Chương 1168 Điên chuyển Càn Khôn, Thiên Giới thứ tư, lên (2)
Khương Trường Sinh tiêu hao giá trị khí vận, sáng lập Thiên Giới thứ tư, Thiên Giới thứ tư lớn ba phương Thiên Giới trước đó nhiều, về sau, hắn lại dùng thần thông cải thiên hoán địa dung hợp viễn cổ thiên địa cùng Thiên Giới thứ tư, đến tận đây, thiên địa chúng sinh đều có thể tu tiên.
Cử động lần này làm hắn lần nữa gặp cắn trả, hắn không thể không trở lại trong Tử Tiêu cung.
Hắn bị cắn trả chủ yếu là nhân quả, thời không, nhất là nhân quả cắn trả, không thể bắt, không thể xua tan, khiến cho hắn như đang ở trong vực sâu, thấy được rất nhiều huyễn tưởng, rất nhiều sự vật cùng cảnh tượng làm hắn hoảng sợ.
Hắn sợ hãi chính là bản thân bỏ mình, hoảng sợ chính là người mình chú ý không còn tồn tại.
Trong một đoạn thời gian rất dài trong tương lai, Khương Trường Sinh đều không thể tới gần Thiên Giới thứ tư, bởi vì như vậy làm, hắn sẽ còn kéo dài chịu phải lực lượng cắn trả.
Mặc dù hắn không thể tự mình tiến đến, nhưng cũng dùng điều động người khác tiến đến thủ hộ, cũng có thể chiếu ý chí.
Nhìn huyễn cảnh không tiêu tan trước mắt, Khương Trường Sinh cười khổ một tiếng, nhân quả cắn trả thật đáng sợ, bất quá vừa hay có thể dùng nó để thối luyện Đạo Tâm.
Hắn nhất định phải để cho mình không sợ hãi.
Khương Trường Sinh tiếp tục vận công.
Mấy chục năm sau, Khương Trường Sinh cuối cùng xua tan đi huyễn cảnh trước mắt, nhưng lực lượng cắn trả vẫn còn, một khi hắn thụ thương, hoặc Đạo Tâm bị hao tổn, lực lượng cắn trả ẩn núp sẽ thừa cơ tập kích hắn, như là giòi trong xương.
Khương Trường Sinh mở mắt, phát hiện Bạch Kỳ, Bạch Long ở bên cạnh nhìn chằm chằm hắn.
- Chủ nhân, ngài không có sao chứ?
Bạch Kỳ thận trọng hỏi, trước đó Bạch Long tìm tới nàng, làm nàng sợ hãi không thôi, chủ nhân là tồn tại vô địch, nếu như chủ nhân tẩu hỏa nhập ma, còn đến mức nào, người nào có thể ngăn cản?
Sau khi trở về, nàng quan sát rất lâu, phát hiện Khương Trường Sinh cũng không có tẩu hỏa nhập ma, vì thế nàng mắng Bạch Long rất lâu, Mộ Linh Lạc yên tâm liền trở lại Thiên giới thứ ba, lưu nàng lại chờ đợi ở đây.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Không có gì, trước đó chẳng qua là đang tu hành thần thông thôi, ta đã sáng lập Thiên Giới thứ tư, ở vào sâu trong hư không, các ngươi lại đi chiếu cố một phen, chớ để những người khác lộ ra Thiên Giới thứ tư tồn tại, bao gồm cả Thiên Đình, cũng không cần nói cho Thiên Giới thứ tư về ta.
Hắn cũng không phải muốn điệu thấp kính dâng, khi một khi chúng sinh trong Thiên Giới thứ tư biết được hắn, nhân quả cắn trả sẽ lần nữa đột kích, trước khi hắn trở nên đủ mạnh, hắn và Thiên Giới thứ tư chỉ có thể giữ một khoảng cách, việc này giao cho Bạch Kỳ làm là phù hợp nhất, bởi vì Bạch Kỳ giỏi nhất phỏng đoán ý hắn.
Bạch Kỳ nghe xong, con mắt lập tức sáng lên.
Nàng mặc dù từng chưởng quản Thiên Giới thứ hai, nhưng Thiên Giới thứ hai cuối cùng không thuộc về nàng.
Hiện tại xuất hiện Thiên Giới thứ tư, nàng sao có thể không định trước?
Nàng đáp ứng việc này, Bạch Long thỉnh cầu đi cùng, Khương Trường Sinh không có ý kiến, vung tay áo đưa các nàng đến xung quanh Thiên Giới thứ tư.
Khương Trường Sinh đem ánh mắt nhìn về phía Thiên Giới thứ tư, Tiêu Hòa tiên tử đã trở lại Linh Tiêu giáo, bình yên vô sự.
- Ta đã nói qua chờ ngươi ở phần cuối của Đại Đạo, bây giờ xem như thực hiện được một nữa ước định, chờ mong ngày ngươi và ta gặp lại, khi đó, ngươi ta sẽ luận đạo một phen thật tốt.
Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười, nhẹ giọng tự nói.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía những sinh linh khác trong Thiên Giới thứ tư, hắn thấy được một vài thân ảnh quen thuộc.
Côn Luân giáo chủ, Huyền Đề tổ sư, Địa Tàng đại tôn, Vạn Phật thủy tổ các loại, phiến thiên địa mà bọn hắn đang ở này dù sao cũng chỉ là một góc của Huyền Thiên tinh hải, vì không bị chúng sinh nơi này hoài nghi, phạm vi thiên địa mà Khương Trường Sinh di chuyển cũng không nhỏ, nếu luận về lớn nhỏ, Thiên Giới thứ tư to hơn ba phương Thiên Giới trước cộng lại vạn lần, đặt ở toàn bộ Hư Không Vô Tận, cũng tuyệt đối là thiên địa lớn nhất.
Theo sinh linh viễn cổ Tiên đạo rơi vào Thiên Giới thứ tư, nhân quả tiềm ẩn trên người bọn họ đều đang xảy ra biến hóa.
Rõ ràng nhất chính là những sinh linh có được nhân quả Đại La kia, nhân quả Đại La của bọn hắn trở nên càng đậm, bất quá bọn hắn hiện tại đã yếu hơn Khương Trường Sinh, mặc dù có Đại La nhân quả, cũng chạy không thoát tầm mắt của Khương Trường Sinh.
Nhìn những sinh linh có được tư thái Đại La, trong lòng Khương Trường Sinh hừng hực.
Theo lý mà nói, Đại La sớm đã siêu thoát, huống chi tồn tại mạnh hơn Đại La giống như Vạn Phật thủy tổ, Khương Trường Sinh vốn không có khả năng cướp đi quá khứ của bọn hắn, nhưng Khương Trường Sinh cũng không phải cùng một kỷ nguyên với bọn hắn, tại Khương Trường Sinh xuất sinh trước bọn hắn đã ngã xuống, bọn hắn siêu thoát sớm đã mất đi ý nghĩa, nhân sinh của bọn hắn nương theo bọn hắn ngã xuống, sớm đã trở thành ký hiệu trong dòng sông lịch sử, nếu như bọn hắn còn sống, Khương Trường Sinh tự nhiên nhìn trộm không đến quá khứ của bọn hắn.
Khương Trường Sinh suy nghĩ đến bóng người màu xanh lam trước đó gặp phải khi thi triển thần thông, người kia có lẽ còn sống, dẫn đến hắn không cách nào thấy rõ đối phương.