Chương 1175 Lựa chọn, vẫn không tin tưởng ta?
Khương Nghĩa lâm vào trong xoắn xuýt, Bạch Kỳ thì lâm vào trong sầu lo, trong lúc nhất thời, Tử Tiêu cung lâm vào yên lặng.
Khương Trường Sinh không có quấy rầy, ngược lại cảm thấy thú vị, hắn có thể nghe được tiếng lòng của hai người, hắn cảm thấy chỉ có xoắn xuýt, sau khi nghĩ sâu tính kỹ quyết định mới có ý nghĩa, quá xúc động ngược lại không tốt.
Thật lâu sau.
Khương Nghĩa hít sâu một hơi, hắn giương mắt hỏi:
- Gia gia, ngài hi vọng ta làm thế nào?
- Toàn bằng tâm ý của ngươi.
- Nhưng nếu là ta lựa chọn con đường thứ hai, về sau có thể làm cho ngài ngột ngạt hay không, tạo thêm phiền toái cho Khương tộc?
Khương Nghĩa suy tính không chỉ là mình, hắn sợ mình trở thành biến số, bởi vì vậy mà hại đến gia gia, hại tộc nhân, hại Tiên đạo, chuyện đó càng khó chịu hơn so với việc giết hắn.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Đi theo tâm của ngươi là được, không cần lo lắng chuyện khác.
Khương Nghĩa lắc đầu nói:
- Gia gia, trong tim ta không chỉ là chính mình, thôi, ta lựa chọn con đường thứ nhất, mặc dù sẽ để cho ngài thất vọng, nhưng ta càng không muốn trở thành gánh nặng của mọi người.
Từ nhỏ, hắn đã không có cảm nhận được tình thương của phụ thân, bị xem như quái vật, mặc dù nương hắn rất thương hắn, nhưng hắn mỗi lần suy nghĩ đến chuyện mình vừa ra đời kém chút hại chết mẫu thân, hắn đã cảm thấy hết sức sợ hãi, đây cũng là nguyên nhân hắn tìm thấy cơ hội liền rời khỏi Tiên đạo.
Hắn hiện tại nếu muốn tu luyện Tiên đạo, sẽ chỉ đi Thiên Giới thứ ba, không dám trở lại Côn Luân giới cùng với Thiên Giới thứ nhất.
Khương Trường Sinh cười, đây là không tín nhiệm mình.
Vừa hay.
Khương Trường Sinh đứng dậy, bắt đầu chuyển động gân cốt, điều này khiến Khương Nghĩa hoang mang, Bạch Kỳ thì suy nghĩ đến cái gì, lộ ra nụ cười phấn khởi.
- Vừa đúng dịp, một ít gia hỏa lại kìm nén không được.
Khương Trường Sinh mỉm cười nói, hắn sở dĩ lựa chọn thời điểm này kết thúc luyện bảo, cũng bảo Khương Nghĩa tiến đến, chính là bởi vì có người ở trong Đại Thiên thế giới đang chuẩn bị tính toán Hư Không Vô Tận.
Thiên tư của Khương Nghĩa đúng là độc nhất tại Hư Không Vô Tận, nhất định phải để cho hắn mở mang kiến thức một chút nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, để cho hắn không thể lười biếng.
Khương Trường Sinh cũng không sợ tốc độ Khương Nghĩa phát triển quá nhanh, sợ tiểu tử này chậm lại, thẹn với thiên tư.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Người nào kìm nén không được?
Khương Trường Sinh cười cười, không nói thêm gì nữa.
Một lát sau, hắn cong chân ngồi xuống, sau đó vung tay áo, mang theo Khương Nghĩa, Bạch Kỳ tan biến trong điện.
Bọn hắn trực tiếp nhảy ra Hư Không Vô Tận, đi vào Đại Thiên thế giới.
Trong hư không tối tăm, một thanh kiếm đá thật to đứng thẳng, như một bia đá, hoa văn khắp phía trên giống như văn tự cổ đại, ghi lại lịch sử trầm trọng.
Lục Diêm Diễn Thiên ngồi tĩnh tọa ở trước kiếm đá, trên vai của hắn có bốn đầu Kỳ Lân màu vàng đang nhảy vọt, quanh người hắn còn có gió lốc mà mắt thường có thể nhìn thấy, đó là lực lượng Đại Đạo hình thành luồng khí xoáy.
- Tâm của ngươi có chút loạn.
Một đạo âm thanh tang thương buông xuống, ngữ khí mang theo một tia không vừa lòng.
Lục Diêm Diễn Thiên mở mắt, ngẩng đầu nhìn lại, nói:
- Là có chút loạn, nhưng đây là bởi vì phấn khởi, điều này nói rõ ta trở nên càng mạnh.
- Có thể đi đến cấp độ đỉnh tiêm trong Tự Tại Thiên, hắn tất có bối cảnh lớn, có lẽ con mồi cũng không phải là hắn, mà là ngươi, các ngươi gặp nhau trong võ đạo hư không, không thể nào là trùng hợp.
Nghe được lời Diễn Quân, Lục Diêm Diễn Thiên nhíu mày.
Hắn quên không được tình cảnh giao chiến cùng Đạo Tổ, mặc dù không phải bản tôn hắn đích thân đến, nhưng cảm thụ truyền về bản tôn là hết sức đáng sợ, hắn không thể không thừa nhận Đạo Tổ vô cùng mạnh mẽ, loại tồn tại này nếu như đến từ dạng thế lực giống như Đạo Diễn, vậy hắn xác thực cần lo lắng nhiều hơn.
Không chỉ hắn ưa thích đi săn Đại Kiếp Chi Thần, trong Đại Thiên thế giới, đủ loại phương thức thiên kì bách quái để mạnh lên, có người để mắt tới hắn cũng không phải là không thể.
- Hắn tới từ Huyền Mệnh hay là đến từ Trấn Xu?
Lục Diêm Diễn Thiên nhíu mày, trong lòng cảm nhận được áp lực, nhưng càng nhiều hơn chính là tham lam.
Nếu như Đạo Tổ đến từ một phương thế lực lớn, thôn phệ lực lượng của Đạo Tổ sẽ càng có ý nghĩa, thậm chí Đạo Tổ chẳng qua chỉ là bắt đầu!
- Hủy diệt phương Đại Đạo hư không này sẽ vi phạm quy tắc trong Đạo Diễn, sau này ngàn vạn năm, ngươi cũng không được trở ra, hiểu chưa?
Âm thanh của Diễn Quân lần nữa vang lên, ngữ khí đạm mạc.
Lục Diêm Diễn Thiên hỏi:
- Đã ứng phó tốt Võ đạo Thần Thánh rồi?
- Hừ, không nhiều gia hỏa có cốt khí, còn lại rất dễ đối phó, nhưng chuyện lần này làm ta mất hết mặt mũi, nếu như sau đó ngươi còn không thôn phệ được lực lượng của hắn, vậy thì đừng trách ta không nhận người đồ đệ là ngươi.
- Yên tâm đi, có ngài lược trận, ta nhất định có thể thành công.
Lục Diêm Diễn Thiên tràn đầy tự tin nói, hắn đã vội vã không nhịn nổi, hận không thể hiện tại liền thôn phệ Đạo Tổ.
Hư không Đại Thiên thế giới yên tĩnh, kiếm đá to lớn bắt đầu rung động.
Âm thanh Diễn Quân vang lên:
- Tốt, bắt đầu đi!
Ầm ầm.
Lục Diêm Diễn Thiên đứng dậy, đưa mắt nhìn kiếm đá to lớn đang bay lên cao, rung chuyển Đại Đạo linh khí của hư không.
Nhìn thanh thạch kiếm này, trong mắt Lục Diêm Diễn Thiên tràn đầy say mê, căn bản giấu không được, hắn khát vọng hết thảy tồn tại cường mạnh, cho dù là sư phụ của hắn.