← Quay lại trang sách

Chương 1178 Chương 1178: Diễn Quân nguyền rủa, Đạo Tổ thần thoại (1)

Một tia kim quang bắn ra từ Đại Đạo Chi Nhãn của Khương Trường Sinh, lướt qua Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh, bao phủ lão giả khói xám đối diện.

Quá nhanh!

Khương Nghĩa chẳng qua chỉ thấy đại đạo kim quang xuất hiện, cũng không nhìn thấy Khương Trường Sinh như thế nào mở mắt, đừng nói là hắn, ngay cả lão giả khói xám cũng giống như thế.

Không đến hai hơi, Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh thu hết thế công của lão giả khói xám vào trong đỉnh, bao gồm cả sương mù tràn ngập trong hư không.

Nhìn thấy sư phụ của mình bị áp chế, hoàn toàn không có chiếm được tiện nghi, Lục Diêm Diễn Thiên bắt đầu hoảng.

Chẳng lẽ Đạo Tổ còn mạnh hơn Diễn Quân?

Lục Diêm Diễn Thiên cho dù có cuồng vọng, tự phụ hơn nữa cũng hiểu Đạo Tổ mạnh hơn Diễn Quân sẽ mang theo ý vị như thế nào.

Mang ý nghĩa hắn trêu chọc một tồn tại mà hắn không nên trêu chọc.

Tại Đại Thiên thế giới, thực lực làm đầu, bối cảnh chẳng qua là dùng để ức hiếp tồn tại nhỏ yếu hơn so với mình mà thôi, đối phương mạnh hơn hắn, bối cảnh đương nhiên sẽ không kém với hắn.

- Tốt lắm, quả nhiên tính toán rất tốt, mặc kệ ngươi đến từ Huyền Mệnh, hay đến từ Trấn Xu, hôm nay chấm dứt nhân quả ở đây đi.

Âm thanh của lão giả khói xám lần nữa vang lên, lửa giận của hắn đã đi đến mức độ bạo tẩu, để Khương Nghĩa, Bạch Kỳ đều có loại cảm giác đinh tai nhức óc, thậm chí là trời sập.

Còn chưa dứt lời, toàn bộ hư không đột nhiên thay đổi, biến thành biển lửa vô tận, Hồng Mông Thần Nguyên Khí cấp tốc khuếch trương, ngăn cách ba người Khương Trường Sinh ra khỏi biển lửa vô cùng vô tận.

Phóng ánh mắt nhìn tới, biển lửa cũng không phải mặt phẳng, hư không giống như cũng bị thiêu đốt, nơi này chính là một hỏa lô to lớn vô biên.

Khương Trường Sinh nhíu mày, trình độ nóng bỏng thật không đơn giản, sinh linh dưới cảnh giới Thiên trong nháy mắt sẽ biến thành tro bụi.

Lục Diêm Diễn Thiên cảm thấy rất khó chịu, dùng thần lực bản thân ngăn cách nhiệt độ cao.

Đốt cháy toàn bộ hư không.

Đây là lĩnh vực?

Không đúng.

Khương Trường Sinh có thể cảm nhận được hết thảy Đại Đạo linh khí đang bị nhóm lửa, còn có một ngọn lửa cực kỳ khủng bố đang từ phía dưới đánh tới, hắn có thể thông qua nhiệt độ cao, rõ ràng cảm nhận được lửa giận của khói xám lão giả.

Xem ra cảm xúc thiên phú của vị Diễn Quân này chính là tức giận.

- Đã như vậy, để ngươi cảm thụ uy lực chân chính của Hỗn Nguyên linh bảo.

Khương Trường Sinh nhếch miệng lên, hắn phải nghiêm túc.

Bốn vạn Thiên Đạo giá trị hương hỏa không ra sao cũng dám khiêu chiến hắn?

Oanh!

Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh lay động kịch kiệt, miệng đỉnh bắn ra cường quang sáng chói, trong nháy mắt che giấu toàn bộ hư không, vô tận hỏa diễm bị Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh hấp thu.

Lực lượng thôn phệ lần này vượt xa trước đó.

Khương Trường Sinh hấp thu cũng không chỉ là lửa giận của khói xám lão giả, mà là toàn bộ hư không.

Lục Diêm Diễn Thiên không kịp phản ứng, cũng cảm giác trời đất quay cuồng, một cỗ lực lượng cường đại đến cực điểm bao bọc hắn, hắn vô ý thức bùng nổ toàn bộ thần lực, mong muốn chống cự, nhưng căn bản rung chuyển không được lực lượng ước thúc kia.

- Không tốt!

Lục Diêm Diễn Thiên lần đầu cảm nhận được tuyệt vọng.

Đối mặt cỗ lực lượng này, hắn căn bản không ngăn cản được.

Không chỉ là hắn, khói xám lão giả cũng bị kiềm chế, hắn dùng hết toàn lực, mong muốn thoát khỏi, nhưng lại bị Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh lôi trở lại từ một vị diện khác, ngạnh kháng mấy tức thời gian, khói xám lão giả vẫn bị Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh hút vào.

Khương Nghĩa, Bạch Kỳ không thể thấy gì, bọn hắn không rõ ràng đến cùng đã xảy ra chuyện gì, theo ánh sáng của Vạn Vật Tam Thiên Đỉnh tiêu tán, bọn hắn mới có thể mở mắt.

Hư không vẫn như cũ hắc ám, khôi phục lại bình tĩnh.

Khương Nghĩa cảm nhận được cái gì, sắc mặt kịch biến, run giọng nói:

- Linh khí cùng Đại Đạo lực lượng nơi này.

Bạch Kỳ kinh ngạc hỏi:

- Làm sao vậy? Kẻ địch đâu? Chẳng lẽ bị đại đỉnh hấp thu?

Khương Nghĩa hít sâu một hơi, không nói gì thêm.

Hắn nhìn càng thêm thấu triệt.

Đại đỉnh kia thu không chỉ là hai kẻ địch, mà là toàn bộ hư không.

Phạm vi mà thần niệm của hắn bao bọc đều hóa thành hư vô, hắn căn bản không rõ ràng gia gia đã thu phạm vi bát ngát cỡ nào.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Đi thôi.

Hắn vung tay, mang theo hai người Khương Nghĩa trở lại Tử Tiêu cung.

Lần này trở về rất nhanh, Khương Nghĩa cùng Bạch Kỳ nháy mắt đã phát hiện mình đang ở trong Tử Tiêu cung, hai người giật mình như trong mộng.

- Cứ như vậy kết thúc?

Bạch Kỳ nháy mắt hỏi, mặc dù chiến đấu lúc trước hết sức đáng sợ, nhưng đại bộ phận thời điểm nàng đều nhắm mắt, lại thêm cảnh giới thấp, nàng thấy chưa đủ nghiền.

Khương Nghĩa cũng đã ghiền, nhận biết của hắn triệt để bị phá vỡ.

Tiên đạo vậy mà cường đại đến trình độ như vậy.

Mấu chốt nhất là, xem xong toàn bộ quá trình, hắn đều không rõ ràng gia gia đến tột cùng mạnh bao nhiêu, tin tưởng hai gia hỏa Đạo Diễn cũng là như thế.

Đây là mạnh mẽ chân chính mà gia gia nói tới.

Ánh mắt Khương Nghĩa nhìn về phía Khương Trường Sinh tràn ngập cuồng nhiệt.

Khương Trường Sinh cười nói:

- Trở về đi, trước khi đi ghé qua thăm phụ thân ngươi một chút, giữa phụ tử cho dù có mâu thuẫn, sao có thể trọn đời không lui tới?

Khương Nghĩa nghe xong, xấu hổ không thôi, vội vàng đáp ứng.

Hắn dập đầu một cái, sau đó cung kính rời khỏi.

Một khắc đi ra Tử Tiêu cung, hắn cảm thấy toàn bộ thế giới cũng không giống nhau.