, xóa đi tình cảm trong đạo pháp, có thể trấn áp Đạo Diễn hay không? Khai sáng đại đạo thịnh thế to lớn trước đó chưa từng có?

Ánh mắt Thái Thượng Côn Luân sáng rực nói, Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ nghe thế liếc hắn một cái.

Xóa đi tình cảm?

Vẻ mặt Khương Trường Sinh bình tĩnh, trong lòng hơi kinh ngạc, cái tên này thật muốn. ‌

Bất quá cũng có thể thử một chút.

Ngược lại, cuộc chiến giữa hắn và Đạo Diễn còn dài hơn, có thể chuẩn bị nhiều thêm một tay.

Khương Trường Sinh mở miệng nói:

- Vô tình chi đạo, cũng không phải không có khả năng, bất quá ở trong mắt ta, Đạo Diễn cũng không phải mục tiêu ta cần truy đuổi, ngươi đã có ý tưởng như vậy, sao không thử nghiệm, sáng lập Vô Tình đạo, ngày sau, Đạo Diễn chính là thời cơ để ngươi thành lập công đức to lớn.

Vô Tình đạo?

Thái Thượng Côn Luân động dung hắn nghi ngờ hỏi:

- Ta có thể làm?