Chương 1165 Cải biến nhân quả, hài lòng như ý (2)
Lựa chọn một vị tín đồ mà giá trị hương hỏa bản thân chỉ có một, trực tiếp truyền tống đến Côn Luân giới, đây là hương hỏa công năng mà hắn rất ít khi dùng, có thể truyền tống đến bên cạnh một vị tín đồ mà mình chú ý, tiêu hao giá trị hương hỏa quyết định bởi giá trị hương hỏa của vị tín đồ kia.
Đương nhiên, Khương Trường Sinh cũng có thể tự mình trở về, sẽ không tốn hao quá nhiều thời gian, hắn chẳng qua là muốn thuận tiện, mà lần đột phá này chưa dùng giá trị hương hỏa, quái không thích ứng, đến lúc cần ăn mừng, tiêu xài một thoáng.
Không đợi vị tín đồ kia phát hiện hắn, hắn đã trở lại Tử Tiêu cung.
Tên tín đồ kia là một thanh niên, vừa đạt được công pháp tu tiên, còn là thông qua Thần Du đại thiên địa đoạt được.
Hắn đang tu luyện ở trong núi rừng, hắn không có chú ý tới trước mặt mình trống rỗng xuất hiện một bản bí tịch.
Trở lại trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh ngồi trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, một lần nữa diễn toán giá trị hương hỏa của mình.
"Cần tiêu hao mười hai vạn lẻ hai trăm (120,200) Thiên Đạo giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không"
Không.
Thoải mái.
Mười hai vạn Thiên Đạo hương hỏa giá trị, ai có thể thắng ta?
Trong lòng Khương Trường Sinh dâng lên cảm giác hào hùng.
Nói ra, cảnh giới Đại La, quả nhiên không phải tầm thường, lần trước đột phá, hắn đã bước vào giai đoạn trùng kích Đại La, dùng hơn một vạn năm, mới thành tựu cảnh giới Đại La, từ bốn ngàm tám trăm (4800) Thiên Đạo giá trị hương hỏa đến mười hai vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa, khoảng cách không thể bảo là không lớn.
Suy nghĩ lại một chút giá trị hương hỏa khi lúc vừa vào cảnh giới Thái Ất, mới là một Thiên Đạo giá trị hương hỏa, nói cách khác Thái Ất cảnh giới sơ kỳ và cảnh giới Đại La sơ kỳ chênh lệch mười hai vạn lần.
Trách không được trong Viễn Cổ Tiên Đạo có nhiều cảnh giới Thái Ất, nhưng đi đến cảnh giới Đại La thì ít càng thêm ít.
Đáng tiếc, bởi vì không có độ kiếp, Khương Trường Sinh không rõ ràng mình bây giờ tương đương với cảnh giới gì của Đại Thiên thế giới, nhưng có thể xác định, hắn đã vượt qua Mệnh Quân.
Cũng không biết cực hạn trên thực lực của Mệnh Quân và Diễn Quân là bao nhiêu.
Khương Trường Sinh đi theo diễn toán cường giả thứ hai trong Hư Không Vô Tận, theo Lục Diêm Diễn Thiên bại lui, đệ nhị cường giả lại biến thành hơn chín trăm Thiên Đạo giá trị hương hỏa, căn bản uy hiếp không được hắn.
- Nên kết thúc một ít chuyện.
Khương Trường Sinh duỗi cái lưng mệt mỏi, yên lặng suy nghĩ.
Trước khi bước vào Đại La, hắn đã đưa ra rất nhiều ý chí, mà sau khi bước vào Đại La, hắn có thể qua lại thời không Đại Đạo, buông xuống phía trên những ý chí kia.
Ánh mắt Khương Trường Sinh nhìn về phía quá khứ hư vô mờ mịt, hắn lần nữa chiếu ý chí, mà lần này, số lượng vượt xa lúc trước, chỗ đi tới càng thêm cổ lão, tương lai chỗ đi tới càng thêm xa xôi.
Hắn nhìn từng đạo ý chí vượt qua thời không, cũng như đang xem chính hắn đi qua.
Có một đạo ý chí dùng tốc độ cực nhanh, phóng tới quá khức càng sớm hơn, chỗ đường hầm thời không đi qua có màu sắc thời gian đang không ngừng biến hóa, mang ý nghĩa xuyên qua từng phương Đại Đạo kỷ nguyên.
Từ sau khi Tiên đạo diệt vong, số lượng Đại Đạo luân hồi mà Hư Không Vô Tận trải qua đã vượt qua trên trăm.
Mỗi một lần màu sắc biến hóa, đều mang ý nghĩa thương hải tang điền, cái đó là tiên đế, cũng chính là khoảng cách mà Thái Ất Kim Tiên đều không thể vượt qua.
Một mực đến Viễn Cổ, lúc Tiên Đạo còn tại, ý chí đi xuyên đã vạn không còn một.
Vượt qua kỷ nguyên Tiên Đạo Viễn Cổ, Khương Trường Sinh rõ ràng cảm giác được một lực cản, lần này khác biệt trước kia, ý chí mà hắn chiếu ra càng thêm chặt chẽ, cho nên có thể cảm nhận được lực cản, cỗ lực cản này ẩn chứa rất nhiều Đại Đạo lực lượng, rất nhanh, lực cản tan biến.
Đi vào Tiên Đạo Viễn Cổ, Khương Trường Sinh rõ ràng cảm giác được vị trí hư không của các ý chí mở rộng vô số lần.
Hắn đột nhiên sinh ra một ý nghĩ to gan.
Chẳng lẽ Viễn Cổ Tiên Đạo thống trị không phải Hư Không Vô Tận, mà là Đại Thiên thế giới?
Chính là bởi vì Tiên đạo ngã xuống tại Đại Thiên thế giới, mới dẫn đến ba ngàn Đại Đạo không dung, trong Hư Không Vô Tận, Đại Đạo truyền thừa khác đều có thể sửa, duy chỉ có Tiên đạo không được?
Cái suy đoán này vừa ra, hắn liền xác định.
Hắn tiếp tục nhìn chằm chằm đạo ý chí trước nhất kia.
Một đường tiến lên, không biết đi qua bao lâu, đạo ý chí kia cuối cùng đến nơi, rơi vào phía trên một mảnh đại địa, sinh ra trong bộ lạc của Nhân tộc, vừa sinh ra đã long đong, lại thường xuyên nhận được tiên duyên.
Khương Trường Sinh nhìn xem nhân sinh của ý chí bản thân, nhìn như dài đằng đẵng, nhưng đối với chỗ thời gian của bản tôn mà nói, chỉ là trong nháy mắt.
Hắn thấy ý chí bước vào Côn Luân đạo tràng, chủ nhân đạo tràng chính là Côn Luân giáo chủ, đại năng đương thời.
Giống như lúc trước hắn tiến hành đạo thống phản thần, lúc đi vào Côn Luân đạo tràng, trạng thái thân thể ý chí của hắn rõ ràng thay đổi, bị một đạo ý chí khác tạm thời phụ thể, chính là hắn lúc trước độ kiếp Đạo Pháp Tự Nhiên công tầng thứ mười hai nằm mộng đi qua.
Hắn nhìn thấy Tiêu Hòa nương nương, giống như trong trí nhớ, Tiêu Hòa nương nương gặp hắn lẻ loi trơ trọi đứng đấy, thuận tiện dẫn đầu, muốn chiêu thu đệ tử cho Linh Tiêu giáo.