Chương 1164 Cải biến nhân quả, hài lòng như ý (1)
Khương Trường Sinh dùng hương hỏa diễn toán suy tính thực lực Hòa Quang Mệnh Quân, giá trị hương hỏa tại ba vạn tám ngàn lẻ chín mươi (38090) Thiên Đạo giá trị hương hỏa, nếu như đây là thực lực của Mệnh Quân, mang ý nghĩa Diễn Quân cũng sẽ không cách biệt quá xa.
Hắn mặc dù mạnh hơn Mệnh Quân, nhưng phía trên Mệnh Quân còn có Mệnh Thánh, trong Huyền Mệnh có tới bảy mươi hai vị Mệnh Thánh, không thể coi thường.
Huyền Mệnh cùng Đạo Diễn là tồn tại cùng một cấp độ, không thể tùy tiện trêu chọc loại quái vật khổng lồ này.
Nếu có Huyền Mệnh trợ giúp mình đối kháng Đạo Diễn, đây có thể xem như là một lá bài tẩy.
Hòa Quang Mệnh Quân còn đang giới thiệu Huyền Mệnh mạnh mẽ, Đại Thiên thế giới vô biên vô hạn, không nhận thời không hạn chế, Huyền Mệnh siêu thoát đã lâu, nội tình thế lực đến cả hắn là Mệnh Quân đều không rõ ràng cho lắm.
Khi Hòa Quang Mệnh Quân thao thao bất tuyệt nói xong, Khương Trường Sinh phát hiện giá trị hương hỏa bản thân mình đã vượt qua mười vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa.
- Mệnh Quân lệnh đâu?
Khương Trường Sinh mở miệng hỏi, cắt ngang Hòa Quang Mệnh Quân dang thao thao bất tuyệt.
Hòa Quang Mệnh Quân lộ ra nụ cười, ném lệnh bài trong tay cho Khương Trường Sinh.
Sau khi Khương Trường Sinh nhận được, đầu tiên là dùng thần niệm dò xét Mệnh Quân lệnh.
Cái đồ chơi này xác thực không đơn giản, tinh diệu như là pháp bảo, bên trong cũng không phải cấm chế, mà là một loại lực lượng thần bí cùng loại với nhân quả.
Khối Mệnh Quân lệnh này để Khương Trường Sinh nghĩ đến Cổ Ngọc mà Mạc Vọng cho, các phương đạo thống Đại Đạo đều có khí đạo của mình, chẳng qua Huyền Mệnh sớm đã siêu thoát, càng thêm tinh diệu mà thôi.
Nhìn như vậy, Tiên đạo đã từng siêu thoát qua, nhưng lại vì sao mà chết?
Là gặp được đạo thống mạnh hơn hay là quá mức cường thế, bị Đại Đạo cắn trả?
Khương Trường Sinh vừa nghĩ, một bên kiểm tra Mệnh Quân lệnh, xác định không có tính toán cùng hạn chế, mới nói:
- Ta tiếp nhận.
Hắn trực tiếp rót pháp lực vào trong đó, trong chốc lát, Mệnh Quân lệnh cấp tốc nóng lên, sau đó trở nên đỏ bừng, lại biến thành màu tím.
Hòa Quang Mệnh Quân thấy một màn này, sắc mặt kịch biến, hắn vội khom lưng, chắp tay hành lễ, nói:
- Tại hạ có mắt không tròng, hi vọng không có mạo phạm tiền bối.
Khương Trường Sinh gật đầu nói:
- Ngươi đi đi, ta còn phải tiếp tục tu hành.
Hòa Quang Mệnh Quân gật đầu, hắn phát giác được cái gì, đưa tay túm một cái về phương xa, ba đạo nhân ảnh lăng không xuất hiện ở trước mặt hắn, hai nam một nữ, duy trì hình người, thoạt nhìn vô cùng yêu dị, khí tức cũng không phải nhân tộc trong nhận thức mà Khương Trường Sinh biết.
Dưới cái nhìn soi mói của Khương Trường Sinh, Hòa Quang Mệnh Quân trực tiếp há miệng, một gương mặt tuấn tú biến thành một cái đầu to lớn dữ tợn mà hung ác, tựa như cá sấu, hắn một ngụm nuốt ba người trước mặt.
Hắn cấp tốc khôi phục thành bộ dáng phong độ nhẹ nhàng lúc trước, trong miệng nhai nhai nhấm nuốt mấy lần, nhẹ giọng cười nói:
- Ba bò sát không biết tự lượng sức mình, cũng dám tới gần chúng ta, tiền bối, ngài tiếp tục tu hành, tại hạ cáo lui trước.
Khương Trường Sinh gật đầu, Hòa Quang Mệnh Quân cấp tốc rời khỏi.
Một màn vừa rồi để Khương Trường Sinh cảm nhận được Đại Thiên thế giới tàn khốc, trong lúc hai người nói chuyện, Hòa Quang Mệnh Quân thuận tay ăn sinh linh đi ngang qua, hắn không có cảm thấy bất kỳ cái gì không đúng, vẫn như cũ tự nhiên nói chuyện phiếm cùng Khương Trường Sinh.
Suy nghĩ lại Thiên Thủ thụ ma trước đó một chút, chưa từng gặp mặt Khương Trường Sinh, lại dám trực tiếp động thủ.
Trách không được Thiên Cơ huyền lão hoảng sợ Đại Thiên thế giới, Đại Thiên thế giới tuy có hoàn cảnh tu hành tốt hơn, nhưng càng nhiều mối nguy, thậm chí khó mà đoán trước.
Khương Trường Sinh thu Mệnh Quân lệnh vào trong tay áo, sau đó tiếp tục cảm ngộ Đạo Pháp Tự Nhiên Công.
Từ tầng mười ba trở đi, phương pháp tu hành Đạo Pháp Tự Nhiên Công trở nên mơ hồ, chẳng qua là giảng giải chung chung như thế nào tu hành Đại Đạo, người mà luyện công cần của mình xác định con đường, tự mình sáng tạo ra đạo pháp thích hợp cho bản thân.
Đại La thiên cũng như thế, chẳng qua chỉ giảng thuật về sự tinh diệu của Đại La, trợ giúp hắn nắm giữ năng lực cơ sở nhất của Đại La, cùng với chỉ dẫn Đại La có những phương pháp tu hành nào.
Khương Trường Sinh sớm đã quyết định đi con đường dung đạo, sáng tạo Đại Đạo thuộc về mình, không phải tiến hành nghiên cứu Đại Đạo đã có, con đường của hắn rất giống con đường của Thái Thượng Thiên, chẳng qua là dã tâm của hắn càng lớn, mục tiêu của hắn là dung hợp ba ngàn Đại Đạo.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Mỗi năm đi qua.
"Tiên tuế nằm hai vạn tám ngàn ba trăm sáu mươi bốn (28364), ngươi thành công vượt qua quá trình lột xác từ Thái Ất đến Đại La, thực hiện siêu thoát, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, Hỗn Nguyên linh bảo - Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh"
Nương theo dòng nhắc nhở này xuất hiện, tu vi Khương Trường Sinh triệt để vững chắc.
Hắn đã là cảnh giới Đại La chân chính.
- Hỗn Nguyên linh bảo?
Ánh mắt Khương Trường Sinh sáng lên, Hỗn Nguyên linh bảo chẳng lẽ chính là pháp bảo cao cấp hơn Thiên Đạo chí bảo?
Hắn không có lập tức xuất ra Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh, mà tiến hành hương hỏa truyền tống.